Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 954: Mỹ nữ tương tranh, Đường Kim đắc lợi.

-Ngọc Mỹ Nhân, kì thực ta không để ý việc nàng dễ dãi đối với ta đâu. – nhìn theo hướng Tống Ngọc Đan rời đi, Đường Kim lẩm bẩm nói, trong lòng thì có chút thất vọng, mỹ nữ chất lượng cao càng ngày càng khó tán, vốn tưởng trước tiên đem Ngọc Mỹ Nhân này lừa lên giường rồi tính tiếp, đợi lúc ván đã đóng thuyền thì có hạ sính lễ hay không cũng chẳng quan trọng nữa.
Nhưng hiện tại xem ra Ngọc Mỹ Nhân này đã phát giác ra ý đồ của hắn,muốn lừa nàng chủ động cởi y phục sợ rằng không phải là một chuyện dễ.
-Cô bé ngốc a Cô bé ngốc, ta thực sự trông chờ vào cô đó, không có cạnh tranh thì không có áp lực, nếu như cô còn không xuất hiện thì bọn họ làm sao cảm thấy áp lực chứ? – Đường Kim lẩm bẩm nói, Tần Thủy Dao suốt ngày đòi quản hắn, nếu như hắn không lợi dụng nàng làm thần khí tán gái cho mình thì quả thật là có lỗi với bản thân, tục ngữ nói mỹ nữ tương tranh, Đường Kim đắc lợi, có Tần Thủy Dao ra nhập, hắn khẳng định sẽ có thể dễ dàng tới tay Ngọc Mỹ Nhân hay là cả Băng Tuyết Liên kia.
-Ta đúng là vừa vĩ đại vừa thông minh. – Đường Kim lười biếng cảm khái một câu, trong lòng thì thầm nghĩ, nếu như có một ngày Tần Thủy Dao biết được nàng đang gián tiếp giúp hắn tán gái không biết nàng có tức quá mà biến thành ngốc thật không nhỉ?
-Ngốc thật cũng tốt, ngốc một chút mới đáng yêu. – Đường Kim lẩm bẩm một câu rồi vèo một cái biến mất khỏi cánh rừng.
Đường Kim không biết là sao khi hắn biến mất khoảng 3 phút đồng hồ, trong rừng bỗng xuất hiện một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, chính là Tống Ngọc Đan.
Nàng dừng tại chỗ khoảng một phút đồng hồ sau đó mới rời đi, nhưng lần này phương hướng của nàng là một hướng khác.
Kì thực Đường Kim và Tần Thủy Dao vẫn có những điểm tương đồng, ví như Tần Thủy Dao cảm thấy bản thân càng thích hợp ở lại trong thể tục, còn Đường Kim thật ra cũng thích cái gọi là tục giới này hơn là tam, nếu nói là hứng thú hắn chỉ có hứng với mấy tuyệt sắc mỹ nữ trong Tiên Môn mà thôi, còn có cả phụ mẫu của hắn, đến tận hôm nay hắn vẫn chưa nghe được chút phong thanh gì về cha mẹ mình.
Tuy rằng Đường Kim vẫn chưa từ bỏ việc tìm kiếm cha mẹ nhưng tựa hồ đến giờ vẫn chưa tìm được bất cứ manh mối gì, manh mối duy nhất có lẽ là Vòng Tay Thiên Đạo, nhưng đến giờ hắn cũng vẫn không dám dễ dàng để tin tức Vòng Tay Thiên Đạo đang ở trong tay hắn lộ ra ngoài.
Đến cả sư phụ hắn trước lúc tưởng rằng bản thân mình sẽ chết cũng không chịu nói ra tin tức về cha mẹ hắn, đồng thời hắn cũng hỏi Hàn Băng thông tin về chủ nhân đời trước của Thiên Đạo Tiên Cảnh, nhưng bất luận là Hàn Băng hay Hiểu Hiểu đều không có chút tin tức nào có giá trị cho hắn, những gì Đường Kim có thể làm chỉ là đợi mà thôi.
Thật ra Đường Kim không hề muốn dính líu quá nhiều đến Tiên Môn, cho nên bất luận là kiến lập Đường Môn hay hôm nay đi giúp Vân Môn hắn đều dùng một tốc độ khá nhanh để giải quyết sau đó lập tức quay về thế tục, hắn thích nơi này, từ nhỏ hắn đã lớn lên ở đây, trong Tiên Môn cuộc sống của tu tiên giả đại bộ phận thời gian đều dùng để tu luyện, căn bản không thích hợp với hắn.
-Hoa Hoa, Khinh Vũ tỷ tỷ ăn trưa chưa? – lúc này Đường Kim đang đứng trên đỉnh Ninh Sơn, bắt đầu liên hệ với Hoa Hoa, đương nhiên mục đích của hắn vẫn là muốn nói chuyện với Tần Khinh Vũ, chỉ tiếc là lúc này nàng không có tiến hành câu thông với Hoa Hoa.
Không thể không nói Đường Kim rất có nghị lực, cả buổi chiều hắn đều dùng để nói chuyện với Hoa Hoa, tất cả chỉ để hi vọng có thể có cơ hội được một lần tâm linh tương thông với Tần Khinh Vũ. Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị, ông trời không có phụ lòng người có tâm, sau khi kiên trì hết một buổi triều cộng thêm hai tiếng buổi tối, khi sắp tới 9 giờ tối thì Đường Kim cuối cùng cũng đột nhiên cảm giác được trong lòng có dị động, loại cảm giác kì diệu kia làm hắn rất hưng phấn, bỏi vì hắn biết lúc này Tần Khinh Vũ nhất định đã nối mạng.
Không sai, nàng đã nối mạng, hắn cảm giác được giống hệt như lúc chat trên mạng, lúc trước Tần Khinh Vũ không online, mà nàng vừa online thì hắn liền có thể nói chuyện với nàng, chỉ là không gian mạng này có chút đặc thù, chỉ có hai người có thể nói chuyện với nhau, Hoa Hoa cũng có thể gia nhập nhưng tiếc là nó không phải người.
-Đường Kim, có đó không? – thanh âm ôn nhu của Tần Khinh Vũ từ trong tim truyền ra.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, ta đây. – tuy đang rất hưng phấn nhưng Đường Kim vẫn giả vờ trấn định, hắn không thể biểu hiện quá khác thường nếu không Khinh Vũ tỷ tỷ sẽ hoài nghi hắn có ý đồ bất lương với nàng.-Đường Kim ta muốn thương lượng với cậu một truyện. – thanh âm của Tần Khinh Vũ lại truyền tới.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, chuyện gì thế? – Đường Kim hỏi.
-Dao Dao nói với ta nó muốn tới Yến Kinh học Đại Học,tuy bây giờ còn chưa tới kì thi Đại Học nhưng ta tin Dao Dao nhất định sẽ thi đỗ. – ngữ khí của Tần Khinh Vũ rất chậm:
-Ta biết với năng lực hiện tại của nó, một người ở kinh thành cũng sẽ không có vấn đề lớn gì, chỉ là ta vẫn muốn cậu cùng nó tới kinh thành học Đại Học, dù sao thì hai người cũng là vợ chồng chưa cưới, ở cùng nhau sẽ tốt hơn.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, thật ra cho dù ta không học ở Yến Kinh thì ta cũng có thể tùy thời tới đó. – Đường Kim vội vàng nói, hắn thực không muốn học cùng chỗ với Tần Thủy Dao chút nào.
-Ta hiểu, nhưng mà ta vẫn muốn hai người có thể học cùng một trường. – Tần Khinh Vũ nói.
Đường Kim phiền muộn không thôi, hắn không muốn Tần Khinh Vũ thất vọng, nhưng hắn thực không muốn tới kinh thành, hắn nhất định phải ở lại một nơi gần Ninh Sơn, hoặc là nói luôn phải bảo trì một cự li gần với Tần Khinh Vũ, cho nên kế hoạch của hắn là tới Minh Hồ Thị học Đại Học, tùy tiện học trường nào cũng được, dù sao hắn cũng chỉ có tên cho đủ sĩ số mà thôi.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, không phải ta không muốn đi chỉ là đoạn thời gian trước ta có đánh cược với một người. – ngữ khí của Đường Kim tràn đầy vẻ bất lực:
-Tỷ cũng biết ta thích nhất là đánh cược mà, ta cược với họ ta có thể dựa vào năng lực của bản thân thi đỗ Đại Học, tỷ biết kì thực ta có biện pháp không cần thi cũng có thể vào bất kì trường Đại Học nào mà, nhưng như thế thì ta sẽ thua cược, cho nên ta muốn dựa vào năng lực của chính mình để thi.
-Như vậy à? – Tần Khinh Vũ khẽ có chút kinh ngạc:
-Cậu đánh cược với ai thế?
-Ách, là một nữ hài tử… - Đường Kim có chút xấu hổ:
-Cái kia, Khinh Vũ tỷ tỷ, việc này không nói chi tiết được, hay là như vầy đi, bắt đầu từ giờ ta sẽ nghiêm túc học hành, một chút cũng không buông lỏng, nếu như ta thực sự có thể thi đỗ Đại Học Yến Kinh thì ta sẽ đi, nếu không được thì chỉ đành vậy thôi.
-Ừm, vậy cũng được. – Tần Khinh Vũ cũng có chút vô nại, hiển nhiên nàng không muốn làm khó Đường Kim:
-Đường Kim, vậy có thời nhớ chăm chỉ ôn tập, ta biết cậu rất thông minh, tóm lại cậu chỉ cần tận lực là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận