Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1341: Thì ra là gia tộc gâu gâu.

"Aizz, chờ lâu như vậy, rốt cục chịu xuất hiện sao?" Đường Kim ngáp một cái,
"Kỳ thực bò đi bò lại trên mặt đất thật có khả năng trở nên thông minh hơn đấy, không bằng ngươi cũng thử xem?"
"Ta ngược lại muốn nhìn ngươi bò thử đấy." Nam tử trẻ tuổi cười nhạt một tiếng,
"Có thể ngươi thử qua sau đó sẽ ý thức được, kinh thành bây giờ đã không còn là nơi ngươi thích làm gì thì làm như mấy năm trước nữa."
"Lão công, hắn là Uông gia Nhị thiếu gia, Uông Hằng." Diệp Tử Vận lúc này nhẹ nhàng nói vào tai Đường Kim:
"Bất quá ta không biết hai nữ tử kia là ai."
"Thì ra là gia tộc gâu gâu, thật đúng là thích hợp vừa bò vừa sủa." Đường Kim nhìn Uông Hằng, nhất thời có chút thất vọng,
"Lại nói ba người các ngươi tới nơi này làm gì? Ngươi chỉ là một tên Trúc Cơ kỳ tu tiên giả, mang theo hai nữ nhân Kim Đan kỳ, cư nhiên dám chạy đến nơi này, chẳng lẽ lại các ngươi thực sự rất muốn chết?"
(trong tiếng Trung: gâu gâu đồng âm với Uông Uông)
Lấy tu vi của Đường Kim, tự nhiên có thể đơn giản nhìn ra Uông Hằng chỉ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ , mà hai nữ tử trẻ tuổi bên cạnh hắn đều đã đến Kim Đan kỳ, nếu là mấy năm trước, lúc Đường Kim còn chưa có phát hiện ra công năng của Vòng tay thiên đạo mà gặp phải ba đối thủ như vậy thật đúng là rất phiền phức, nhưng bây giờ ba người này trong mắt Đường Kim thật chẳng khác gì gà đất chó sành.
"Đường Kim, ta không có hứng thú múa mép khua môi với ngươi, Tiêu gia những người này chết hay sống, ta cũng không quan tâm, ta chỉ cần biết một việc, Tiêu Đại Nhi ở đâu?" Uông Hằng hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt trầm xuống.
"Hử? Ngươi đến tìm Đại Nhi sao?" Đường Kim có chút kinh ngạc, tên ngu ngốc này chẳng lẽ muốn đánh chủ ý lên yêu nữ xinh đẹp của hắn?
"Đường Kim, là chúng ta muốn biết tung tích của Tiêu Đại Nhi ." Một hoàng y nữ tử liên tiếng.
"Không sai, Tiêu Đại Nhi chính là đệ tử Ngọc Nữ Cung, cung chủ hiện tại đang tìm nàng." hoàng y nữ tử còn lại cũng tiếp lời.
Cặp hoàng y nữ tử này kì thực cũng khá xinh đẹp, hơn nữa tướng mạo có chút tương tự, thoạt nhìn hẳn là tỷ muội, tuy rằng còn kém xa Diệp Tử Vận nhưng trên người của các nàng còn có một loại khí chất dụ hoặc mà Diệp Tử Vận không có.
"Ngọc nữ cung, cùng tiên nữ cung có quan hệ gì sao?" Đường Kim thuận miệng hỏi một câu, hắn nhớ kỹ Tiêu Đại Nhi từng nói qua, nàng vốn là đệ tử tiên nữ cung, Ngọc nữ cung cùng Tiên nữ cung mặc dù chỉ khác nhau có một chữ, nhưng hẳn không phải là cùng một môn phái đi?
"Ngọc nữ cung chính là môn phái trên Tiên giới, tiên nữ cung chỉ là một chi nhánh của Ngọc nữ cung, hiện tại cả hai đã hợp lại làm một, bởi vậy, Tiêu Đại Nhi cũng là đệ tử của Ngọc nữ cung chúng ta, phải nghe theo mệnh lệnh của cung chủ! – hoàng y nữ tử có vóc dáng hơi cao hơn nói.
"Ừm, các ngươi về nói với cung chủ gì gì đó kia, Đại Nhi chỉ nghe lời của ta, bảo nàng đi mà ra lệnh cho quỷ." Đường Kim hời hợt nói.
"Làm càn!"
"Ngươi dám bất kính với cung chủ?"
Hai tiếng quát hầu như song song vang lên, hai hoàng y nữ tử đột nhiên nhẹ nhàng tiến lên, căm tức Đường Kim, một bộ dạng tùy thời đều có thể động thủ.
"Đường Kim, ngươi thực sự là không biết sống chết!" Uông hằng lúc này cũng là cười lạnh một tiếng,
"Trước mặt tiên giới cao thủ, ngươi cư nhiên còn dám ngông nghênh, ta khuyên ngươi..."
"BA~!"
Một cái cái tát đã cắt đứt lời Uông Hằng nói, hắn đau đớn rên lên một tiếng, bị một tát một cái được bay lên, sau đó mạnh mẽ ngã xuống mặt đất.
"Hằng đệ đệ!" Một hoàng y nữ tử kinh hô một tiếng, lao vội về phía uông hằng.
"Đường Kim, ngươi thật muốn làm kẻ địch của ngọc nữ cung ?" hoàng y nữ tử còn lại căm tức nhìn Đường Kim.
"Nói thật , loại tiểu nhân vật như các ngươi , thật không có tư cách để cho ta coi là địch nhân." Đường Kim lắc đầu,
"Với ta mà nói, chỉ là thuận tiện giết chết mấy con kiến hôi mà thôi."
"Rất tốt, ta rất thích nam nhân quyết đoán như ngươi, ha ha ha ..." hoàng y nữ tử kia ngữ khí bỗng trở nên vô cùng dụ hoặc động lòng người, tiếng cười vang như chuông bạc mang theo một cỗ lực lượng chấn nhiếp tâm hồn, gương mặt không mấy tuyệt sắc của nàng thoáng cái cũng tựa hồ trở nên dị thường quyến rũ.
Mị thuật, lại là mị thuật!
Đường Kim nhất thời trợn mắt há hốc mồm, con ngươi đều quên chuyển động, mà thấy một màn như vậy, hai hoàng y nữ tử đều là dị thường vui sướng, trong mắt các nàng, Đường Kim biểu hiện như vậy tự nhiên là đã trúng mị thuật của các nàng.
"Dám đả thương Hằng đệ đệ, đi chết đi!" Nử tử ngồi xổm xuống bên người uông hằng kiểm tra thương thế của hắn xong, trên mặt hiện lên một tia âm tàn, giơ tay lên, một thanh phi kiếm lập tức bắn về phía Đường Kim .
Phi kiếm trong nháy mất đã đi tới trước ngực Đường Kim , mắt thấy sắp đánh trúng thân thể hắn, lần này, liên Diệp Tử Vận cũng không tự giác được kinh hô lên.
"Lão công cẩn thận!" Diệp Tử Vận vội vàng hô lên một tiếng, chỉ là nàng cũng không thể làm gì hơn, dù sao tu vi của nàng cũng thấp đến đáng thương.
Đường Kim lại tựa hồ như vẫn không kịp phản ứng, sau đó phi kiếm liền chuẩn xác đánh trúng người hắn, một tiếng hét thảm vang lên.
"Ách!" Tiếng kêu thảm phát ra từ miệng hoàng y nữ tử vừa thi triển mị thuật, nụ cười quyến rũ trên mặt nàng trở nên cứng ngắc, cả người bất động như một bức tượng.
Một thanh phi kiếm xuyên thấu qua thân thể hoàng y nữ tử này, sau đó tiếp tục bay về phía chủ nhân của phi kiếm, một giây sau hoàng y nữ tử còn lại cũng bị phi kiếm xuyên thấu..
"A!" Lại là một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, hoàng y nữ tử kia ngã xuống ngay bên người Uông Hằng.
"Lão công, chàng không sao chứ? - Diệp Tử Vận vừa lấy tay sờ sờ ngực Đường Kim vừa có chút lo lắng hỏi.
"Ta đương nhiên không có việc gì rồi." Đường Kim rốt cục cũng lên tiếng:
"Ta chỉ thật là kinh ngạc vậy mà còn có người dám dùng mị thuật với ta, loại hạ lưu mị thuật này không biết kém Đại Nhi bao nhiêu lần nữa!"
Duỗi lưng một cái, Đường Kim rốt cục rời khỏi ghế, đi về phía uông hằng:
"Gâu gâu đồng học, ngươi muốn chết không? Nếu không muốn chết, kỳ thực ngươi có thể học vài tiếng chó sủa, sau đó cùng bọn họ bò ra ngoài, ý này không tệ chứ?"
"Ngươi cư nhiên giết các nàng? Ngươi cư nhiên giết các nàng?" Uông hằng đột nhiên gào thét,
"Đường Kim, ngươi chờ đó, ta nhất định phải giết sạch nữ nhân của ngươi, ta muốn giết Tiêu Đại Nhi, giết Diệp Tử Vận, không, ta muốn trước đem các nàng hiếp một vạn lần... A!"
Uông hằng giống như điên cuồng, hai nữ nhân kia xem ra đối với hắn rất trọng yếu, đáng tiếc chính là, hắn còn chưa mắng xong liền phát ra một tiếng hét thảm ngắn ngủi, bị Đường Kim một cước giẫm lên cổ họng , trực tiếp giẫm nát cổ của hắn.
"Thật không rõ trên đời này làm sao lại có nhiều kẻ ngu ngốc như vậy!" Đường Kim có chút khinh bỉ nhìn thi thể uông hằng, mà xa xa, một vài người Tiêu gia đang bò rất chậm hóng chuyện bỗng nhiên liều mạng tăng tốc.
"Lão công, thi thể của bọn hắn làm sao bây giờ?" Diệp Tử Vận hỏi.
"Trước tiên mặc kệ đi, chờ lát nữa xử lí" Đường Kim một bộ dạng phong khinh vân đạm:
"Tử Vận, Đại Nhi trước đây từng ở nơi nào?"
"Lão công, chàng định sau này sẽ ở lại đây sao?" Diệp Tử Vận hơi ngẩn ra, nhịn không được hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận