Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1250: Đi bar

Đường Kim khẽ nhìn kĩ một chút liền phát hiện người kia kì thực chính là ông bạn cùng phòng Lý Trạch của mình, người Đường Kim quen biết ở trường này không tính là nhiều, cho nên mỗi người hắn đều nhớ rất rõ, tuy rằng nửa năm chưa gặp nhưng hắn vừa nhìn liền nhận ra Lý Trạch.
Bất quá lúc này Lý Trạch mặt mũi đang thâm tím, xem ra là vừa mới bị người ta đánh một trận, đến cả quần áo trên người cũng có vài vết cấu xé, nhìn khá là thê thảm, cũng may hắn là nam sinh, nếu không Đường Kim sẽ cho rằng hắn vừa mới bị hấp diêm tập thể.
-Ý? Đường Kim? – Lý Trạch tuy rằng mặt mũi đang sưng tấy nhưng thị lực cũng không tệ, vừa thấy Đường Kim liền nhận ra ngay, ngữ khí cũng đầy kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ tới ở đây lại có thể gặp được Đường Kim.
Cũng khó trách hắn như vậy, đã nửa năm rồi không thấy mặt Đường Kim, rất nhiều người đều đồn đãi Đường Kim đã hẻo rồi, vừa mới đây Lý Trạch còn có chút cảm giác như gặp quỷ.
-Cậu vừa mới bị mười tám đại hán phi lễ hả? – Đường Kim tùy tiện hỏi.
-Đừng nhắc đến nữa, bị một tên quỷ đen đấm. – Lý Trạch mặt đen kịt nói, tựa hồ không muốn nhắc tới chuyện kia:
-Phải rồi, Đường Kim, cậu trở về lúc nào đấy?
-Vừa mới đây thôi. – Đường Kim thuận miệng đáp.
-Cậu định đi đâu? – Lý Trạch có chút hiếu kì hỏi.
-Đi bar chơi một chút. – Đường Kim cũng không giấu, việc này cũng chẳng có gì phải giấu.
-Quán bar nào cơ? – Lý Trạch đột nhiên ngẩn ra, vội vàng hỏi.
-Ờ, Hình như là quán bar Thanh Phong thì phải. – Đường Kim nghĩ một lát rồi đáp.
-ách, trùng hợp như vậy? – lần này Lý Trạch thực sự là kinh ngạc:
-Ta vừa mới bị đánh ở đó đấy.
Đường Kim cũng ngẩn ra, mọi việc cũng thật là trùng hợp.
-Cậu có muốn đánh lại không? – Đường Kim tùy tiện hỏi, tuy hắn không thích xen vào chuyện của người khác lắm, bất quá hiện tại hắn vừa hay cũng tới đó, giúp bạn cùng phòng lấy lại thể diện cũng chẳng sao, đối với hắn thì đánh một người chỉ là việc cỏn con mà thôi.
-vậy được, thật ra Đới Phong vẫn còn đang ở đó, con hàng kia còn chưa có chết tâm. – Lý Trạch nói.
Đường Kim cũng không hỏi thêm gì nữa, trực tiếp bước đi.
Quán bar Thanh Phong cách đại học Thiên Nam cũng không xa, đại khái khoảng hơn 1km, trên đường tới đây Đường Kim cuối cùng cũng biết tại sao Lý Trạch lại bị đánh, thật ra cũng là ăn đòn oan, bởi vì mọi chuyện là do một ông bạn cùng phòng khác của hắn Đới Phong gây ra.
Nguyên nhân của mọi việc vẫn là nữ nhân, hơn nữa chính là nữ nhân của khoa trung văn Tô Đan Đan kia.
Tô Đan Đan lúc đầu là người yêu của tên gia hỏa Vương Cường học ở viện quản lí công thương kia, sau đó thì Đường Kim xuất hiện Vương Cường thảm bại trong giải bóng đá tân sinh, cũng vì thế mà bị Tô Đan Đan đá, hoặc là nói Đới Phong cuối cùng cũng đào được góc tường Vương Cường.
Chỉ tiếc là đào góc tường nhà người khác kiểu gì cũng dễ bị người ta đào lại, lần này đến lượt Đới Phong bị đào góc tường, hơn nữa còn bị một tên da đen đào, nghe nói tên kia là du học sinh đến từ một tiểu quốc ở châu Phi, không biết thế nào lại nhìn trúng Tô Đan Đan, sau đó thì liền quả đoán đào góc tường Đới Phong.
Nam nhân bị đào góc tường bình thường sẽ không tin là mình bị đào góc tường, mà một khi tận mắt nhìn thấy thì sẽ rất có khả năng bị mất tự chủ, tối nay Đới Phong chính là như thế, hắn nghe nói Tô Đan Đan cùng tên da đen kia đi bar liền kéo theo Lý Trạch tới bắt gian, sau đó thấy Tô Đan Đan đang dán chặt lên người tên kia nhảy múa , thế là tiểu vũ trụ của hắn liền bạo phát.
Kết quả tất nhiên là Đới Phong bị đập một trận, đến cả Lý Trạch đi theo cũng bị tai bay vạ gió, cũng may đối phương cũng không dám đem mọi chuyện làm lớn lên, đánh một trận là thôi, chỉ là Đới Phong vẫn chưa chết tâm, vẫn ở lại quán bar không chịu về, không biết có phải đang tìm cơ hội để đào lại góc tường không, Lý Trạch khuyên nhủ một hồi không có hiệu quả, bất đắc dĩ đành về trước, chỉ là Lý Trạch không ngờ trên đường lại gặp được Đường Kim.
Quan hệ của Lý Trạch và Đới Phong vẫn rất tốt, quán bar này ở trong cả Minh Hồ thị đều rất nổi tiếng, bởi vì nơi này nổi tiếng là nơi tập trung nhiều người nước ngoài, những người ngoại quốc ở Minh Hồ thị đại bộ phận đều tới đây tiêu khiển, thời đợi bây giờ trong mắt nhiều người người nước ngoài lúc nào cũng có địa vị cao hơn một tầng, cho dù là mấy người da đen ở xó xỉnh nghèo đói nào đó sang đây họ cũng coi trọng hơn đồng bào mình.
Có vài nữ nhân càng là một lòng một dạ muốn tìm bạn trai người nước ngoài, đương nhiên cũng có vài năm nhân muốn tìm nữ lang tóc vàng để khoe khoang, cho nên trong quán bar này không chỉ có rất nhiều người ngoại quốc mà đến cả nam nữ bản địa cũng không ít, tỉ lệ gần như là một một.
Đường Kim vừa tiến vào bên trong thì cỗ nhiệt khí huyên náo lập tức ập vào người, không gian bên trong rất lớn, cho dù đang có rất nhiều người nhưng cũng không đến mức chen chúc, chỉ là đủ các loại mùi vị theo gió xộc vào mũi, bao gồm cả mùi của đủ loại nước hoa rẻ tiền làm Đường Kim có chút không thoải mái, hắn càng thích mùi hương tự nhiên trên người mỹ nữ hơn.
-Đới Phong ở bên kia. – Lý Trạch lập tức đã tìm được Đới Phong, tên gia hỏa đó đang không ngừng uống rượu, xem ra là đang muốn mượn rượu giải sầu.
Ánh mắt của Đường Kim lại đang rơi vào giữ vũ trì, một mỹ nữ tóc vàng thân hình nóng bỏng ăn mặc khá là mát mẻ đang cuồng nhiệt nhảy múa ở nơi đó, hấp dẫn sự chú ý của vô số người, đến mức những người xung quanh đều ngừng quẩy để thưởng thức điệu múa gợi cảm của nàng.
-Đường Kim, đó không phải là Judy lão sư sao? – Lý Trạch lúc này cũng đã phát hiện ra mỹ nhữ tóc vàng, nhất thời có chút hiểu ra.
Mỹ nữ tóc vàng đang nhảy múa rất vui vẻ kia đương nhiên là Judy, nửa năm không gặp nàng cũng không có mấy biến hóa, vẫn nóng bỏng gợi cảm như thế, điệu múa đầy dụ hoặc kia của nàng rất nhanh đã làm trong lòng Đường Kim nóng lên.
Chỉ bất quá hắn không có lập tức tới chỗ Judy, quét mắt quanh quán bar một cái, ánh mắt rơi vào một nơi, ở đó cũng có một mỹ nữ, nàng ăn mặc có chút bảo thủ, thậm chí nhìn còn có chút băng lãnh, chính là mục tiêu tối hôm nay của Đường Kim, Tô Vân Phi.
-Cậu tới chỗ Đới Phong đợi một lát. – Đường Kim nói với Lý Trạch một câu rồi cất bước đi về phía Tô Vân Phi.
Tô Vân Phi tựa hồ đang có chút phát ngốc, nàng lẳng lặng ngồi đó, thần sắc có chút miên man bất định, cũng không biết là đang nghĩ gì, Đường Kim tới cạnh nàng mà nàng vẫn không phát giác.
-Tô lão sư, nàng đang nhớ ta sao? – Đường Kim dứt khoát ngồi xuống sát bên Tô Vân Phi, thuận tay ôm lấy eo nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận