Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 719: Là tên gia hỏa này sao?

Đường Kim vẫn luôn không có mấy hảo cảm với Thu Phong Hàn, bời vì hắn luôn cho rằng tên gia hỏa này quá âm hiểm, phải nói là âm hiểm hơn cả mình, năm đó hắn suýt nữa thì bị tên vương bát đản Thu Phong Hàn này âm một vố toi mạng, tuy rằng cuối cùng hắn vẫn chiếm thượng phong, hạ cho Thu Phong Hàn chút độc nhưng trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy buồn bực.
Mặc dù mấy ngày trước Thu Phong Hàn có báo tin cho hắn để hắn cứu được Ninh Tâm Tĩnh từ tay của Tống Vân Phong, nhưng Đường Kim cũng không vì thế mà thay đổi cách nhìn về Thu Phong Hàn, hắn cho rằng tên gia hỏa này báo tin cho hắn tuyệt đối không phải là vì muốn giúp hắn mà nhất định còn có ý đồ khác, hơn nữa nàng Ngọc Mẫu Đơn kia lại xuất hiện đúng lúc như vậy càng làm hắn thêm hoài nghi, liệu có phải tên Thu Phong Hàn này cũng báo tin cho nàng hay không?
Tóm lại một câu là Đường Kim tuyệt đối không tin tưởng Thu Phong Hàn, trước khi làm thịt tên gia hỏa âm hiểm này, hắn nhất định phải đề cao cảnh giác.
Mà loại người âm hiểm như Thu Phong Hàn thì muốn làm thịt cũng không phải là dễ dàng, bời vì loại người này một khi phát hiện ra có gì đó sai sai là sẽ lập tức lặn ngay.
-Đường Kim, ta vừa mới truy đuổi một tên đào phạm tới gần địa phận của Ninh Sơn, bây giờ tên đó đã tiến vào bên trong Ninh Sơn, ta là người của Tiềm Long, theo quy củ của ngươi thì ta không được vào trong Ninh Sơn, thế nên ta chỉ có thể thông báo cho ngươi một tiếng, tên tội phạm chạy trốn kia giao cho ngươi xử lý vậy. – thanh âm của Thu Phong Hàn từ đầu dây bên kia truyền tới.
Đường Kim nhất thời muốn mắng lớn:
-Con hàng nhà ngươi có phải là cố ý dồn tên đào phạm kia tới đây không?
-Đường Kim, ngươi không thể nói vậy được a, tên gia hỏa kia khá là lợi hại đấy, tuy rằng chỉ kém ta có một chút thôi, nhưng mà bản năng đào tẩu lại là nhất lưu. – Thu Phong Hàn lập tức tỏ ra vô tội:
-Nói đến thì ta phải nhắc nhở ngươi một câu, tên kia là một tên sắc quỷ, háo sắc như mạng của mình vậy, nghe nói ở Ninh Sơn mỹ nữ như mây a, hơn nữa mấy mỹ nữ kia đều có quan hệ không tệ với ngươi, ngươi nhất định phải cẩn thận đó nha, mong ngươi sớm ngày bắt được tên khốn kia nhé!
-Sắc quỷ? – ngữ khí của Đường Kim khẽ biến, không biết tại sao hắn đột nhiên nhớ tới vụ cưỡng gian vừa rồi, sau đó hắn lập tức hỏi lại:
-Tên kia đi vào địa phận Ninh Sơn lúc nào?
-À, hình như lúc hơn 4 giờ chiều thì phải. – Thu Phong Hàn đáp.
-Vậy tại sao ngươi không báo cho ta. – Đường Kim tức giận hỏi.
-Cái này không thể trách ta được a, ta gọi điện cho ngươi nhưng ngươi lại trực tiếp dập máy, ta nghĩ chắc ngươi đang cùng mỹ nữ nào đó tập thể dục nhịp điệu, mọi người đều là nam nhân a, ta lý giải cảm giác của ngươi cho nên mới không làm phiền ngươi nữa, ngươi nên cảm ơn ta mới phải, sao lại trách ta chứ? – Thu Phong Hàn lý lẽ hùng hồn nói.
-Ít nói lời thừa đi, mau đưa tư liệu của tên kia cho ta! – Đường Kim cực kì bất mãn, nhưng bây giờ không phải là lúc tìm Thu Phong Hàn tính sổ, nếu như Thu Phong Hàn nói không sai thì hắn đúng là cần phải giải quyết tên đào phạm kia ngay mới được.
Thành bắc, cửa hàng Kinh Điển nam trang.
Đây thực ra là một tiệm nhỏ chuyên bán quần áo nam, chủ cửa hàng này là một thiếu phụ ngoài 30 tuổi, khá là xinh đẹp, dáng người cũng khá ổn, nhưng mà nhiều khi xinh đẹp quá cũng là một cái tội, tối hôm qua bà chủ cửa hàng này do có chút nhan sắc mới gặp phải tai bay vạ gió.
Khoảng hơn một tiếng trước, một nam nhân tiến vào trong tiệm mua quần áo, nam nhân này nhìn khá là rách nát, quần áo tơi tả, bà chủ tuy rằng cảm thấy có chút nghi hoặc nhưng vẫn rất nhiệt tình tiếp đãi khách hàng, còn chọn quần áo cho hắn rất tỉ mỉ, nam nhân này cũng khá là vừa ý.
Nhưng mà lúc thanh toán tiền thì nam nhân kia đột nhiên gõ một cái vào sau gáy nàng làm nàng lập tức hôn mê, đợi khi nàng tỉnh lại thì mới phát hiện quần áo trên người đã không còn nữa, khắp người từ trên xuống dưới đều cảm thấy đau đớn, nàng rất nhanh đã xác định được trong lúc hôn mê mình đã bị nam nhân kia cường bạo, sau đó nàng mới lập tức báo cảnh sát, cuối cùng nàng lại phát hiện số tiền để trong ngăn kéo cũng không còn, cũng chính là nói tên cầm thú kia không những là nhục nàng mà còn cướp cả tiền của nàng, hơn nữa còn lấy đi cả một bộ quần áo.
Bà chủ cửa hàng này họ Vương, lúc này Đường Thanh Thanh đang dò hỏi:
-Vương nữ sĩ, cô có nhớ rõ dung mạo của tên tội phạm kia không?
-Nhớ, dáng người hắn cao cao, rất là xấu trai, bộ mặt nhìn khá là dâm tiện, ta nghĩ chắc là mới bị nữ nhân nào từ chối sao đó tâm lý trở nên biến thái mới làm ra việc không bằng cầm thú như vậy!
Không thể không nói tố chất tâm lý của vị Vương nữ sĩ này khá là tốt, trải qua việc nữ nhân bình thường rất khó tiếp thụ như vậy mà nàng vẫn bảo trì được trấn tĩnh, thậm trí còn có thể mắng tên hiếp dâm kia là kẻ biến thái, đây tuyệt đối không phải điều mà người bình thường có thể làm được.
-Như vậy a, đợi lát nữa xe cứu hộ sẽ tới, trước tiên cô đến bệnh viện kiểm tra một chút, nếu như cô cảm thấy không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ phái một người đi theo… - tuy rằng Đường Thanh Thanh khá kinh ngạc với sự trấn định của Vương nữ sĩ này, nhưng mà nàng còn chưa kịp nói xong thì bên cạnh đã có một tiếng chen ngang vào.
-Là tên gia hỏa này sao? – một chiếc điện thoại lập tức xuất hiện trước mặt Vương nữ sĩ, trên màn hình hiển thị một tấm ảnh.
-Tiểu đệ, sao đệ lại tới đây? – Đường Thanh Thanh kinh ngạc không thôi, bời vì người vừa mới xuất hiện lại chính là Đường Kim.
-Đúng, chính là hắn! – Vương nữ sĩ kinh hô.
Đường Thanh Thanh lại ngẩn ra lần nữa, tiểu đệ của nàng đang định làm gì? Hắn vậy mà đã biết được tên tội phạm hiếp dâm kia là ai sao?
-Yên tâm, ta nhất định sẽ tóm được tên gia hỏa này. – Đường Kim nhìn Vương nữ sĩ một cái.
-Vị cảnh quan này, sau khi bắt được tên hỗn đản kia có thể giúp ta lấy lại số tiền kia không? – Vương nữ sĩ khẽ chần chừ một lát sau đó mới lên tiếng hỏi, nàng tưởng Đường Kim cũng là cảnh sát.
-Tên gia hỏa đó còn cướp cả tiền của cô? – Đường Kim kinh ngạc hỏi.
-Lấy mất hơn 1 vạn. – Đường Thanh Thanh lập tức bổ sung.
-Ờ, không vấn đề. – Đường Kim một lời đáp ứng sau đó lập tức kéo Đường Thanh Thanh một cái:
-Thanh tỷ, nơi này giao cho người khác đi. Đi thôi! Chúng ta đi bắt tên gia hỏa kia.
Đường Thanh Thanh kéo Đường Kim sang một bên thấp giọng hỏi:
-Tiểu đệ, có chuyện gì thế?
-Thanh tỷ, kẻ này tên là Điền Hàn Sơn, là người trong Tiên môn, ta đã đem ảnh của hắn gửi cho tất cả cảnh sát ở Ninh Sơn để mọi người cùng chú ý tới hắn, nhưng nếu như nhìn thấy hắn thì tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ mà phải lập tức báo cho ta. – Đường Kim nhanh chóng nói:
-Còn có, Thanh tỷ, tỷ tuyệt đối không được một mình đi tìm hắn, tên gia hỏa kia lợi hại hơn tỷ bây giờ nhiều.
Khẽ ngừng một chút, Đường Kim lại bổ sung:
-À mà thôi, Thanh tỷ, trước khi túm được tên gia hỏa kia ta vẫn là nên tự mình bảo vệ tỷ, nếu không ta thực sự không yên tâm, tên gia hỏa kia háo sắc hơn cả mạng của hắn, nếu để hắn nhìn thấy tỷ nhất định sẽ không chịu bỏ qua.
-Nếu như vậy thì không phải mấy người tiểu Nhu đang gặp nguy hiểm sao? – Đường Thanh Thanh cả kinh, nàng vội vàng nhắc nhở Đường Kim.
-Ờ, nhưng mà tỷ cứ việc yên tâm, ta đã an bài thỏa đáng rồi. – Đường Kim khẽ gật đầu:
-Tóm lại việc trước mắt chúng ta cần làm là phải nhanh chóng tìm ra tên Điền Hàn Sơn kia, nếu không thì ta không thể nào ngủ yên giấc được.
Vừa nói chuyện trong lòng Đường Kim vừa thầm mắng Thu Phong Hàn vô số lần, tên vương bát đản âm hiểm kia tuyệt đối là cố ý đẩy tên dâm tặc Điền Hàn Sơn tới nơi này mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận