Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1036: Ngươi trước đi đi.

Theo thanh âm đó, một nam tử cao to đẹp trai đi vào, theo sau là hai đại hán mặc vét đen đứng thủ ở cửa, một người bên trong, một người bên ngoài.Nam tử cao to đẹp trai tự xưng là Lục Đạo Minh này nhìn Mộc Vũ, trên mặt lộ ra nụ cười hiền hòa:
-Xin lỗi, ta về trường muộn nên để nàng chịu ủy khuất rồi.
Mộc Vũ mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại nói không nên lời.
-Mộc Mộc, tên gia hỏa này là ai. – Đường Kim khẽ cau mày hỏi.
-Ta là Lục Đạo Minh của học viện quản lí hành chính, nếu như ngươi chưa nghe tên ta thì có thể đi hỏi thăm một chút, bất quá hiện tại ngươi có thể lượn được rồi đấy. – Lục Đạo Minh nhìn Đường Kim, ngữ khí nghe rất bình thản, nhưng bên trong lại phát ra một cỗ khí thế bức người rất tự nhiên.
-Ái chà, câu nói này không sai, sau khi ngươi rời khỏi đây cũng có thể hỏi thăm xem ta là ai đó. – Đường Kim nhàn nhạt nói, tuy rằng hắn vốn cũng có ý muốn rời đi nhưng muốn đi là một chuyện, bị người khác đuổi đi lại là một chuyện khác.
Hơn nữa hắn cũng khá tò mò về quan hệ lúc trước của Lục Đạo Minh và Mộc Vũ, lẽ nào tên gia hỏa này là bạn trai của nàng? Nhưng căn cứ theo tư liệu lúc trước của hắn thì nàng chắc phải chưa có bạn trai chứ?
-Ta biết ngươi là ai, chuyện giữa ngươi và Mộc Vũ ta cũng đã nghe nói, đương nhiên ta không phải là đám ngu ngốc kia, ta biết giữa ngươi và Mộc Vũ không có quan hệ gì hết, chín vì thế ta mới tới để ngươi rời đi. – Lục Đạo Minh nhàn nhạt nói:
-Nếu như ngươi không thức thời mà cứ muốn dây dưa thì đừng trách ta không khách khí.
-Ta không phỉa là loại ngươi thích khoe khoang, nhưng mà ta vẫn phải nói cho ngươi biết quan hệ của ta và Mộc Mộc khẳng định thân mật hơn quan hệ của ngươi và nàng ngày trước một chút. – nói tới đây Đường Kim cười xán lạn nhìn Mộc Vũ:
-Mộc Mộc, không bằng nàng nói cho hắn biết hiện tại ta đã là bạn trai của nàng rồi đi.
-Cái kia…. Lục Đạo Minh, việc này có chút phức tạp, hay là ngươi đi trước đi. – Mộc Vũ cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ là nàng nói chuyện úp úp mở mở, có chút không được tự tại cho lắm.
Mộc Vũ không muốn thừa nhận quan hệ của nàng và Đường Kim, nhưng nàng cũng không muốn Lục Đạo Minh xen vào chuyện này, nàng và Lục Đạo Minh quen biết nhau đã một năm, Lục Đạo Minh mới chỉ là sinh viên năm 2, bất quá trong vòng một năm quá hắn một mực công khái theo đuổi nàng, hơn nữ công thế của rất hung mãnh, thậm chí có có chút ép bức người khác, điều này làm nàng cảm thấy khá phản cảm.
Cho dù Lục Đạo Minh rất đẹp trai, điều kiện trên các phương diện khác cũng rất tốt, nhưng cách theo đuổi ép bức người khác của hắn luôn làm nàng cảm thấy mình đang bị ép buộc, vì thế nàng vẫn một mực bảo trì khoảng cách với hắn, thậm chí mấy lần còn trực tiếp cự tuyệt hắn, bất quá Lục Đạo Minh vẫn không có chết tâm, càng làm vậy hắn càng ở sau lưng tuyên truyền khắp nơi rằng nàng là bạn gái hắn, cũng may mỗi lần nhận được tin tức nàng liền lập tức phủ nhận nên mới không bị người khác hiểu lầm.
Mấy tháng trước scandal của nàng và Lục Đạo Minh cũng thường xuyên truyền khắp trường, bất quá học kì trước khi còn chưa tới kì nghỉ Lục Đạo Minh đột nhiên rời khỏi trường, mấy tháng đó hắn như đã mất tích, quan hệ giữa nàng và Lục Đạo Minh cũng dần dần bị mọi người lãng quên, đến cả Mộc Vũ cũng suýt nữa đã quên mất người này, chỉ làn nàng không ngờ được hắn sẽ trở về vào đúng lúc này.
Thái độ của Mộc Vũ làm sắc mặt Lục Đạo Minh trở nên có chút khó coi, hắn nhìn nàng, tức giận nói:
-Mộc Vũ, nàng thà chọn hắn cũng không chọn ta phải không?
-Xin lỗi, Lục Đạo Minh, ta sớm đã nói với ngươi, tuy rằng ngươi rất tốt nhưng ngươi không phải mẫu người ta thích. – Mộc Vũ dứt khoát không úp mở nữa, nếu như nhân cơ hội này có thể triệt để thoát khỏi Lục Đạo Minh thì đây cũng là một chuyện tốt.
Khuôn mặt soái khí của Lục Đạo Minh lập tức xẹt qua một tia âm trầm nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, ngữ khí cũng hòa hoãn xuống:
-Mộc Vũ, hiện tại nàng không thích ta cũng không sao, nhưng bất kể thế nào thì ta biết giờ này nàng đang phải đối mặt với nguy hiểm nên đã mời hai vị bảo tiêu đáng tin tới đây bảo vệ nàng, còn về chuyện của chúng ta đợi nàng khỏe lại rồi nói cũng không muộn.
-Lục Đạo Minh, cảm ơn ngươi, bất quá Đường Kim cũng có thể bảo vệ ta… - Mộc Vũ có chút bất đắc dĩ, tên Lục Đạo Minh này sao còn chưa chịu chết tâm a.
Đường Kim đột nhiên chen vào một câu:
-Thân ái, nếu hắn đã tìm người đến bảo vệ nàng vậy thì cứ để hắn tìm người đi, thật ra thì ta vừa đúng lúc lại khá bận, có người bảo vệ nàng cũng tốt.
Mộc Vũ nhất thời tức gần chết, tên Đường Kim chết bầm này rốt cuộc định là gì?
-Ta lập tức gọi điện phái người tới. – Lục Đạo Minh vừa nói vừa rút điện thoại ra:
-Đại ca, là ta, ta có một người bạn là nữ cần bảo tiêu, huynh phái hai người tới đi…. Được, cứ như vậy, ta ở đây đợi.
Cúp máy xong Lục Đạo Minh nhìn Mộc Vũ, mặt khẽ mỉm cười:
-Mộc Vũ, nàng không cần lo lắng, người ta tìm tuyệt đối có thể tin tưởng, sẽ không có vấn đề gì đâu.
Mộc Vũ không nói gì, trong lòng chỉ thầm mắng Đường Kim và Lục Đạo Minh, hai tên gia hỏa này không có một tên nào ra gì cả.
-Mộc Mộc, muống uống nước không? – Đường Kim hỏi.
-Không uống. – Mộc Vũ trừng mắt nhìn Đường Kim.
-Vậy ta gọt táo cho nàng nhé. – Đường Kim lại hỏi.
-Không cần. – Mộc Vũ vẫn trừng mắt nhìn hắn.
-Nữ nhân a, thật là khó chiều. – Đường Kim lẩm bẩm nói, sau đó lại nằm ngửa ra ghế, nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ coi mọi người xung quanh như không tồn tại.
Lục Đạo Minh dùng ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim nhưng cũng không nói gì, chỉ tìm một vị trí để ngồi xuống, bắt đầu chờ đợi.
Đại khái khoảng nửa tiếng sau, hai nữ tử trẻ tuổi mặc vét đen xuất hiện trong phòng bệnh:
-Xin hỏi Lục Đạo Minh tiên sinh có ở đây không?
-Là ta. – Lục Đạo Minh đứng dậy nghênh đón:
-Ta cần xem thẻ chứng minh của các người.
Hai nữ tử kia lấy thẻ ra đưa cho Lục Đạo Minh:
-Lục tiên sinh, đối tượng chúng ta cần bảo vệ là vị tiểu thư đang nằm trên giường này có phải không?
-Không sai, chính là nàng. – Lục Đạo Minh gật đầu:
-Ta muốn các cô đuổi hết những người không liên quan ra khỏi phòng bệnh, để tránh làm phiền bạn ta tĩnh dưỡng.
Người không liên quan?
Hai nữ tử kia quét mắt quanh phòng một cái, sau đó ánh mắt các nàng rơi vào trên người Đường Kim đang thong dong nằm ngủ trên ghế, theo các nàng thấy thì người không liên quan ở đây chắc là hắn rồi.
Hai nữ tử kia nhìn nhau một cái, đồng thời tới bên cạnh Đường Kim, một người trong đó nói:
-Vị tiên sinh này, phiền ngài mau rời khỏi phòng bệnh ngay lập tức.
Nữ tử kia nói chuyện nghe thì rất khách khí nhưng trên thực tế ngữ điệu lại như ra lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận