Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 992: Ta rời khỏi chàng ấy rồi đó.

-Cái gì mà một chút tiền, đó là mười vạn! – nam tử kia nhất thời có một cảm giác nhục éo thể tả, trên thực tế động tác và ngữ điệu vừa rồi của Hàn Tuyết Nhu xác thực khá là làm nhục người khác.
Hàn Tuyết Nhu càng khinh thường nói:
-Sao hả? chỉ có 10 vạn cũng cảm thấy rất giàu sao? nói ngươi là kẻ nghèo kiết xác ngươi lại còn không tin!
Mười mấy cặp mắt cùng nhìn vào nam tử kia, có vài người còn lộ vẻ khinh bỉ ra mặt, thời đại bây giờ 10 vạn đúng thật không phải là khoản tiền lớn, đừng nói người khác, đến cả nữ tiếp viên kia cũng cảm thấy mười vạn chẳng có gì là nhiều lắm, ở thành phố Thiên Hải thì 10 vạn còn không mua nổi cái nhà xí.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của mọi người, nam tử kia dị thường phẫn nộ, hắn đứng bật dậy giật phắt tờ chi phiếu trên tay nữ tiếp viên, sau đó điền thêm một số 0 vào phía sau rồi mưới đưa cho Hàn Tuyết Nhu, hừ lạnh nói:
-Bây giờ đủ chưa hả?
Hàn Tuyết Nhu chẳng thèm nhìn liền đưa ngay chi phiếu cho nữ nhân bên cạnh nam nhân kai:
-Này, cầm lấy đi, ta thấy hắn nghĩ cô chắc không đáng mười vạn đâu, nhưng mà ta nghĩ 100 vạn này thích hợp với cô đấy, cầm lấy rồi đi đi, theo loại nghèo kiết xác thế này không có tiền đồ đâu.
Nữ nhân kia nhất thời có chút ngây ngốc, bốn phía truyền tới một loạt tiếng cười nhạo, còn nam tử kia thì thì tức tí hộc máu, hắn lại giật lấy chi phiếu, viết thêm một số 0 rồi đưa cho Hàn Tuyết Nhu, tựa hồ như muốn thét vào mặt nàng:
-Bây giờ đã đủ chưa?
-Mười triệu tệ à? ờ, cũng tính là tiền. – Hàn Tuyết Nhu nhận lấy chi phiếu rồi cười quyến rũ một cái:
-Chiếc Ferrari của ta đi cũng 3 năm rồi, đến lúc cần thay mới, số tiền này vừa đủ để ta mua chiếc mới đó.
-Không thành vấn đề, đợi lát nữa xuống máy bay rồi đi mau. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Cầm tiền của ta rồi còn không mau rời khỏi hắn? – nam tử kia gào lên, trên mặt không nhịn được lộ ra vẻ đầy đắc ý, hắn quét mắt nhìn bốn phía một cái, quả mặt vênh lên tới trời, tựa hồ như muốn cho mọi người ở đây biết, mau xem hắn, có tiền mua tiên cũng được.
Có vài người dùng ánh mắt quái dị nhìn tên gia hỏa này, trong lòng thì bắt đầu cảm thấy đáng thương cho hắn, cũng không nghe người ta nói muốn lấy tiền đi mua xe mới hay sao, trước kia đã mua được Ferrari thì sao có thể bị 10 triệu tệ của hắn mua chuộc? hơn nữa bạn trai người ta một chút cũng không để bụng kệ cho bạn gái mình cầm tiền, hiển nhiên là hai người đang hợp tác để hố tên gia hỏa này rồi.
-Uầy, không thành vấn đề. – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì, rời khỏi thân thể Đường Kim:
-Nhìn đi, ta rời khỏi chàng ấy rồi đó.
-Phụt! – nữ tiếp viên kia không nhịn được bật cười một cái, cái này cũng gọi là li khai sao?
Nam nhân kia vừa rồi còn đang đắc ý, thấy vậy liền tức đến đỏ bừng mặt, hắn điên tiết thét với Hàn Tuyết Nhu:
-Con đĩ thối, dám chơi ta…
-Bốp! – một cái tát giòn tan vang lên cắt đứt lời nam nhân kia.
-Áaaa… - nam nhân kia kêu thảm một tiếng, nhổ ra một ngụm máu lẫn mấy cái răng:
-Con mẹ ngươi…a….
Vừa mở miệng ra lại ăn thêm một cái tát nữa, hai cái tát cực mạnh khiến cho hắn răng rơi đầy đất, mặt sưng húp như đầu heo.
-Tiên sinh, đừng xung động… - nữ tiếp viên thấy chuyện lớn liền vội vàng khuyên can.
-Ta…oa…ta…a… - nam nhân kia vừa ôm miệng vừa gào thét nhưng không ai nghe được hắn nói gì.
-Ồn ào quá. – Đường Kim cảm thấy có chút phiền não liền đạp tên gia hỏa kia bay ra đập vào thành máy bay, nhưng đúng vào lúc này, một màn làm mọi người cảm thấy khó tin liền phát sinh, tên gia hỏa kia sau khi đập vào thành máy bay liền trực tiếp mất tích, giống như vừa xuyên thấu qua thành máy bay vậy.
-ý, người đâu? – Đường Kim giả bộ kinh ngạc.
-Phải đấy, người đâu rồi? – Hàn Tuyết Nhu cũng lập tức phối hợp, giả vờ hoang mang hô lên.
Những người khác thì đều đang trợn mắt há hốc miệng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
-Thân ái, nàng nói xem tên kia có phải bị ma giấu không? – Đường Kim nói như thật.
-Có khả năng đó, nếu không làm sao tự nhiên biến mất được chứ? – Hàn Tuyết Nhu lập tức phụ họa.
Hai người một hỏi một đáp chồng tung vợ hứng làm những người khác đều bắt đầu cảm thấy tâm tình có chút bất an, tuy rằng bọn họn đều cảm thấy khó tin nhưng trong lòng thì vẫn ngờ ngợ rằng sự mất tích của người kia nhất định có liên quan tới đôi nam nữ này.
Nữ tiếp viên cũng khá là bất an, nàng nhìn Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu một cái rồi vội vàng rời khỏi khoang hạng sang, xem ra là muốn tìm người hồi báo.
-Aizz, cái này cho cô đi, ta không thiếu tiền mua xe. – Hàn Tuyết Nhu đột nhiên cầm chi phiếu đưa cho bạn gái của tên kia:
-Có thể đổi ra tiền hay không thì còn xem vào bản lĩnh của cô.
Nữ nhân kia vốn định nói gì đó nhưng vừa thấy tờ chi phiếu thì lập tức ngậm miệng lại.
Ngược lại là những người cùng khoang thì lúc này đã xác định rằng đôi tình lữ Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu tuyệt đối không thiếu tiền, 10 triệu tệ ( cỡ 34 tỷ) đối với hai người mà nói chỉ là con số nhỏ mà thôi.
Mọi việc tạm kết thúc, Hàn Tuyết Nhu lại ngồi lên đùi Đường Kim, thỏ thẻ vào tai hắn:
-Ây… tên gia hỏa kia không phải chết rồi chứ?
-Ờ, chắc là không chết đâu, ta vừa mới ném hắn xuống biển. – Đường Kim tùy ý đáp:
-Bất quá ta nghĩ sau này hắn sẽ bị điên đấy.
Hàn Tuyết Nhu cười khúc khích một cái, cũng không tiếp tục truy vấn nữa, đại khái khoảng mười phút sau nữ tiếp viên kia quay lại vị trí cũ nhưng không hề nói gì mà chỉ dùng ánh mắt kì dị nhìn hai người một cái, hai tiếng đồng hồ tiếp theo Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu vẫn chàng chàng thiếp thiếp như xung quanh không có ai, lần này thì không ai dám chĩa vào một câu nào nữa.
Chuyến bay tiếp tục theo kế hoạch, mười hai giờ đúng máy bay đáp xuống sân bay Thiên Hải.
Hàn Tuyết Nhu mang theo hai chiếc vali hành lí khá lớn, Đường Kim và nàng mỗi người kéo một cái, lúc ra khỏi sân bay thì đã là mười hai rưỡi, đợi bọn họ gọi xe về tới cổng đại học Thiên Hải thì là vừa đúng 1 giờ chiều.
Tháng năm ở Thiên Hải nhiệt độ ngoài trời không quá cao, cao nhất đại khái cũng chỉ tới tầm 30 độ, đương nhiên buổi trưa vẫn khá là nóng, cho dù vậy nhưng trong khuôn viên của trường đại học Thiên Hải vẫn tràn ngập hình bóng các vị phụ huynh đưa con đi nhập học.
-Nhìn xem ,nói đó kìa! – Hàn Tuyết Nhu dùng tay chỉ về một hướng, Đường Kim vừa ngẩng đầu nhìn liền phát hiện một băng dôn khá lớn:
-Học viện quản lí công thương chào đón sinh viên mới!
Đó là điểm đón sinh viên mới của học viện quản lí công thương, chuyên ngành Hàn Tuyết Nhu đăng kí. Đây là một ngành vừa hot vừa khá phổ biến, đương nhiên đối với Hàn Tuyết Nhu mà nói thì học ngành gì cũng không quan trọng lắm, chuyên ngành này là do mẹ nàng và Hàn Tiểu Linh đăng kí giúp nàng, nàng cảm thấy học tạm cũng được.
-Đi thôi, qua bên đó. – Đường Kim kéo Hàn Tuyết Nhu hướng về phía băng dôn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận