Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1003: THẤT SẮC HOA CHI HƯƠNG BÁCH HỢP.

Mọi người cạn lời nhìn tên gia hỏa phá hoại mỹ cảnh kia, một khung cảnh đẹp như vậy đã bị một câu nói hủy đi, đây là một nam sinh nhìn khá là phổ thông, ăn mặc bình thường, khí chất vốn là cũng không tệ nhưng một câu kia của hắn cộng với con vịt quay đang cắn dở trên tay đã đem toàn bộ khí chất của hắn ném hết xuống hồ.
Nam sinh vừa xuất hiện tất nhiên là Đường Kim, hắn vừa nhàn nhã đi dạo vừa gặp vịt quay, đi tới bên hồ thì cũng bị mùi hương bách hợp làm say lòng người kia hấp dẫn, sau đó hắn liền xác định được mùi hương kia xác thực là tới từ trong cái tiểu viện giữa hồ kia, cuối cùng hắn chắc chắn 100% đây không phải là hương của hoa mà là mùi hương trên người nữ hài tử đang ngồi trong tiểu viện kia.
Nữ hài tử trời sinh có mùi thơm Đường Kim không phải là lần đầu gặp, trên người Hàn Tuyết Nhu cũng có mùi thơm tự nhiên, hơn nữa trên người Lạc Phỉ Phỉ càng là có mùi hoa nhài nhàn nhạt, nhưng mà hương thơm trên người của các nàng không có nồng đậm bằng nữ hài đang ngồi trong tiểu viện kia. Trên thực tế bất luận là Hàn Tuyết Nhu hay Lưu Phong đều phải tiếp xúc khá gần với các nàng mói người được mùi hương cơ thể của các nàng, nhưng nữ hài tử kia ngồi cách hắn phải đến cả trăm mét vậy mà hắn cư nhiên vẫn có thể ngửi thế mùi hương trên người nàng, tuy không phải hương phiêu ngàn dặm nhưng xem ra hương phiêu ngàn mét có lẽ không thành vấn đề.
Tuy Đường Kim cũng không nhìn thấy mặt nữ tử kia, nhưng khí chất duy mỹ phát ra từ trên người nàng vẫn làm hắn khá là động tâm, cho nên cảm khái một câu xong, hắn liền xách theo con vịt quay hướng về phía tiểu đình viện kia.
Những người vừa mới thầm mắng Đường Kim hãm cảnh liền cảm thấy có chút buồn bực,vừa rồi mọi người đều muốn tới đó nhìn xem nhưng chưa ai làm ra hành động gì hết, ai ngờ tên gia hoa này vừa tới đã muốn hành động nganh, đúng là nhanh chân thì được, chậm chân thì mất mà.
Không ít người đứng xa xa nhìn Đường Kim từng bước từng bước hướng về phía trung tâm tiểu đình viện, chỉ tiếc là sau đó mọi người không thể nghe rõ hắn lẩm bẩm gì nữa, vì khoảng cách đã quá xa.
Bất quá trên thực tế thì Đường Kim không nói gì hết, hắn vừa mới bước vào trong tiểu đình viện thì một thanh âm thanh thúy liền vang lên:
-Trước tiên đừng qua đây, đợi ta vẽ xong đã.
Thanh âm phát ra từ trong miệng nữ tử kia, bất quá Đường Kim vẫn chưa thể nhìn rõ dung mạo nàng, nhưng mà mùi hương bách hợp phát ra trên người nàng rõ ràng càng thêm đậm nhưng lại vừa đủ để không làm cho người ta cảm thấy quá nồng, chỉ đạt đến trình độ để mọi người cảm thấy thoải mái nhất.
Bộ váy dài màu hồng đem cả người nàng che đi, cho dù nhìn không thực lắm nhưng Đường Kim hoàn toàn có thể phán đoán được thân hình của nàng không phải là loại rất đầy đặn, thậm chí có thể nói nàng là loại nữ tử nhỏ nhắn mảnh mai.
Tóc dài phiêu phiêu, hương khí bức người, khung cảnh này đúng là rất duy mỹ, nếu như nữ tử kia là một đại mỹ nữ nữa thì khug cảnh này sẽ càng hoàn mỹ hơn. Lúc này Đường Kim cũgn có chút chờ mong được diện kiến dung mạo của nàng.
-Xong rồi, ngươi nhìn xem, có giống ngươi không hả? – thanh âm thanh thúy của nữ tử kia lại vang lên, nàng vẫn không ngẩng đầu, lưng vẫn quay về phía Đường Kim nhưng bức tranh trong này nàng đột nhiên đã bị ném ra phía sau,bay thẳng về phía Đường Kim.
Đường Kim khẽ ngẩn ra sau đó vô thức đỡ lấy bảng tranh rồi liếc thử một cái, vừa nhìn hắn lại ngẩn ra một lần nữa.
Trong bức họa là một nam nhân, mà nam nhân này không ai khác chính là Đường Kim, hơn nữa bức họa giống y hệt với người thật, bất luận là cách ăn mặc hay là khí chất hoặc là ngũ quan biểu cảm ít nhất đều có 9 thành trở lên giống với hắn.
-Giống ngươi không? - nữ tử kia vẫn chưa quay đầu,chỉ tiếp tục hỏi.
-Đây lẽ nào không phải ta sao? – Đường Kim hỏi ngược lại.
-Cho ta một con số chính xác, bức tranh này giống ngươi bao nhiêu phần trăm? – nữ tử lại tiếp tục hỏi.
-Ờ, ít nhất cũng giống đến 9 thành, nếu như muốn dùng thước đo một trăm thì nhiều nhất có thể đạt mức 95%. – tuy rằng vẫn còn có chút mơ hò như Đường Kim vẫn vô thức trả lời nàng.
-Chỉ có 95% thôi sao. - nữ tử kia có chút thất vọng.
-mỹ nữ, nàng có thể quay đầu lại không? Còn nữa, chúng ta quen biết sao? – Đường Kim cuối cùng cũng tò mò hỏi.
-CÍnh xác mà nói thì đến hiện tại ta vẫn chưa gặp qua ngươi, đến cả ảnh của ngươi cũng chưa từng xem qua, nhưng ta biết ngươi là ai. Ta thích dựa vào miêu tả của người khác đẻ vẽ ra một bức họa giống hệt với người thật, tuyệt đại đa số người ta đều có thể vẽ chuẩn đến 99%, cho nên đối với ta 95% đã coi là một tác phẩm thất bại rồi. - nữ tử kia vừa nói vừa quay đầu lại, đứng thẳng dậy cười thân thiện với Đường Kim:
-Xin chào Đường Kim, ta là Bối Hương Hương, ta nghĩ chúng ta đều biết tên nhau rất lâu rồi nhưng mới lần đầu gặp mặt có phải không?
Đường Kim nhất thời há hốc mồm, nàng, nàng là Bối Hương Hương sao?
Cái tên Bối Hương Hương này thật ra không xa lạ gì với Đường Kim, hắn xác thực cũng đã biết tên nàng rất lâu rồi, hơn nữa cũng đã thấy ảnh của nàng, nhưng bức ảnh đó nghe nói là chụp lúc nàng mười tuổi, vì thế hắn cũng không rõ ràng tướng mạo hiện tại của nàng như thế nào, bất quá lúc này hắn lại phát hiện dường như tướng mạo của nàng không thay đổi nhiều lắm so với lúc mười tuổi.
Bối Hương Hương, Thất sắc hoa chi Hương Bách Hợp, đến từ một trong tám đại gia tộc của Hoa Hạ - Thiên Đô Bối gia, trong tuyền thuyết nàng là một đóa bách hợp xinh đẹp, hương khí bức người, hương phiêu ngàn thước cho nên mới được mệnh danh là hương bách hợp.
Nhưng mà người trước mặt và trong tưởng tượng ủa Đường Kim lại hoàn toàn không giống nhau, trước khi gặp nàng Đường Kim đã gặp tất cả 4 người trong Thất sắc hoa, từ Băng Tuyết Liên tới Tử Anh Túc, từ Ngọc Mẫu Đơn tới Hỏa Mai Khôi, mỗi người đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, thân hình hấp dẫn m người, khí chất phi phàm thoát tục. Trong tưởng tượng của hắn 3 ngươuì óc lại có lẽ cũng phải tương đối như vậy, nếu không làm sao có thể xếp 7 người ngang hàng nhau chứ?
Bất quá sau khi chân chính diện kiến dung mạo của Bối Hương Hương, hắn mới phát hiện là mình sai rồi, sai thật rồi.
Không phải là Bối Hương Hương không xinh đẹp, nhìn khuôn mặt và ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, con mắt linh động có thần, cánh mũi nhỏ nhắn xinh xinh, rõ ràng có thể thấy nàng không hề thua kém bất cứ người nào trong Thất sắc hoa, nhưng vấn dề là vị mỹ nữ xinh đẹp dị thường này căn bản còn chưa có thành thục a, nàng chinh là một tiểu la lị chính hiệu.
Lấy tiêu chuẩn của loli mà xét thì dáng người của Bối Hương Hương cũng không tính là quá mỏng manh, thân cao gần 1m5, đường cong trên người cũng đã lộ ra, trước ngực cũng khẽ lồi lên hai cụm, nếu như nói nàng mới mười ba tuổi sau này nàng hoàn toàn có triển vọng dậy thì thành công.
Vấn đề là ở chỗ theo Đường Kim được biết Bối Hương Hương năm nay đã 23 tuổi rồi, điều này làm hắn có một cỗ bi phẫn nói không nên lời, Hương Bách Hợp 23 tuổi vậy mà lại chỉ giống như tiểu cô nương mới 13 tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận