Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 842: Ta thích nữ nhân bình thường một chút.

Trừng mắt nhìn Judy đang nằm trên giường, Đường Kim rất là bất mãn, cuối cùng hắn cũng không nhịn được nửa mà hung hăng vỗ lên bờ mông vô cùng phong mãn của nàng:
-Này, tỉnh dậy đi!
-Ư! – Judy phát ra một tiếng rên nhẹ có chút thống khổ, lật mình một cái hướng bên mông còn lại về phía Đường Kim, vậy mà vẫn không chịu tỉnh.
Đường Kim không hề khách khí mà vỗ thêm một cái nữa lên bờ mông còn lại, bốp một tiếng, xúc cảm truyền tới rất tốt nhưng vẫn không có hiệu quả, Judy vẫn đang ngủ như lợn, không hề có chút phản ứng.
-Lưu manh! – Lạc Phỉ Phỉ nhịn không được trừng mắt nhìn Đường Kim, tên hỗn đản này dám chiếm tiện nghi của nữ nhân khác ngay trước mặt nàng, đúng là không coi nàng ra gì!
-Thân ái, ta chỉ muốn đánh thức rồi đuổi cô ta đi mà thôi, nàng không thấy cô ta đang chiếm mất tổ ấm của chúng ta sao? – Đường Kim vô tội nói.
-Muốn đánh thức người ta rất đơn giản, không cần thiết phải làm như ngươi, ngươi đây là đang cố ý chiếm tiện nghi của người ta! – Lạc Phỉ Phỉ bực mình nói.
-Được rồi, thân ái, vậy nàng muốn làm cách nào để đánh thức cô ta? – Đường Kim tiếp tục giả vờ ngây thơ, một bộ dáng như việc không liên quan đến mình.
Lạc Phỉ Phỉ lườm Đường Kim một cái rồi mở tủ lạnh trong phòng ra, từ bên trong lấy ra một lon bia lạnh, bật nắp rời đi tới bên giường từ từ đổ lên mặt Judy.
Đường Kim ngẩn ra, hắn thật nghĩ không ra Lạc Phỉ Phỉ vẫn còn chiêu này a!
-Ao… - Judy đột nhiên phát ra một tiếng kêu quái dị, sau đó ngồi bật dậy, dùng tay lau mặt một cái, cặp mắt xinh đẹp nhìn Đường Kim rồi lại nhìn Lạc Phỉ Phỉ, tựa hồ có chút mê mang:
-Phát sinh chuyện gì thế?
-Judy mỹ nữ, cô chiếm mất giường của ta rồi! – Đường Kim buồn bực nói.
-Ờ, không sao, Đường Kim tiên sinh, ta không ngại ngủ cùng với anh! – Judy ngáp dài một cái, nằm lại xuống giường rồi tiếp tục cong môi:
-Tuy ta không thích nam nhân nhưng đối với nam nhân đặc biệt như anh thì cũng phải đặc biệt đối đãi.
-Cô không ngại nhưng ta ngại! – Đường Kim nhịn không được nữa, một tay túm Judy lên:
-Cô thích nam nhân đặc biệt còn ta chỉ thích nữ nhân bình thường thôi!
Judy bị Đường Kim lôi một cái, cả người đều bay lên sau đó rơi xuống bên cạnh giường, thiếu chút nữa thì đứng không vững, chỉ là vừa náo lên như thế thì con sâu ngủ như nàng cũng ngang như bị đuổi đi rồi.
-Đường Kim tiên sinh, ta là một nữ nhân rất bình thường a, anh xem, ta ngực to, chân dài, eo thon, mông tròn, dáng người chả kém gì bạn gái anh, yên tâm đi ta là hàng thật 100% thuần thiên nhiên, chưa tình phẫu thuật thẩm mĩ cũng chưa từng tới Thái Lan, ta là nữ nhân chính hiệu, không phải cú có gai.. – Judy tựa hồ vẫn chưa thanh tỉnh, vừa giải thích đã lôi một đống lộn xộn lung tung ra.
-Này, Rốt cuộc là ai muốn giết cô? – Lạc Phỉ Phỉ cũng không nhịn được nữa, nàng cứ có cảm giác là Judy này đang muốn PR bản thân mình với Đường Kim, điều này làm trong lòng nàng cảm thấy không thoải mái, cảm giác cứ giống như thứ đồ gì đó của mình bị người khác cướp đi.
-Ờ, cái này hả. – Judy lắc lư cái đầu một cái, dường như muốn để cho mình thanh tỉnh hơn, sau đó nhìn thấy tủ cửa lạnh đang mở nàng mới đi tới bên đó, lấy một lon bia ra tu ừng ực, cuối cùng mới hà hơi một tiếng:
-Thoải mái, cuối cùng cũng tỉnh táo.
-Judy mỹ nữ, Phỉ Phỉ nhà ta muốn biết rốt cuộc là ai truy sát cô, bây giờ cô có thể nói được chưa? – Đường Kim hỏi.
-Không thành vấn đề, kì thực người muốn giết ta rất nhiều, cái gì mà cụ trưởng cục tình báo trung ương Mosather đều đang truy sát ta, bên cạnh đó còn có cả tổ chức sát thủ lá bài poker, ngoài ra thì vẫn còn một vài người khác, nói tóm lại là quá nhiều, ta cũng không biết sát thủ hôm nay ta gặp phải thuộc tổ chức nào nữa. – Judy hời hợt nói.
Lạc Phỉ Phỉ trừng mắt há miệng, nữ nhân này phải đáng ghét tới mức độ nào thì mới bị nhiều người truy sát như thế a?
Đường Kim cũng có chút cạn lời:
-Ta nói Judy mỹ nữ, cô rốt cuộc làm ra chuyện thiên nộ nhân oán gì mà để cho nhiều người như vậy truy sát cô?
-Không có gì cả, ta chỉ buôn bán một chút vũ khí mà thôi. – Judy cảm thấy mình rất vô tội, còn có chút bất mãn:
-Lúc trước cha ta cũng bán vũ khí mà không thấy có ai truy sát ông ấy, đúng thật là, đám người kia bây giờ sao lại chạy đi truy sát ta chứ?
-Vậy cô có làm ra việc gì không giống với cha mình không? – Đường Kim có chút hiếu kì, mỹ nữ bách hợp này đúng là nhân tài, có thể khiến nhiều người như vậy muốn giết nàng mà vẫn chưa chết thì bản lĩnh của nàng cũng không phải là nhỏ.
ề ế ế ấ ổ ề ề-Kì thực cũng không có gì khác biệt cả, đều là bán vũ khí, chỉ là cha ta có lúc vẫn hợp tác với cục tình báo trung ương, ta bật mí cho ngươi biết, dám người đó thực ra không biết xấu hổ là gì đâu, rát nhiều việc đều do họ làm ra. – Judy khẽ ngáp một cái:
-Ta không thích bị họ ước thúc cho nên ta chưa từng hợp tác với bọn họ, còn có ta thích bán cho ai thì bán, kết quả là không cẩn thận bán hơi nhiều, hình như gián tiếp làm chết không ít người của bọn chúng cho nên bọn chúng mới phái người tới giết ta.
-Cái này gọi là đáng đời! – Lạc Phỉ Phỉ hừ lạnh một tiếng, người mà tên hỗn đản Đường Kim quen biết toàn dị nhân a, nữ nhân này vậy mà lại là kẻ buôn lậu vũ khí hàng đầu thế giới, quỷ mới biết cô ta đã gián tiếp hại chết bao nhiêu người!
-Lời không thế nói như thế được a, ta chỉ bán vũ khí, số vũ khí đó cũng không phải do ta làm ra, ta chỉ buôn bán mà thôi, người khác dùng chúng thế nào ta làm sao mà quản được, nếu có muốn trách thì không phải là sản xuất vũ khí tội càng nặng hơn sao? – Judy vẫn nghĩ mình rất vô tội:
-Ta bán vũ khí chỉ vì kiếm tiền, thuận tiện chơi đùa một chút, ta nói cô nghe, cuộc sống như vậy rất đã ghiền, ta thích nhất là sống kích thích như vậy.
-Vậy lúc bị truy sát cô cũng cảm thấy rất kích thích sao? Thế thì trốn ở đây làm gì? – Lạc Phỉ Phỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không biết có phải vì dáng người của Judy cũng xêm xêm với nàng hay không mà nàng vẫn luôn có chút địch ý với Judy, nàng tựa hò cảm giác được một loại uy hiếp khó nói.
-Đúng là rất kích thích. – Judy gật đầu:
-Nhưng mà nếu như chết mất thì kích thích cũng không sống lại được, cho nên ta không muốn chết, ta vẫn còn rất nhiều chuyện chưa làm.
Nói tới đây Judy lại nhìn Đường Kim cười quyến rũ một cái:
-Đường Kim tiên sinh, ta vẫn còn chưa có bạn trai nè, hay là anh giúp ta đi, để ta thử xem có phải là rất đã không?
-Cô! – Lạc Phỉ Phỉ tức xì khói, đây là hạng người gì chứ? Dám câu dẫn bạn trai nàng trước mặt nàng, đúng là gợi đòn mà!
Chỉ là ý niệm này vừa mới toát lên thì Lạc Phỉ Phỉ mới ý thức được không đúng, từ lúc nào mà nàng đã đem tên hỗn đản Đường Kim xem như bạn trai mình?
-Judy mỹ nữ, ta thấy hay là để ta đưa cô tới một nơi oan toàn trước đi. – Đường Kim cũng có chút động tâm, nhưng chỉ là một chút mà thôi, bây giờ hắn phải tìm cách tống khứ cái bóng đèn này đi đã, hắn và Phỉ Phỉ mỹ nữ còn phải qua thế giới của hai người a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận