Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 598: Nhớ đánh thức ta

-Ninh giáo quan, có phải cô biết được tin tức gì không? – Đường Kim có chút kì quái hỏi.
Ninh Tâm Tĩnh lắc đầu:
-Ta không có thu được tin tình báo cụ thể nào, đây chỉ là phán đoán của cá nhân ta thôi.
Khẽ dừng một chút, Ninh Tâm Tĩnh lại nói tiếp:
-Trước khi Long Kiếm chi chiến bắt đầu ta rất tin tưởng vào ngươi, tin tưởng ngươi có thể đưa Ám Kiếm đi đến chiến thắng, bởi vì ta tin chắc trong số đặc công tham chiến bên phía Tiềm Long sẽ không có ai mạnh hơn ngươi. Nhưng sau khi chúng ta để thua trong lượt đấu thứ hai thì ta mới bắt đầu ý thức được cho dù ở ngoài sáng thì Tiềm Long vẫn tuân thủ quy tắc của Long Kiếm chi chiến nhưng trong chỗ tối thì bọn họ vẫn sẽ lợi dụng kẽ hở của quy tắc, ta tin chắc rằng chúng nhất định sẽ tìm người tới đối phó ngươi.
-Ninh giáo quan, cô yên tâm đi, ta không sợ bọn họ. – Đường Kim vẫn cứ không đem chuyện này để trong lòng.
-Đường Kim, ta biết ngươi không sợ, ngươi nghĩ rằng người bên Tiềm Long không thể tạo thành uy hiếp gì với ngươi nhưng chính vì như thế ta mới đặc biệt dặn dò ngươi, có thể mấy người Thần Long Sứ Giả kia không thể làm gì được ngươi nhưng ta tin chắc Tiềm Long sẽ tìm đến trợ thủ càng mạnh hơn, hoặc là mượn tay người khác. – Ninh Tâm Tĩnh rõ ràng là đang rất lo lắng:
-Qua hai lượt đấu vừa rồi tin chắc bên phía Tiềm Long cũng rất rõ ràng, nếu họ muốn có được chiến thắng lần này thì chỉ có cách giải quyết ngươi trước thôi, mà họ nhất định cũng sẽ làm như vậy!
Nhìn bộ dạng lo lắng của Ninh Tâm Tĩnh, Đường Kim cuối cùng cũng trọng thị vấn đề này hơn, hắn nghiêm túc nói:
-Ninh giáo quan, ta biết bọn chúng sẽ hạ thủ với ta, nhưng mà ta thực sự đã sớm có chuẩn bị, cô cứ tin ở ta, cho dù họ có tìm được trợ thủ mạnh hơn ta đi chăng nữa thì ta vẫn có thể đối phó họ, lùi 1 bước mà nói cho dù ta có gặp phải đối thủ mà ta không thể đánh bại thì ta cũng có đủ năng lực để tự bảo vệ mình, cho nên Ninh giáo quan, cô không cần lo lắng cho ta đâu.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Đường Kim, nỗi lo trong lòng Ninh Tâm Tĩnh cuối cùng cũng hạ xuống:
-Nếu ngươi đã nắm chắc như vậy thì ta yên tâm rồi!
Khẽ dừng một chút, Ninh Tâm Tĩnh lại dùng một ngữ khí rất trịnh trọng nói với Đường Kim:
-Đường Kim, tuy rằng ta rất hi vọng chúng ta sẽ có được chiến thắng chung cuộc nhưng nếu trong tình huống bất đắc dĩ thì ngươi có thể từ bỏ trận chiến này, sự tồn tại của ngươi còn quý giá hơn cả chiến thắng, cho dù chúng ta có thua, cho dù Ám Kiếm có không còn nữa thì ta vẫn tin rằng đợi chúng ta về đến Ninh Sơn, chúng ta vẫn có thể đông sơn tái khởi, ngươi có hiểu ý ta không?
-Ninh giáo quan, ta hiểu! – Đường Kim cười xán lạn:
-Yên tâm đi, ta nhất định sẽ còn sống quay về gặp cô, ta muốn nhìn thấy bộ dáng của cô sau khi tẩy đi vết sẹo kia.
Khẽ ngưng một chút, Đường Kim lại bổ xung:
-Ta là người nói lời sẽ giữ lời, đây coi như là lời hứa của ta dành cho cô đi.
Ninh Tâm Tĩnh khẽ thở dài một cái, nàng từ từ gật đầu:
-Ừm, vậy được, ta sẽ ở tổng bộ chờ ngươi trở về, bây giờ không làm phiền ngươi nữa, ta về tổng bộ trước đây!
-Được! Chúng ta cùng về tổng bộ đi. – Đường Kim gật đầu sau đó cùng Ninh Tâm Tĩnh quay người lại, thực ra thì hắn đang chuẩn bị về tổng bộ với Tống Oánh.
Nhưng đúng lúc này thì vòng tay của hắn lại vang lên, là Hiểu Hiểu gọi tới.
-Tiểu nha đầu, cô không phải là muốn ta xuống dưới tầng ngầm trò chuyện với cô đó chứ? – đường truyền vừa thông thì Đường Kim lập tức đã nhịn không được hỏi một câu.
-Này, quỷ đáng ghét, tên đại sắc lang nhà ngươi, ai thèm nói chuyện với ngươi chứ? – Hiểu Hiểu tức giận thở phì phò:
-Là nữ nhân ngực bự kia gọi điện cho ngươi để ngươi tới tìm nàng.
-Nữ nhân ngực bự? – Đường Kim ngẩn ra:
-Tiểu nha đầu, cô không thể nói rõ là ai được sao?
-Nữ nhân họ Diệp tối qua hú hí với ngươi ấy! – Hiểu Hiểu tức tối nói một câu sau đó lập tức ngắt đường truyền.
Đường Kim đơ ra một lúc sau đó mới nhìn Ninh Tâm Tĩnh một cái:
-Ninh giáo quan, ta tạm thời chưa về tổng bộ được rồi!
Ninh Tâm Tĩnh khẽ gật đầu rồi hướng về phía tổng bộ Ám Kiếm bước đi, còn Đường Kim thì lập tức biến mất tại chỗ, một giây sau hắn đã xuất hiện ở khách sạn Anh Túc phòng số 1624.
Trên giường, một cỗ thân thể mềm mại vô cùng hấp dẫn đang nằm sấp, trên người nàng đăp một tấm ga mỏng nhưng Đường Kim biết rằng dưới tấm ga kia là một thân thể hoàn toàn không có gì che đậy hết.
Một tay mò xuống dưới ga, chính xác túm được bộ vị co dãn mê người của nàng, Đường Kim bắt đầu hỏi:
-Cô gọi điện tìm ta?
-Ừm. – Diệp Tử Vận nghiêng mình nhìn Đường Kim, nàng khẽ ngáp dài một cái, tối qua Đường Kim không có nghỉ ngơi nên nàng đương nhiên cũng không được nghỉ ngơi rồi, vốn là lúc Đường Kim rời đi thfi nàng lập tức đã chìm vào giấc ngủ nhưng vừa rồi nàng lại bị điện thoại đánh thức, đến giờ nàng mới ngủ được độ hai tiếng cho nên vẫn còn rất buồn ngủ.
Khẽ lắc mình để lộ ra thân thể trắng muốt của mình, Diệp Tử Vận tiếp tục nói:
-Ta vừa nhận được một cuộc điện thoại của Hứa Nha Nha.
-Hứa Nha Nha? – Đường Kim cảm thấy kì quái:
-Cô ta là ai?
-Chị gái của Hứa Thế Tuấn. – Diệp Tử Vận giải thích:
-Chính là cái tên mấy hôm trước chết ở Mẫu Đơn Các ấy!
-À, thì ra là chị của tên ngốc kia. – Đường Kim cuối cùng cũng hiểu ra:
-Thế nào hả? Cô ta muốn báo thù cho đệ đệ?
-Không biết. – trên mặt Diệp Tử Vận lộ ra vẻ đầy khó hiểu:
-Cô ta mời ta đi ăn trưa, còn muốn ta dẫn theo bạn trai, xem ra có lẽ cô ta biết chàng đã quay về rồi, còn về việc cô ta muốn làm gì thì ta cũng không rõ cho nên ta mới muốn thương lượng với chàng một chút.
-Nếu như ta không có mặt, Hứa gia báo thù cô, cô có thể ứng phó được không? – Đường Kim nghĩ một lát rồi hỏi.
-Chỉ bằng lực lượng của một mình ta tất nhiên là không được, nhưng mà nếu mượn thêm thế lực của Đại Nhi tiểu thư thì ta muốn ứng phó cũng không khó. – Diệp Tử Vận nhẹ nhàng nói:
-Nếu chàng không muốn gặp Hứa Nha Nha cũng không sao, mình ta cũng có thể ứng phó được.
-Ờ, tuy rằng ta không muốn đi nhưng mà việc này nếu ta đã biết thì ta vẫn là nên tới xem một chút xem cô ta muốn giở trò gì. – Đường Kim nghĩ một chút rồi cuối cùng vẫn quyết định đích thân xử lý việc này, dù sao thì việc này cũng là do hắn gây ra, con mụ Hứa Nha Nha kia tìm tới Diệp Tử Vận chẳng qua cũng là vì biết quan hệ của hai người mà thôi, nếu hắn đã biết việc này thì tất nhiên sẽ không để cho Diệp Tử Vận đi một mình được.
-Ừm, vậy được, đến lúc đó chúng ta cùng đi một chuyến là được. – Diệp Tử Vận vừa nói vùa ngáp, ngữ khí vô cùng lười biếng, ẩn trong đó còn có chút làm nũng:
-Ta phải đi ngủ một lát, trước mười hai giờ chàng nhớ đánh thức ta đấy.
Diệp Tử Vận cuốn mình vào trong chăn và khẽ nhắm mắt lại, rất nhanh nàng đã chìm vào giấc ngủ, mãi đến đến 12 giờ trưa nàng mới bị Đường Kim đánh thức, chỉ có điều cách mà Đường Kim đánh thức nàng thì nàng hoàn toàn không ngờ tới, nghiêm túc mà nói thì nàng không phải bị đánh thức mà là bị xxx nên mới tỉnh dậy, tên nam nhân vĩnh viễn cũng không thấy đủ này trước khi ăn trưa đã lấy thân thể nàng làm điểm tâm ăn ngon lành…
Bạn cần đăng nhập để bình luận