Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 877: Chỗ không nên gầy thì không gầy một chút nào.

-Không sai, chàng cũng là quân nhân. – Lạc Phỉ Phỉ lạnh nhạt đáp, trong lòng thì đang thầm lẩm bẩm, Đường Kim sao giờ này vẫn còn chưa tới?
Thân phận quân nhân của Đường Kim thực ra chỉ là danh nghĩa mà thôi, trên lí thuyết thì Tiềm Long và Ám Kiếm đều là tổ chức đặc công thuộc quân đội, mỗi đặc công đều tính là một quân nhân, chỉ là bọn họ khác với quân nhân bình thường mà thôi.
-Lạc thiếu tá, bạn trai cô đang ở kinh thành sao? – nam tử họ Lý kia lại tiếp tục hỏi, dường như hắn khá là quan tâm tới bạn trai của Lạc Phỉ Phỉ.
-Ngươi quản ta ở đâu làm gì? – một thanh âm bất mãn đột nhiên vang lên.
-Chồng! – trên mặt Lạc Phỉ Phỉ lập tức nở nụ cười kinh hỉ, sau đó thân thể phong mãn của nàng lập tức nhào vào lòng Đường Kim, một tháng không gặp nàng kì thực đã rất khát vọng được trùng phùng với hắn, có lẽ cũng vì thế mà vùa mới phát hiện chuyến bay bị chậm nàng đã lập tức nghĩ tới Đường Kim.
-Phỉ Phỉ, nàng hình như gầy đi rồi. – Đường Kim ôm thân thể phong mãn của Lạc Phỉ Phỉ trong lòng, cũng mặc kệ xung quanh đang là chỗ đông người hai tay bắt đầu nhanh chóng kiểm tra thân thể nàng, cuối cùng mới khẽ thở phào một hơi:
-Cũng may những chỗ không nên gầy đều không gầy đi chút nào.-Lạc thiếu tá, không giới thiệu về bạn trai một chút sao? – nam tử họ Lý đột nhiên chõ miệng chen vào một câu.
-Phỉ Phỉ, tên đần này là ai thế? – Đường Kim không vui hỏi, hắn vừa tới đây đã thấy tên kia xăm xoe bắt chuyện với Lạc Phỉ Phỉ, lúc đó hắn đã thấy bất mãn rồi, bất quá khi ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng thì hắn tạm thời quên đi chuyện này, nhưng bây giờ tên gia hỏa kia lại phun ra một câu làm hắn càng mất hứng.
-Người ngồi hàng ghế sau ta trên máy bay, một gia hỏa thích nói khoác ý mà. – Lạc Phỉ Phỉ nhẹ nhàng nói:
-Bỏ đi, đừng để ý đến hắn, trước tiên đưa ta về nhà đã, gia gia và mọi người vẫn đang đợi ta đó.
-Vậy được, coi như hôm nay hắn chưa tới số, không lãng phí thời gian với hắn nữa. – Đường Kim gật đầu một cái rồi ôm Lạc Phỉ Phỉ biến mất.
-Ý, người đâu? – nam tử họ Lý kia dụi dụi mắt, nhất thời đơ tại chỗ.
..
Thanh minh sinh tử chiến, Ninh Tâm Tĩnh đắc thắng, Tống Vân Phong đầu lìa khỏi cổ, Ngọc Mẫu Đơn quy về Đường Kim.
Kết quả này rất nhanh đã được truyền khắp kinh thành, tuy rằng không ít người sớm đã nghĩ kết quả này có khả năng sẽ xuất hiện, nhưng lúc kết cục được thông báo thì không ít người tâm tình vẫn rất phức tạp.
Kì thực đám người này quan tâm nhất không phải là Ninh Tâm Tĩnh có chiến thắng hay không, cũng không phải tại sao Ninh Tâm Tĩnh lại trở nên cường đại như vậy, mà là Ngọc Mẫu Đơn sẽ đi về đâu, Ngọc Mẫu Đơn lần này thực sự sẽ thuộc về Đường Kim sao?
Hoa Hạ Thất sắc hoa, 7 nữ nhân xinh đẹp nhất, xuất sắc nhất Hoa Hạ, truyền thuyết về các nàng sớm đã xuất hiện từ khoảng năm năm trước, tuổi đời của các nàng đều không lớn, mà trước đây các nàng đều là danh hoa vô chủ, điều này làm cho vô số thế gia đệ tử đều hưng phấn không thôi, ai ai cũng ước mơ có thể hái được một đóa.
Nhưng mà Thất sắc hoa sở dĩ gọi là Thất sắc hoa không chỉ bởi vì các nàng xinh đẹp, càng là bởi vì các nàng đều có năng lực phi phàm, muốn hái được một đóa Thất sắc hoa không phải là một chuyện dễ dàng, vô số thanh niên tài tuấn tự cho mình là bất phàm, cái gì con cháu thế gia, cái gì phú nhị đại, quan nhị đại, con ông cháu cha các kiểu đều lần lượt đụng phải tường thành, có người thậm chí còn đụng vỡ đầu chảy máu mà còn chưa được nhìn thấy các nàng một lần, thế cho nên không ít thế gia đệ tử đều âm thầm thi đua, ai có là người đầu tiên hái được Thất sắc hoa, người đó chính là kinh thành đệ nhất công tử.
Chỉ tiếc là đám người này có nằm mơ cũng không nghĩ tới, người đầu tiên làm được việc đó lại không phải là bất cứ ai trong số bọn chúng, hơn nữa tên gia hỏa này căn bản không thuộc về bất cứ thế gia nào, một tên vương bát đản mới học cấp ba không cha không mẹ, không có thế gia chống lưng!
Đúng vậy, những người này ai ai cũng đều cho rằng tên vương bát đản Đường Kim có số hưởng hoặc là được tổ tiên phù hộ, tuy rằng bọn họ đều thừa nhận bản lĩnh của Đường Kim, nhưng việc hắn có được Ngọc Mẫu Đơn tuyệt đối là nhờ vào ăn may, chỉ một ván cá cược đã thành công, vận khí này nếu không có ông bà ông vải phủ hộ thì quên đi nhé, bọn chúng thậm chí còn cho rằng nếu như Ngọc Mẫu Đơn cược một ván như thế với bọn chúng, bọn chúng cũng có thể thắng, chẳng qua là vẫn khí của bọn chúng không tốt, không có cơ hội cá cược với Ngọc Mẫu Đơn mà thôi.
Vô số người đều cho rằng Đường Kim có được Ngọc Mẫu Đơn một cách quá dễ dàng, thật là cmn không có thiên lí, bọn chúng liều mạng nghĩ hết trăm phương ngàn kế cũng không thể nói chuyện với nàng được thêm một hai câu, tên vương bát đản này có tài đức gì mà lại vừa được ôm vừa được hôn nàng chứ?
-Tên tiểu tử kia sao còn chưa bị thiên kiếp đánh chết? – vô số người trù ẻo Đường Kim.
Một nơi nào đó ở kinh thành, một cuộc đối thoại đang diễn ra.
-Ngươi cứ như thế mà nhìn Ngọc Mẫu Đơn bị Đường Kim hái đi mất? lúc đầu ngươi không phải rất tự ti Ngọc Mẫu Đơn sẽ thuộc về mình sao?
-Ngọc Mẫu Đơn vẫn ở Mẫu Đơn Các, ta vẫn còn cơ hội.
-Nhưng mà nàng tùy thời đều có thể xuất các, nói không chừng tên tiểu tử Đường Kim kia tối này sẽ mò vào trong Mẫu Đơn Các, đem Ngọc Mẫu Đơn ăn mất…
-Ta sẽ có biện pháp…

Những đoạn đối thoại giống như thế này không chỉ diễn ra ở một nơi, lúc Đường Kim và Ngọc Mẫu Đơn định xuống đổ ước, đám người này đều cảm thấy Đường Kim sẽ không thể nào thắng cược, cho nên chỉ đứng ở một bên xem trò vui, nhưng lúc Đường Kim thắng thật, thậm chí hắn còn ôm hôn Tống Ngọc Đan trước mặt bao nhiêu người, điều này làm bọn chúng không thể nào nhịn được nữa, bất tri bất giác một cơn sóng ngầm ở kinh thành lại bắt đầu trực trào.
Chỉ là đám người này sẽ không bao giờ ngờ được lúc này Đường Kim căn bản không có mặt ở kinh thành, hắn đã tới Lạc Bắc cmnr.
Đưa Lạc Phỉ Phỉ về nhà xong Đường Kim không có lập tức rời đi, mà đi cùng mấy người Lạc gia tới thăm mộ của Lạc Phong Vũ, Lạc Phỉ Phỉ tảo mộ, hắn ở bên cạnh cùng nàng, sau khi tảo mộ xong hắn lại cùng cha mẹ và gia gia nàng tới một khách sạn ăn bữa cơm gia đình, làm tròn bổn phận của một người bạn trai.
Bất quá sau khi dùng xong bữa trưa, gia gia và cha mẹ của Lạc Phỉ Phỉ đều quay về Lạc gia, còn Đường Kim và nàng thì tất nhiên sẽ ở lại khách sạn, đặt một phòng tình lữ rồi.
-Phỉ Phỉ, nếu nàng mệt thì nghỉ ngơi một chút đi. – vừa rồi Đường Kim đã làm tròn bổn phận của một người bạn trai nhưng về đến phòng hắn không có lập tức đòi hưởng thụ quyền lợi của bạn trai, bởi vì vừa rồi lúc tảo mộ hắn thấy Lạc Phỉ Phỉ có chút buồn rầu, hiển nhiên cho dù anh trai của nàng mất cũng đã lâu nhưng nàng vẫn hoàn toàn chưa thoát ra được khỏi nỗi ám ảnh tâm lí đó.
Lạc Phỉ Phỉ nhìn Đường Kim, từ từ mở cúc áo, rất nhanh đã đem thân thể ngọc ngà đủ để vì lấp bất kì nam nhân nào của nàng bày ra trước mặt Đường Kim, sau đó cứ không một mảnh vải che thân như thế mà nhào vào lòng hắn, đồng thời còn chủ động hôn tới.
Tiểu biệt thắng tân hôn, Lạc Phỉ Phỉ dùng sự nhiệt tình của nàng để chứng thực cho câu nói này, nàng tỏ ra vừa chủ động vừa điên cuồng, mãi đến khi thân thể mệt nhoài, nằm ẹp lên trên người Đường Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận