Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 991: Bo cho cô

-Hàn tiểu thư, ghế hạng sang có một vị khách nhân do có việc đột xuất nên còn trống một chỗ, cô có muốn lên đó không? – nữ tiếp viên khách khí hỏi.
-Cũng được. – Hàn Tuyết Nhu gật dầu một cái rồi nhấc túi xách của mình đứng lên.
Nàng rất nhanh đã đi tới khoang hạng sang, vừa mới lên tới nơi liền thấy một ghế trống, một giây sau khi nàng nhìn thấy người ngồi ở bên cạnh ghế trống kia, trên mặt liền nở ra một nụ cười thật tươi.
-Đường Kim! – Hàn Tuyết Nhu yêu kiều khẽ hô một tiếng rồi nhào ngay vào lòng hắn, tựa hồ không thèm để ý tới ánh mắt của những người xung quanh.
Người này đúng là Đường Kim hắn mở rộng vòng tay ôm lấy Hàn Tuyết Nhu, mặt tươi cười:
-Thân ái, ta biết là nàng sẽ rất nhớ ta mà.
Thên thể thành thục của nàng hoàn toàn nằm gọn trong lòng Đường Kim, nàng ôm cổ hắn, hạnh phúc nói:
-Sao chàng lại có mặt ở đây?
-Bạn gái xinh đẹp nhất của ta đi nhập học, ta đương nhiên là phải đi cùng rồi. – Đường Kim cười nói.
-Vậy sao chàng không nói sớm với ta? – Hàn Tuyết Nhu cong môi làm nũng:
-làm ta cứ nghĩ chàng không thèm tới tiễn ta nữa.
-Thân ái, đây chẳng phải là ta muốn cho nàng một điều bất ngờ sao? – Đường Kim cười hì hì nói, trong lòng thì thầm nghĩ hắn không phải là không muốn cho Hàn Tuyết Nhu biết trước, vấn đề là vừa rồi hắn đưa Tiêu Đại Nhi trở lại kinh thành sau đó mới biết tin hôm nay Hàn Tuyết Nhu tới Thiên Hải một minfhl.
Mãi tới trước lúc máy bay cất cánh 10 phút Đường Kim mới lên máy bay, sau đó dùng chút thủ đoạn chiếm được hai ghế trên khoang hạng sang, đợi máy bay ổn định hắn mới để cho tiếp viên tới gọi Hàn Tuyết Nhu.
-Phải rồi, chàng không cần phải đi nhập học sao - Hàn Tuyết Nhu vẫn ngồi trên người Đường Kim, yêu kiều hỏi.
-Không sao, nhờ người khác ghi tên giúp ta là được mà. – Đường Kim không hề đặt việc này trong lòng.
Thời gian nhập học của các trường đại học không phải là đều giống nhau, bất quá thời gian nhập học của đại học Thiên Hải và đại học Thiên Nam đều là trong ba ngày từ 11 đến 13, còn đại học Yến Kinh thì chỉ có hai ngày 12 và 13 thôi.
-Chàng có thể để mai đi cũng được. – Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị.
-Thân ái, việc nhập học của ta nàng không cần lo đâu, lâu rồi không gặp, thơm một cái trước đã. – Đường Kim cười hì hì nói.
-Ừm. – Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên rất vui vẻ, nàng ngẩng đầu lên đem môi thơm dâng tới miệng Đường Kim.
Nữ tiếp viên xinh đẹp đứng bên cạnh trên mặt liền lộ ra một tia cổ quái, tựa hồ muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, mấy người cùng khoanh cũng chỉ âm thầm lắc đầu, đôi tình lữ này xem ra đã lâu rồi không gặp, nhưng mà hôn hít nhau ngay trên máy bay như thế này thì không phù hợp với hoàn cảnh cho lắm.
Khoang hạng sang chỉ có 3 hàng ghế, tất cả là mười hai người, tuy Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu thân mật như thế trước mặt mọi người nhưng đại đa số người ở đây đều có thể lí giải hai người, hơn nữa thì ôm hôn một chút, không làm ra động tác gì quá phận thì cũng chẳng có gì là to tát.
Nhưng không phải ai cũng có thể lí giải, một lát sau một vị khách ngồi cùng hàng ghế với hai người bỗng lên tiếng:
-Ê, hai vị, chú ý một chút, nơi này là nơi công cộng.
Người này tuổi đời không lớn, bộ dáng chỉ khoảng ngoài 30, tướng mạo cũng không tệ, một thân đồ tây toàn hàng hiệu từ trên xuống dưới, hơn nữa ngồi cùng với hắn cũng là một mỹ nữ, đương nhiên mỹ nữ kia không phải là hàng cao chất lượng, đừng nói bằng một nửa Hàn Tuyết Nhu, đến cả so với nữ tiếp viên đứng kia cũng không bằng luôn.
Nếu như Hàn Tuyết Nhu không quá xinh đẹp, hoặc là không xinh bằng mỹ nữ bên cạnh nam nhân kia thì hắn quá nửa sẽ không chĩa mõm vào, chỉ là ai bảo Hàn Tuyết Nhu quá xinh đẹp làm tiên gia hỏa này tâm sinh đố kị, đặc biệt là khi cảm thấy Đường Kim không đẹp trai bằng mình, cho dù cùng ngồi khoang hạng sang nhưng nhìn quần áo trên người Đường Kim rõ ràng không đáng tiền, một tên gia hỏa không bằng hắn thì làm sao có thể có một bạn gái xinh đẹp như thế?
Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu đang trầm mê trong sự vui sướng của cảm giác gặp lại nhau thì lại bị tên gia hỏa kia cắt ngang, cả hai cùng quay đàu lại, biểu tình có chút bất mãn.
-Ê, ngươi mới cần phải chú ý ấy, hò hét cái gì vậy?L – Hàn Tuyết Nhu có chút tức giận nói.
-Thân ái, mặc kệ hắn đi, hắn chẳng qua là đố kị với ta mà thôi. – Đường Kim khẽ ngáp một cái, vừa xuất ngôn đã đánh ngay vào điểm mấu chốt.
Nam tử hàng hiệu khắp người kia nhất thời thẹn quá hóa giận, bởi vì hắn thực sự là đang đố kị với Đường Kim, nhuwgn hắn khẳng định sẽ không thừa nhận, chỉ cười lạnh nói:
-Ta đố kị với ngươi? Ta có cần thiết phải thế không? Ngươi biết ta là ai không? Đừng tưởng mọi người cùng ngồi khoang này thì ngươi có thể so được với ta, vé ở đây cũng chỉ hơn 2000 mà thôi, ai cũng mua được, ngươi đưa bạn gái đi nhập học sao? chỉ là một tên học sinh vắt mũi chưa sạch mà cũng đòi làm ta phải đố kị? cho dù ngươi có chút tiền thì cũng là của bố mẹ ngươi cả thôi? Ngươi có thể bằng ta…
-Ngươi nói nhiều vl. – Đường Kim cuối cùng cũng hết kiên nhẫn, lập tức cắt ngang lời tên gia hỏa này:
-Ngươi chẳng phải là do bạn gái mình xấu nên đố kị vì ta có bạn gái xinh hơn saoo?
-Ngươi nói ai xấu? – mỹ nữ bên cạnh nam tử kia lập tức bất mãn trợn mắt nhìn Đường Kim.
-Không lẽ ngươi tự cho là mình đẹp lắm hả? – Đường Kim lại ngáp dài một cái:
-Nếu tính độ xinh đẹp của bạn gái ta là 100 điểm thì nhiều nhất ngươi cũng chỉ được 0,5 điểm thôi.
-Ngươi… - nữ tử kia tức cứng họng, nhưng sau đó lại cắn răng hừ lạnh một cái:
-Ta không thèm chấp với loại nhà ngươi.
Hiển nhiên nữ tử này cũng biết thân biết phận mình không so được với Hàn Tuyết Nhu, nếu cứ phản bác tiếp thì chỉ có nước rước nhục vào mình thôi.
-Tiểu tử, trên đời này nữ nhân xinh đẹp nhiều vô kể, ngươi thực cho rằng kiếm được một người thì to lắm sao? – nam tử kia cười lạnh một cái, rồi từ trong ví rút ra một tập chi phiếu:
-Không bằng chúng ta thử làm một thí nghiệm, ngươi thử đoán xem bạn gái ngươi sẽ vì bao nhiêu tiền mà bỏ ngươi?
-Hai vị tiên sinh… - nữ tiếp viên kia thấy tình huống không ổn vội lên tiếng.
-Không có việc của cô. – nam tử kia trừng mắt nhìn nữ tiếp viên.
-Không sao, chúng ta có thể xử lí được. – Hàn Tuyết Nhu cười cười với nữ tiếp viên một cái, sau đó mới nhìn nam tử kia:
-Ngươi có rất nhiều tiền sao?
-Không tính là rất nhiều, bất quá khẳng định là nhiều hơn bạn trai cô. – nam tử kia cười ngạo nghễ, lấy ra một cái bút, xoẹt xoẹt một cái điền vào chi phiếu một dãy số, sau đó đưa cho Hàn Tuyết Nhu:
-Thế nào hả? như này đủ chưa?
Hàn Tuyết Nhu thuận tay đưa luôn chi phiếu cho nữ tiếp viên:
-Cái này bo cho cô.
ề ồ ề ề ấ ố ề ấ ằ ổ ề ếCả khoang truyền tới một trận cười nhạo, kì thực ngồi ở đây đều là người có tiền, bất quá đối với hành vì ném tiền mua chuộc mỹ nữ của tên gia hỏa kia mọi người vẫn cảm thấy có chút phản cảm, tuy rằng theo đuổi mỹ nữ thì phải ném tiền ra nhưng làm gì cũng phải có kĩ thuật, chỉ có kẻ ngu mới ném trực tiếp thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận