Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 600: Ta thực sự không muốn làm như thế

-Tống nhị tiểu thư báo cho Hứa gia chúng ta là đệ đệ ta tử vong ngoài ý muốn. – Hứa Nha Nha nhìn Diệp Tử Vận từ từ nói:
-Ta minh bạch ý tứ của Tống nhị tiểu thư, nàng không muốn Hứa gia truy cứu chuyện này, nhưng mà cho dù Thế Tuấn có không ra gì đi chăng nữa nhưng nó vẫn là đứa con nối dõi duy nhất của Hứa gia, cũng là đệ đệ duy nhất của ba chị em ta, các người có thể đánh nó, có thể giáo huấn nó nhưng bất luận thế nào thì cũng không nên giết nó.
Nói đến đây Hứa Nha Nha đột nhiên quay đầu nhìn Đường Kim, ngữ khí dường như kèm theo chút phẫn nộ:
-Đường Kim, nam tử hán đại trượng phu dám làm thì dám chịu, ta chỉ hỏi ngươi đệ đệ ta Thế Tuấn có phải là do ngươi giết không?
-Hứa tam tiểu thư, nếu Tống nhị tiểu thư đã nói rõ như thế thì cái chết của đệ đệ cô không liên quan gì tới bọn ta mới phải, lẽ nào cô còn nghi ngờ lời nói của Tống nhị tiểu thư sao? – không đợi Đường Kim kịp đáp thì Diệp Tử Vận đã vội tiếp lời, hiển nhiên nàng không hi vọng Đường Kim thừa nhận, dù sao thì cũng không có chứng cứ gì, Đường Kim không thừa nhận thì người khác cũng sẽ không làm gì được hắn.
-Diệp đại tiểu thư, ta biết ta không có chứng cứ, nhưng ta hy vọng cô hiểu rằng muốn giết một người một cách vô thanh vô thức thì không chỉ các người mới có thể làm được, ta cũng có thể làm được! – ngữ khí của Hứa Nha Nha đột nhiên lạnh xuống:
-Đương nhiên ta càng rõ ràng là các ngươi có thể để cho ta vô thanh vô thức chết ở chỗ này nhưng ta tin rằng nếu ta chết ở đây thì Diệp gia cũng sẽ không có kết cục tốt đâu!
-Nói như vậy là cô đang uy hiếp chúng ta? – Diệp Tử Vận cười nhạt:
-Hứa tam tiểu thư, cô hình như cũng không ngốc, nhưng cô không nghĩ là cô làm như vậy là quá ngu xuẩn sao?
-Đệ đệ của ta đã chết, nhất định phải có người trả giá vì việc này. – Hứa Nha Nha lạnh lùng nhìn Diệp Tử Vận:
-Ta cũng không quan tâm người phải trả giá là ai, ta chỉ cần biết các người người có muốn bỏ ra cái giá đó hay không thôi!
-Cái giá? – trong mắt Diệp Tử Vận xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó nàng lập tức cười ồ lên:
-Hứa tam tiểu thư, ta còn cứ tưởng là các người tỷ đệ tình thâm, xem ra ta vẫn đánh giá quá cao tình thân của Hứa gia các người rồi, nếu cô đã nhắc đến cái giá nào đó thì sao không nói thẳng ra là cô muốn bao nhiêu đi?
-Điều chúng ta muốn nhất là để cho Thế Tuấn sống lại, nhưng đáng tiếc là dù không muốn nhưng chúng ta vẫn phải chấp nhận sự thật là người chết không thể sống lại được. – Hứa Nha Nha nhìn Diệp Tử Vận, ánh mắt không có băng lãnh như trước nữa mà ngữ khí cũng trở nên bình thường hơn rất nhiều:
-Nhưng mà đệ đệ ta đã mất mạng, nếu như các người không thể trả một cái giá tương xứng thì chuyện này mãi mãi sẽ không có hồi kết.
Diệp Tử Vận cuối cùng cũng hiểu ra, Hứa gia ăn quả thiệt thòi này nhưng do người chết trước của Mẫu Đơn Các ,hơn nữa Tống nhị tiểu thư cũng không muốn làm lớn chuyện này, Hứa gia lại không dám đắc tội với Tống Ngọc Đan cho nên dù có báo thù thì họ cũng sẽ không dám làm trắng trợn không kiêng nể gì, rõ ràng là Hứa gia cũng không muốn phải nuốt không cục hận này cho nên Hứa Nha Nha mới tìm tới Diệp Tử Vận, nhìn bề ngoài thì giống như là đang uy hiếp sẽ trả thù nhưng trên thực tế thì ả ta chỉ muốn có được một khoản bồi thường lớn mà thôi.
Đối với việc Hứa gia tìm tới mình thì Diệp Tử Vận cũng không cảm thấy có gì là kì quái, dù sao thì Đường Kim cũng không có người quen gì ở kinh thành, mà chuyện nang là nữ nhân của hắn thì ở kinh thành cũng không phải là bí mật gì, mà Hứa Thế Tuấn chết dưới tay Tống Oánh hay Đường Kim thì đối với mỗi người mà nói đều không quan trọng, bởi vì mọi người đều biết Tống Oánh hay Đường Kim thì đều là một, cho nên việc này cứ tìm Đường Kim là được rồi.
-Không biết Hứa gia muốn được bồi thường thế nào? – Diệp Tử Vận có chút trầm ngâm hỏi. Nàng rất rõ ràng, cho dù không có chứng cứ nhưng bất luận là nàng thừa nhận hay phủ nhận thì Hứa gia vẫn sẽ cho rằng Hứa Thế Tuấn chết ở trong tay Đường Kim, nếu như Hứa gia muốn báo thù thì nàng tự nhiên vẫn có cách đối phó, nhưng bây giờ Hứa gia chỉ đòi bồi thường thì nàng nghĩ có lẽ việc này cũng không cần thiết phải đấu đến người sống ta chết một phen.
Nhưng mà đúng vào lúc này Đường Kim lại lên tiếng nói:
-Trên đời này không có việc gì là vĩnh viễn không có hồi kết cả, ví dụ như việc này chẳng hạn, chỉ cần Hứa gia các ngươi đều chết sạch thì không phải chuyện này sẽ kết thúc êm đẹp sao?
Diệp Tử Vận lập tức ngây ngốc, còn sắc mặt Hứa Nha Nha thì đại biến, ánh mắt sắc bén mà lạnh lùng nhìn Đường Kim, ngữ khí cũng lạnh dần xuống:
-Đường Kim, ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?
-Ta chỉ trần thuật lại một sự thật rất đơn giản mà thôi. – Đường Kim chậm rãi nói:
-Nói lời không nên nói luôn luôn sẽ phải trả giá đắt, đệ đệ Hứa Thế Tuấn nhà ngươi đã đi trước làm gương, giờ ngươi còn muốn dẫm lên viết xe đổ sao?
-Đường Kim, ta dám đến đây tất nhiên là đã có chuẩn bị. – Hứa Nha Nha lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Ngươi không hù dọa được ta đâu!
-Tục ngữ nói rằng cơ hội chỉ dành cho người có chuẩn bị, nhưng mà trên thực tế thì cho dù có chuẩn bị trước thì cũng chưa chắc sẽ có cơ hội đâu. – Đường Kim nở một nụ cười xán lạn:
-Giống như bây giờ nè, cho dù cô có chuẩn bị trước thì cô cũng sẽ không có gì có thể uy hiếp được ta đâu!
Khẽ ngừng một chút, Đường Kim đột nhiên giống như vừa nghĩ tới cái gì đó:
-À phải rồi, bây giờ cô có thấy khó chịu trong người không? Đặc biệt là trong lồng ngực, có phải là đang có chút đau không?
Hứa Nha Nha biến sắc:
-Đường Kim, ngươi đã làm gì?
-Cũng không có gì cả, chỉ là ta nghe nói dạo này không khí ô nhiễm quá nghiêm trọng, nói không chừng trong không khí lại có độc tố gì đó không may bị cô hít phải, ờ…mấy loại độc tố này tuy rằng hàm lượng rất nhỏ, trong thời gian ngắn thì không chết người được, nhưng nếu như không nghĩ biện pháp chữa trị thì sớm muộn cũng sẽ có một ngày độc phát mà chết đấy! – Đường Kim cười xán lạn:
-Thân làm một người lương thiện, ta mới có lòng tốt nhắc nhở cô một câu, nếu như cô thấy trong người không thoải mái, đặc biệt là đau ở lồng ngực thì tốt nhất là nên đi gặp bác sĩ kiểm tra một chút đi.
-Đường Kim, ngươi hạ độc với ta? – sắc mặt Hứa Nha Nha trở nên rất khó coi.
-Ta có thể khẳng định là cô bị trúng độc, nhưng độc này thì chưa chắc là do ta hạ. – Đường Kim cười hihi:
-Đương nhiên là trên đời này không có loại độc nào là ta giải không được cả, cho nên nếu cô có đi gặp bác sĩ mà họ không thể giải được độc cho cô thì đừng quên tới tìm ta nhé.
-Đường Kim, ngươi quyết định khăng khăng làm như thế sao? – Hứa Nha Nha lạnh giọng hỏi.
-Kỳ thật ta thực sự không muốn làm thế. – sắc mặt Đường Kim bỗng trở nên nghiêm túc:
-Nói thật lòng, hạ độc người khác sau đó uy hiếp họ lần này là lần đầu tiên ta làm đấy...trước đây thông thường thì ta thường cho người ta trúng độc mà chết ngay cơ, bởi vì như thế đơn giản hơn rất nhiều , chỉ tiếc là bây giờ ta khá bận.
Ngừng một chút Đường Kim lại nói tiếp:
-Thực ra ta vốn muốn giải quyết chuyện này một cách triệt để, ờm…ngươi cũng biết đấy, chỉ cần các ngươi đều biến mất thì việc này không phải là sẽ kết thúc êm đẹp sao? Nhưng mà muốn giải quyết hết các người trong một lượt thì cũng cần chút thời gian mà ngày mai ta lại phải đi chấp hành nhiệm vụ rồi, ta không có nhiều thời gian như thế.
Nói đến đây Đường Kim lại khẽ than một cái:
-Cho dù là nam nhân vĩ đại như ta thì cũng có lúc thân bất do kỉ a, ừm…đương nhiên đây cũng là do vận khí của các ngươi tốt mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận