Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 631: Cả thế giới chỉ có một cái.

-Ngươi mới bị dậy thì đứt đoạn ấy! – Hiểu Hiểu thờ phì phì nhìn Đường Kim:
-tên đại sắc lang nhà ngươi, suốt ngày chỉ biết nhìn vào mấy chỗ chưa phát dục của người ta!
-tiểu nha đầu, hay là ta cắt hết tóc của cô, như vậy biết đây mấy chỗ chưa phát dục trên người cô lại phát dục thì sao? – Đường Kim giả vờ nghiêm túc nói.
ầ ể ể ế ổ ề-Ta mới không cần! – Hiểu Hiểu hừ một tiếng sau đó lập tức đổi chủ đề:
-Này, ngươi gặp Ninh tỷ tỷ chưa? Ta đã nói cho nàng là ngươi trở về rồi.
-tiểu nha đầu, cô dám bán đứng ta? – Đường Kim có chút bất mãn:
-Ta đã bảo cô đừng nói cho người khác rồi mà.
-là Ninh Tâm Tĩnh từ chỗ người khác biết được tin tức ngươi đã quay về nên mới gọi điện hỏi ta. – Hiểu Hiểu trợn mắt nhìn Đường Kim một cái:
-Nếu nàng đã hỏi như vậy thì ta đương nhiên là phải nói thật rồi, ta mới không như ngươi, suốt ngày lừa người ta.
-Ta lừa qua người khác sao? – Đường Kim làm bộ vô tội:
-Ờ, phải rồi tiểu nha đầu, ta đến để lấy lại điện thoại.
-Trả ngươi. – Hiểu Hiểu vươn tay ra đưa cho Đường Kim một khối kl màu đen.
-Ách, tiểu nha đầu, thứ này tuy rất giống điện thoại nhưng cô đừng nói với ta nó là một cái điện thoại nhé? – Đường Kim nhận lấy vật kia đồng thời lập tức hỏi.
-Hừ, nó vốn là một chiếc điện thoại chân chính. – Hiểu Hiểu khẽ hừ một tiếng:
-Ngươi nó với nó một câu là nó có thể tự động mở máy.
-Này, mở máy đi. – Đường Kim hét vào cái gọi là điện thoại kia một cái, chỉ đáng tiếc là nó dường như nghe không hiểu lời của Đường Kim mà không có chút phản ứng gì.
-Ngươi phải nói với nó là, Hiểu Hiểu xinh đẹp nhất! – Hiểu Hiểu cười hihi nói.
Đường Kim nhất thời cạn cmn lời:
-Ta nói tiểu nha đầu cô, cho dù cô có thật sự xinh đẹp nhất thì cũng không cần phải như thế chứ? Hơn nữa cho dù có thể mở máy thì cũng không liên quan gì tới ta a, đây đâu phải điện thoại của ta đâu.
-Đây là điện thoại của ngươi đấy. – Hiểu Hiểu nghiêm túc nói.
-Ách, tuy rằng hai năm này ta chưa có thấy qua điện thoại nhưng mà điện thoại cũng không thể biến thành cái loại như thế này chứ? Cô đừng nói với ta là hai năm nay nó đã phát triển theo xu hướng này nhé. – Đường Kim bày ra một bộ dáng khó tin.
-Đồ ngốc, cái điện thoại nát kia của nhà ngươi sớm đã bị ta ném đi rồi, ta làm lại cho ngươi một cái điện thoại mới, đây là chiếc điện thoại bảo mật tốt nhất thời gian, hơn nữa số điện thoại của ngươi cũng không có thay đổi, tất cả thông tin lưu trữ trong điện thoại cũ đều được ta chuyển sang đây hết rồi, cho nên mới nói đây chính là điện thoại của ngươi. – Hiểu Hiểu nhanh chóng nói.
Đường Kim lại nghe ra được một chút khác thường:
-ách,tiểu nha đầu, cô nói đây là điện thoại do cô tự làm?
-Đúng thế, do ta tự thiết kế, cả thế giới chỉ có một cái thôi, bảo vật vô giá đấy! – Hiểu Hiểu gật đầu.
Đường Kim lại lần nữa cạn cmn lời, tiểu nha đầu này phải rảnh tới mức nào mới đi làm cái món đồ chơi này chứ.
-Ta nói tiểu nha đầu, hai năm nay cô rảnh đến nỗi có thời gian làm điện thoại cơ à, vậy cô có tìm được tin tức gì mới về sư phụ hay cha mẹ của ta hay không? – Đường Kim nhịn không được hỏi.
-Không có. – Hiểu Hiểu trực tiếp lắc đầu.
-Cô không phải là muốn nói với ta tất cả thời gian của cô đều dùng để làm cái điện thoại này đấy chứ? – lần này Đường Kim thực sự là buồn cmn bực rồi.
-Này đồ ngốc, thời gian rảnh ta còn bận tìm ngươi đó, làm gì có thời gian mà đi tìm sư phụ hay cha mẹ ngươi chứ? – Hiểu Hiểu tức giận thở phì phò.
Đường Kim ngẩn ra, hắn vốn đang bất mãn nhưng sau khi nghe xong những lời này thì hắn không thể nào trách nàng được nửa điểm.
-Hiểu Hiểu xinh đẹp nhất. – Đường Kim cuối cùng cũng cầm điện thoại lên và nói, sau đó thì màn hình mạ vàng lập tức sáng lên, đây quả thật là điện thoại có thể tự khởi động a!
-được rồi, ta tin đây là điện thoại. – Đường Kim nói thầm một câu sau đó nhìn Hiểu Hiểu:
-tiểu nha đầu, hay là cô dạy ta cách dùng điện thoại này đi.
-Hứ, coi như ngươi có lòng, qua đây ta dạy ngươi! – Hiểu Hiểu có vẻ rất vui khi thấy Đường Kim xuống nước như thế.
Cuộc trùng phùng sau hai năm này dường như không khác lần đầu hai người gặp nhau tí nào, hai người vẫn thân cận như thế, thỉ thoảng vẫn đấu khẩu với nhau, nếu như người ngoài nhìn vào nói không chừng lại tưởng hai người là thanh mai chúc mã với nhau cũng nên, nhưng trên thực tế thì tổng thời gian hai người ở bên nhau cộng lại đều không tới một ngày.
Lần này Đường Kim ở lại chỗ Hiểu Hiểu hơn hai tiếng, hắn ăn một bữa cơm cùng nàng sau đó mới rời đi, trực tiếp quay lại Ninh Sơn.
Đường Kim không có đi tìm Tiêu Đại Nhi, mặc dù hắn cũng khá là hoài niệm yêu nữ kia, hắn cũng không đi tìm Diệp Tử Vận dù cho thân thể của nàng vẫn để lại cho hắn một tư vị khó quên, còn có cả Ngọc Mẫu Đơn, Băng Tuyết Liên, và cả đôi Băng Sương tỷ muội kia nữa, Đường Kim đều chưa có tính đến gặp mặt bọn họ, bởi vì bây giờ hắn phải về nhà, về Tần gia ăn bữa cơm cùng Tần Khinh Vũ.
..
Hai giờ chiều ở Ninh Sơn nhị trung.
Trong phòng học lớp 12A4, Trương Tiểu Bàn đang cúi đầu nghịch điện thoại thì đột nhiên bên cạnh truyền tới tiếng động, quay đầu nhìn một cái thì hắn lập tức há hốc mồm:
-A…anh bạn, ngươi …ngươi thực sự đã trở về? – Trương Tiểu Bàn lắp bắp hỏi.
Thực ra thì phòng học của lớp đã thay đổi rồi, lúc trước là ở tầng 1 còn bây giờ đã đổi lên tầng 5 nhưng mà chỗ ngồi trong lớp thì hầu như không thay đổi, Tiếu Thiền vẫn đang bảo lưu kết quả, cũng bảo lưu cả chỗ ngồi của nàng, nghe nói sau này Tiếu Thiền vẫn sẽ tới tham gia thi đại học, chỗ ngồi của Đường Kim cũng không thay đổi, hắn vẫn cùng Trương Tiểu Bàn tọa vị ở cuối lớp.
Vị trí này đã hai năm không có ai ngồi, mãi đến bây giờ con hàng Đường Kim mới chịu xuất hiện ở đây.
Đối với loại người thường xuyên chém gió trên diễn đàn như Trương Tiểu Bàn mà nói thì hắn tự nhiên là đã biết chuyện Đường Kim trở về, nhưng cho dù như thế thì lúc Đường Kim đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hắn vẫn cảm thấy luống cuống tay chân.
-Trương Tiểu Bàn, hình như cậu lại béo lên rồi. – Đường Kim nhìn Trương Tiểu Bàn một cái:
-Phải vận động nhiều một chút a, cho dù ban ngày không vận động thì ban đêm cũng phải cùng Vương Cầm thể dục thể thao một chút a, ách…không đúng…Vương Cầm hình như đi học đại học rồi à, lẽ nào đây là nguyên nhân khiến cậu béo lên?
Trương Tiểu Bàn lập tức buồn bực:
-Ta nói anh bạn này, hai năm không gặp cậu có thể đừng đả kích ta nữa có được không? Ta sắp thất cmn tình rồi đây này!
-Thất tình? – Đường Kim có chút kì quái:
-Vương Cầm không cần cậu nữa à?
-Tuy rằng nàng bây giờ còn chưa nói gì, nhưng mà ta cảm giác được như thế, con bà nó, yêu xa đều có kết cục như thế sao? – Trương Tiểu Bàn mặt đầy buồn bực:
-Tuy nàng chỉ là lên tỉnh thành nhưng chúng ta một tuần đều khó gặp được một lần, chẳng bao lâu nữa chắc nàng sẽ tìm được một thằng đẹp trai hơn và đá đit ta thôi!
-Trương Tiểu Bàn, hai năm không quay về ta còn không có bị thất tình, cậu làm sao lại thất tình được chứ? – Đường Kim lắc đầu cảm thán:
-Cho nên vấn đề tuyệt đối không phải ở yêu xa mà là ở cậu ấy!
-Anh bạn, vậy cậu nói xem ta có vấn đề gì chứ? – Trương Tiểu Bàn buồn bực hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận