Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1095: Nhưng mà ta muốn thử trước một chút.

-Từ lần đầu tiên ta đi bên nhau em đã biết tim mình đánh rơi rồi… - bài hát Tiếu Thiền hát đối với Đường Kim không hề xa lạ gì, ba tháng trước trong đại lễ tốt nghiệp ở Ninh Sơn nhị trung sau khi hát bài này nàng đã trực tiếp tỏ tình với hắn, hiện tại Đường Kim rất rõ ràng rằng tuy Tiếu Thiền đang đối diện với mười vạn fan hâm mộ nhưng bài hát đầu tiên này kì thực là hát cho hắn nghe.
Trên thực tế thì Đường Kim không thích nghe nhạc lắm, lớn từng này tuổi rồi hắn cũng rất ít khi dùng thời gian để chuyên môn nghe nhạc, vì thế trong mắt người khác Tiếu Thiền rất nổi tiếng nhưng đối với Đường Kim thì nàng chỉ là một mỹ nữ thành thục muộn mà thôi, còn về những bài hát của nàng thì hắn chẳng nghe qua được mấy bài cả.
Lúc trước có nghe nàng hát nhưng hắn chưa bao giờ dùng tâm để nghe hết, bất quá tối nay khi bài hát đầu tiên nàng đặc biệt hát vì hắn thì hắn mới vô thức nghiêm túc lắng nghe thử một lần, mà lần này cũng đã cho hắn một cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Tiếng hát của Tiếu Thiền mới nghe lần đầu thì cũng không tuyệt diệu lắm, nhưng nghe dần nghe dần, bất tri bất giác tiếng hát của nàng đã đọc lại trong tâm trí sau đó không ngừng rung ring làm cho người ta tựa hồ không thể quên được.
Một bài, hai bài…
Bất tri bất giác Đường Kim ngồi dưới khán đài nghe một mạch hết mấy chục bài hát, hắn cũng dần dần vô thức mà chìm đắm bên trong lời ca, mãi đến khi buổi diễn kết thúc Đường Kim mới sực tỉnh, thấy từng fan hâm mộ đang chen nhau lên tặng hoa cho Tiếu Thiền, còn có người muốn chụp ảnh chung với nàng, hắn đột nhiên đứng phắt dậy nhảy thẳng lên sân khấu, nhanh chóng chạy tới trước mặt Tiếu Thiền, dưới ánh mắt của vô số người vươn tay ôm Tiếu Thiền lên, không đợi mọi người kịp phản ứng hắn cứ như thế ôm nàng xông ra khỏi hiện trường.
Cả tràng diện ồn ào nhất thời lặng ngắt, tất cả mọi người đều bị một màn vừa rồi làm cho ngây ngốc, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào Tiếu Thiền vừa mới bị bắt cóc giữa thanh thiên bạch nhật trước mặt bao nhiêu người sao?
Mấy người Tập Tiểu Vũ cũng nghẹn họng chân chối, Đường Kim rốt cuộc định làm gì a.
Sau vài giây tĩnh lặng, xung quanh nhất thời ầm ĩ vang dội, một vài fan cuồng tỏ ra vô cùng kích động, mặt thấy sắp xảy ra chuyện lớn thì Tập Tiểu Vũ cuối cùng cũng nghĩ ra một biện pháp, nàng vội cầm lấy micro nói:
-Rất xin lỗi mọi ngời, vừa mới nhận được tin tức có người muốn gây bất lợi cho Tiếu Thiền tiểu thư, người vừa mới đưa nàng đi là vệ sĩ của nàng, mọi người không cần lo lắng, hiện tại buổi diễn đã kết thúc, hi vọng mọi người không nên hoang loạn, từ từ về nhà….
Lời giải thích của Tập Tiểu Vũ cuối cùng cũng làm cho tràng diện bớt căng thẳng hơn rất nhiều, lại cộng thêm có cảnh sát hỗ trợ trị an nữa cho nên rốt cuộc cũng không có chuyện gì xảy ra, tuy rằng Tiếu Thiền đột nhiên bị người ôm đi làm không ít fan hâm mộ kinh ngạc nhưng tổng thể mà nói đây vẫn là một buổi biểu diễn thành công, những người mua vé đều cảm thấy tấm vé này đáng giá.
Lúc này Tiếu Thiền bị Đường Kim đột nhiên ôm đi nhưng không hề có một chút kinh hoàng, nàng nằm gọn trong lòng Đường Kim, nhỏ giọng hỏi:
-Cậu đưa ta tới đây làm gì?
-Đưa cô đi ngắm biển. – Đường Kim lười biếng đáp, lúc này hai người đã xuất hiện trên một bãi cát bên bờ biển, bốn phía vô cùng yên tĩnh, xung quanh không hề có người khác.
-Ta cũng không phải chưa từng thấy biển. – Tiếu Thiền khẽ chu môi, trong lòng thì vui vẻ không thôi, bởi vì nàng đã mơ hồ cảm nhận được lúc này Đường Kim đối với nàng dường như đã có chút khác biệt.
Hiện tại cảm giác của Đường Kim với Tiếu Thiền đúng là đã khác biệt, tối hôm nay hắn cuối cùng cũng hiểu, Tiếu Thiền có thể trở thành nữ ca tinh nổi tiếng như hiện tại hoàn toàn là có lí do, khi hắn dụng tâm lắng nghe nàng hát mới phát hiện ra trong tiếng hát của nàng xác thực có một lực hấp dẫn không thể diễn tả bằng lời.
Tùy phong tiềm nhập dạ, nhuận vật tế vô thanh, ( theo gió tiến nhập vào màn đêm, vô thanh vô thức tưới tắm vạn vật – đây là hai câu thơ trong một bài thơ viết về mưa xuân của Đỗ Phủ) tiếng hát của Tiếu Thiền tựa hồ cũng có năng lực y như vậy, bất tri bất giác làm cho Đường Kim yêu thích, không giống với những người khác, hắn càng là từ trong giọng ca của nàng nghe ra được vô vàn tình cảm giành cho hắn, nàng vì hắn mà cất giọng thật ra không chỉ có mình bài hát kia mà còn rất nhiều rất nhiều bài nữa, điều này tự nhiên làm cảm giác của hắn với nàng trở nên khác biệt hơn rất nhiều.
Thật ra Đường Kim trước giờ vẫn một mực có hảo cảm với Tiếu Thiền, nhưng giữa hảo cảm và yêu thích tựa hồ vẫn còn kém một chút gì đó, cho dù hắn rất có hứng thú với bộ vị hùng vĩ kia của nàng, nhưng sự ưa thích ấy vẫn còn thiếu một chút hỏa hầu, tối nay điểm hỏa hầu ấy vừa hay đã được bổ sung, sợ rằng Đường Kim và Tiếu Thiền đều không nghĩ tới điều này.
-Nhưng mà cô và ta chưa cùng nhau ngắm bao giờ a. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Này, tối nay cậu làm sao vậy? – Tiếu Thiền ngẩng đầu nhìn Đường Kim, có chút khó hiểu:
-Sao ta cứ cảm thấy cậu cổ quái thế nào ấy, có phải bị cái gì đó kích thích rồi không?
-Không có gì, chỉ là ta đột nhiên phát hiện, thì ra cô cũng rất biết hát. – Đường Kim cười hì hì:
-Ta đang nghĩ xem có nên thăng chức cho cô không, từ lái xe chuyên dụng lên bồi xướng chuyên dụng thế nào hả?
(tiếp hát, nếu nói một cách không hay thì sẽ là tay vịn)
-Bồi xướng cái đầu cậu! – Tiếu Thiền nhất thời bực bội:
-Bây giờ mới biết ta biết hát hử? vậy trước đây cậu đều không thèm nghe ta hát?
-Ta rất thích nghe mỹ nữ hát một loại nhạc khác. – Đường Kim nghiêm trang đáp.
-Loại nhạc gì chứ? – Tiếu Thiền tựa hồ còn chưa kịp hiểu.
-Chính là loại ở trên giường ưm a…ưm… - Đường Kim vừa nói tới đây thì Tiếu Thiền lập tức hiểu ra.
-Lưu manh. – Tiếu Thiền mặt đỏ bừng, hung hăng lườm Đường Kim một cái, sau đó giãy giụa thoát ra khỏi vòng ngực của hắn, chỉ là nàng còn chưa vùng ra được đã cảm thấy trước ngực truyền tới một cảm giác tê dại, là Đường Kim đã vùi đầu mình vào chỗ ngực nàng.
-Cậu đừng… - Tiếu Thiền muốn kháng cự nhưng lại vô thức ôm lấy đầu Đường Kim, trước ngực truyền tới cảm giác đặc biệt khác thường làm nàng nhịn không được phát ra từng tiếng rên khe khẽ:
-Ưm…ư…
-Ta vẫn là thích nghe loại âm thanh này hơn. – lúc này Đường Kim mới ngẩng đầu lên thổi khẽ vào tai Tiếu Thiền.
-Làm bạn trai ta, ta sẽ hát cho cậu nghe. – Tiếu Thiền mặt nóng ran, cắn răng nói.
-Nhưng mà ta muốn thử trước một chút. – một tay Đường Kim luồn vào trong cái khe mê người trước ngực Tiếu Thiền.
Tiếu Thiền nhất thời chỉ biết âm thầm kêu khổ, tên sắc lang này, cứ tưởng hắn đã có cảm giác khác biệt với nàng rồi, ai dè vẫn là như vậy.
Trên ngực truyền tới từng cảm giác tê dại mê man làm Tiếu Thiền rất muốn mở miệng ngâm nga nhưng nàng giống như tức khí, cắn chặt răng quyết không thể mình phát ra âm thanh.
Chỉ là một bàn tay kia của Đường Kim càng ngày càng được đà lấn tới, chiêu thức càng ngày càng nhiều làm Tiếu Thiền muốn chịu hết nổi, lúc này nàng không tự giác được lại nổi lên một chút ghen tuông, không biết Đường Kim thực hành trên người bao nhiêu nữ nhân mới luyện ra được tuyệt kĩ như thế này a.
Mắt thấy Tiếu Thiền sắp chịu hết tnoroi mà phát ra thanh âm thì đúng lúc này chuông điện thoại của Đường Kim lại vang lên:
-đại sắc lang lão công, đại sắc lang lão công, mau nghe máy, mau nghe máy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận