Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 893: Dù sao thì ngươi cũng coi ta như không khí.

-Ý, tiểu nha đầu không có ở đây sao? – Đường Kim quét mắt nhìn khắp bốn phía nhưng không có thấy Hiểu Hiểu.
Chiếc xe lăn của nàng vẫn còn đó, tất cả các loại thiết bị vẫn được bố trí y hệt như ngày trước, chỉ có mình Hiểu Hiểu là không thấy đâu, điều này làm Đường Kim cảm thấy khá là khó hiểu, cho dù Hiểu Hiểu có rời đi thì cũng phải đem theo xe lăn chứ.
Hơn nữa tiểu nha đầu kia có thể đi đâu được?
Đúng lúc Đường Kim đang cảm thấy mê hoặc thì hắn đột nhiên cảm giác được gì đó, tâm cơ vừa động, lắn lập tức dùng linh giác tìm kiếm kĩ càng phụ cận, một giây sau trên mặt hắn khẽ lộ ra một nụ cười.
-Tiểu nha đầu, Thiên Đạo Ám Quyết của cô luyện thành rồi hả? –Đường Kim cất tiếng hỏi.
-Ta là thiên tài, đương nhiên có thể luyện thành rồi. – thanh âm của Hiểu Hiểu đột nhiên vang lên, chỉ là ngữ khí của nàng rõ ràng có chút không vui.
-Êi, đừng ẩn thân nữa, mau hiện thân đi. – Đường Kim có chút không quen, như này giống hắn đang nói chuyện với không khí quá, cũng may ở đây không có ai, nếu không mọi người nhất định sẽ nói hắn bị tâm thần phân liệt.
-Ta không hiện ra đấy! – Hiểu Hiểu tức giận thở phì phì:
-Tên đại sắc lang nhà ngươi, tới kinh thành cũng không đến thăm ta, ta quyết định từ nay về sau sẽ không thèm để ý tới ngươi nữa!
-Cô không để ý tới ta còn nói chuyện với ta làm gì? – Đường Kim có chút cạn lời, tiểu nha đầu này thật giống như đứa trẻ nũng nịu.
Im lặng một lát, cuối cùng Đường Kim chỉ đành giải thích:
-Tiểu nha đầu, lần trước ta tới đây cô đang bận luyện công, cô ngồi trên xe lăn tư thế giống như ngủ, ta không muốn làm phiền cô nên không có gọi cô dậy thôi.
-Vậy sau đó tại sao ngươi không tới nữa? – Hiểu Hiểu vẫn chưa hài lòng.
-Tiểu nha đầu, ta không phải nói với cô rồi sao, nam nhân phải lấy sự nghiệp làm trọng… - Đường Kim có chút buồn bực, tiểu nha đầu này không dễ khí dối chút nào.
-Hừ, cũng chính là nói ngươi lấy sự nghiệp tán gái làm trọng có phải không? – Hiểu Hiểu tức khí nói:
-Tóm lại là ta mặc kệ ngươi, hôm nay không cho ngươi thấy ta nữa, ngươi đi đi, dù sao thì ngươi cũng chỉ coi ta như không khí mà thôi!
-Tiểu nha đầu, cô thực sự không hiện thân sao? –Đường Kim bắt đầu có chút không vui.
-Không đấy! – Hiểu Hiểu giận dỗi nói.
-Đường Kim đột nhiên vươn tay ra, bắt lấy một thân thể mềm mại như bông, cùng với lúc đó, thanh âm hờn dỗi của Hiểu Hiểu cũng vang lên:
-Đại sắc lang, ngươi dám đánh lén ta.
-Ý, tiểu nha đầu, chân của cô có thể đứng được rồi sao? –Đường Kim khẽ ngẩn ra, vừa bắt được nàng hắn mới ý thức được có gì đó không đúng, tuy rằng không nhìn thấy gì nhưng hắn vẫn cảm nhận được Hiểu Hiểu đang đứng đó.
Vừa mới dứt lời thì trong tầm mắt của hắn đã xuất hiện một thiếu nữ mặc váy trắng, thân hình nhỏ gầy, tóc dài chấm đất, khuôn mặt xinh đẹp tới mức không nên thuộc về thế giới này, nhưng dáng người của nàng lại chỉ giống như thiếu nữ mới dậy thì 12 13 tuổi, bất quá điều quan trọng nhất là nàng đang đứng đó, duyên dáng yêu kiều như người ngọc.
-tiểu nha đầu, cô thật có thể đứng dậy rồi? – Đường Kim buông Hiểu Hiểu ra, lùi sau vài bước, sau đó mới đi quanh nàng vài vòng, vùa đi vừa quan sát kĩ càng, bộ dáng vô cùng cao hứng.
Hắn xác thục là rất vui vì Hiểu Hiểu có thể tự đứng lên trên đôi chân của mình, thấy hắn vui như vậy vẻ bất mãn trên mặt Hiểu Hiểu cuối cùng cũng biến mất, nàng bước đi vài bước sau đó lạ ngồi lại lên xe lăn.
-Hiện tại ta vẫn chưa quen với việc đứng lâu. – Hiểu Hiểu khẽ cong môi:
-COfn có, vừa rồi thời gian ẩn thân của ta đã tới cực hạn, không phải ta muốn chủ động hiện thân, hiện tại nhiều nhất ta cũng chỉ có thể ẩn thân được 15 phút đồng hồ mà thôi.
-Tiểu nha đầu, cô biết mình bây giờ có tu vi gì không? Tại sao ta không thể nhìn ra được tu vi của cô? – Đường Kim nhìn chằm chằm vào người Hiểu Hiểu, không nhịn được chau mày hỏi.
-Ngươi đương nhiên là không nhìn ra được rồi, Thiên Đạo Ám Quyết có thể ẩn tàng tất cả trong bóng tối, bất kì người nào cũng không thể nhìn ra tu vi chân chính của ta. – Hiểu Hiểu có chút đắc ý, nhưng sau đó lại có chút phiền muộn:
-Bất quá tu vi của ta hiện tại còn rất thấp, mới chỉ là Trúc Cơ mà thôi, ta cũng là vừa mới vào Trúc Cơ kì mới có thể ẩn thân.
Vừa mới vào Trúc Cơ kì?
Đường Kim lập tức cạn cmn lời, tiểu nha đầu này vẫn nghĩ mình không đủ nhanh? Nàng mới tu luyện được mấy tháng a? hơn nữa dưới tình huống không dùng bất kì loại đan dược nào đã lên được Trúc Cơ, tốc độ này nhiều người cắn thuốc còn đuổi không kịp a!
Đường Kim vốn còn định đưa Thiên Đạo Đan cho nàng nhưng hiện tại hắn lập tức gạt đi ý định này, nếu Hiểu Hiểu có thể tự mình tu luyện nhanh như thế thì hắn không cần phải đưa Thiên Đạo Đan cho nàng nữa, không phải hắn không muốn đưa, vấn đề là nàng thuộc loại thể chất đặc thù, hắn thực sự không biết nàng có thể dùng được Thiên Đạo Đan hay không.
Nếu như tốc độ tu luyện của Hiểu Hiểu chậm một chút thì hắn sẽ cho nàng thử dùng Thiên Đạo Đan mạo hiểm một phen, nhưng hiện tại nàng căn bản không cần đến Thiên Đạo Đan cũng có thể tu luyện rất nhanh, hoàn toàn không cần phải thử mạo hiểm nữa.
-Tiểu nha đầu, cô hảo hảo tu luyện, một thời gian nữa nói không chừng ta còn cần cô giúp đỡ đó. –Đường Kim cười hì hì nói.
-giúp cái gì? – Hiểu Hiểu lập tức hỏi.
-Tối qua có một tên gia hỏa ám sát ta, hình như tên gia hỏa kia biết ẩn thân, đợi tu vi của cô đủ cao, nói không chừng có thể giúp ta đối phó với tên gia hỏa biết ẩn thân kia. – Đường Kim đáp.
-A? Vẫn còn người khác biết ẩn thân? – Hiểu Hiểu nhất thời có chút mất hứng, sau đó một lời đáp ứng:
-Được, đến lúc đó ta phải làm thịt tên gia hỏa kia, hừ hừ, trừ Hiểu Hiểu xinh đẹp ra, ai cũng không thể có năng lực ẩn thân được.
Đường Kim lại cạn cmn lời, hóa ra tiểu nha đầu không phải muốn giúp hắn mà chỉ là không muốn người khác cũng biết ẩn thân giống nàng sao?
-Tiểu nha đầu, cô cứ tiếp tục tu luyện đi, ta ra ngoài lượn lờ một lát xem có thể dụ được tên sát thủ kia ra không. – Đường Kim lười biếng nói, hắn cũng không phải thực sự hi vọng Hiểu Hiểu có thể giúp mình, đợi nàng có thể đủ năng lực để làm thịt tên sát thủ kia sợ rằng còn phải rất lâu, hắn không có khả năng đợi được lâu như vậy.
Chỉ là bây giờ ngoài lấy bản thân mình làm mồi câu ra, dường như đã không còn cách nào khác, còn về Băng Sương tỷ muội kia thì hắn thực sự không biết phải tới chỗ nào để tìm các nàng.
Rời khỏi thế giới dưới lòng đất của Hiểu Hiểu, Đường Kim bắt đầu lang thang không chủ đích ở kinh thành, chỉ là hắn lượn lờ cả buổi sáng cũng không dụ được tên sát thủ ẩn thân kia ra.
-Chán chết mất, cứ như này thì chưa dụ được tên kia ra ta đã chết vì chán cmnr. – Đường Kim cuối cùng cũng từ bỏ chủ ý lấy mình làm mồi câu:
-Ờ, vẫn là đi tìm Băng Đường mỹ nữ thì hơn, đám gia hỏa Tiềm Long chắc là biết làm cách nào để liên hệ với các nàng.
Đường Kim quyết định lần sau nhất định phải lấy được phương thức liên lạc với các nàng, còn bây giờ thì trước tiên cứ chạy đến tổng bộ Tiềm Long quậy một trận đã.
Thật ra tổng bộ Tiềm Long cũng không khác tổng bộ Ám Kiếm là mấy, đều là một tòa nhà, bất quá tòa nhà của Tiềm Long không dùng tên khác để che giấu mà trực tiếp lấy tên là Tiềm Long đại hạ, nơi cao nhất của tòa nhà này là một con phi long đang giương nanh múa vuốt, nhìn khá là bắt mắt.
Đường Kim nhàn nhã đi bộ tới trước cửa tổng bộ Tiềm Long, hai thủ vệ vừa thấy Đường Kim liền ngẩn ra, sau đó sắc mặt lập tức đại biến, một người trong đó vội vàng lấy bộ đàm ra báo tin cho người khác, một người thì nhanh chóng bước lên phía trước, bề ngoài bày ra một bộ mặt nhìn rất cứng như trong lòng đang xoắn suýt không thôi:
-Đường Kim, ngươi tới đây làm gì hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận