Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 898: Qúa là không có tố chất

Trong điện thoại Đường Kim có thể nghe ra Đường Thanh Thanh dường như đã muốn khóc, vừa mới nhận được tin báo nàng lập tức chạy tới trường mầm non Thành Bắc, sau đó liền bị tình huống ở đây dọa cho khiếp sợ.
Lúc trước người gọi điện báo cảnh sát chỉ nói trường mầm non này xảy ra chuyện, nàng không biết là những đứa trẻ ở đây đều bị trúng độc, sau khi tới đây, thấy từng bé từng bé sùi bọt mét trắng xóa nằm dưới đất, hơn trăm đứa trẻ kêu khóc không ngừng, có bé vẫn đang nôn mửa, còn có cả một bộ phận đã bất tỉnh, giáo viên ở đây cũng sốt ruột muốn khóc, nhưng bọn họ lại không biết nên làm gì cho phải.
Đường Thanh Thanh đã từng nhìn thấy tình huống học sinh bị trúng độc trên tivi, nhưng sau khi tới đây nàng mới biết tình huống lúc này thậm trí còn nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì nàng từng thấy trên thời sự.
Trường mầm non Thành Bắc là một trong số những trường mầm non công lập ở Ninh Sơn, cả trường tổng cộng có khoảng hơn 600 bé, mỗi ngày 8 giờ mười phút sáng tất cả các bé ở đây đều cùng nhau ăn sáng, bữa sáng hôm nay là mì và sữa bò tươi, nhưng mới ăn được vài phút thì những hài tử này đã bắt đầu nôn mửa, lúc mới đầu mấy cô giáo còn cho là tiểu hài tử ăn xong nôn là chuyện bình thường.
Nhưng mà càng ngày càng có nhiều bé bắt đầu nôn mửa, thậm trí có cả bé bị ngất đi, hơn nữa tình huống này lớp nào cũng xuất hiện thì mọi người mới ý thức được mọi chuyện có gì đó không đúng. Vài cô giáo vội vã gọi điện nhưng xe cứu hộ vẫn chậm chễ chưa có tới nơi, cũng có người báo cảnh sát, chỉ là tiếp theo phải làm gì thì những giáo viên này cũng không biết.
Tiếng còi của xe cứu hộ sớm đã vang lên gần đó, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà mãi vẫn chưa tới được đây, có lẽ là bị tắc ở đoạn đường nào đó. Tình huống của đám trẻ càng ngày càng nguy cấp, trừ một vài bé kén ăn, căn bản không có ăn gì những bé khác cơ bản đều bị ngộ độc, có bé tình huống rất nghiêm trọng, không chỉ ngất đi mà sắc mặc còn tái xanh, hô hấp trở nên suy yếu.
Lúc này đây Đường Thanh Thanh đột nhiên phát hiện, cho dù mình có là người tu tiên thì đối mặt với tình huống như thế này nàng cũng không thể làm gì hơn.
-Mau, mọi người đừng đợi nữa, xe cứu hộ bị tắc đường rồi, chúng ta mau ôm những hài tử này ra ngoài, mau đi! – một giáo viên đột nhiên hô lên, sau đó lập tức ôm hai đứa trẻ bị trúng độc nghiêm trọng nhất chạy ra ngoài.
-Dừng, mau dừng lại! – Đường Thanh Thanh đột nhiên quát lên:
-Đừng ra ngoài, mọi người nghe ta nói, số lượng hài tử trúng độc quá nhiều, cho dù xe cứu hộ có tới cũng không kịp cấp cứu cho nhiều hài tử như thế này, các người hãy tin ta một lần, ta có thể tìm được một bác sĩ rất lợi hại, hắn có thể giải độc rất nhanh, hắn lập tức sẽ tới đây…
-Thanh tỷ. – Đường Thanh Thanh còn chưa dứt lời thì thanh âm của Đường Kim đã vang lên bên tai nàng, quay đầu lại nàng liền thấy Đường Kim lần này không chỉ tới một mình mà còn mang theo cả Tống Oánh.
-Mau, thần y tới rồi, mọi người mau giúp một tay, mau đặt những hài tử trúng độc lại cùng một chỗ để thần y tiện giải độc. – Đường Thanh Thanh lập tức hô lên, lúc này nàng không thể nào giải thích quá nhiều được, cũng không quản đám người này có tin hay không, nàng chỉ có thể trực tiếp hạ lệnh.
Những giáo viên nàng đang hoang mang không biết làm thế nào thì nghe được mệnh lệnh của Đường Thanh Thanh, tuy vẫn có chút hoài nghi nhưng các nàng vẫn quyết định làm theo, hiện tại các nàng cần có một người làm chủ, nếu Đường Thanh Thanh đã là cảnh sát thì bọn họ chỉ cần làm theo là được.
-Nhiều người trúng độc như vậy? – Đường Kim quét mắt nhìn một cái sắc mặt cũng khẽ biến, vài trăm đứa trẻ đều trúng độc? Cái này cho dù là hắn cũng đỡ không nổi a!
-Ta có thể giúp một tay. – Tống Oánh vội vàng nói:
-Hiện tại ta có thể chủ động hấp thu độc tố.
-Ừm, vậy nàng làm đi. – Đường Kim gật đầu, trong lòng bắt đầu triệu hoán Hoa Hoa , đồng thời lấy ră một lọ thuốc đưa cho Đường Thanh Thanh:
-Thanh tỷ, mau cho những hài tử nguy cấp uống thuốc này trước, cái này có thể tạm hoãn độc tính…
Chưa dứt lời Đường Kim lại khẽ cau mày, thu lại lọ thuốc:
-Không được, nhìn bộ dáng của bọn trẻ lúc này sợ là không nuốt nổi thuốc nữa, bỏ đi, tìm Vũ Tuyết tỷ tỷ giúp một tay vậy.
Nghĩ tới đây Đường Kim lập tức kiểm tra tình huống bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, phát hiện Vân Vũ Tuyết hiện tại đang rảnh, hắn lập tức kéo nàng ra.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, mau dù ngân châm khống chế độc tố trong người những đứa trẻ này, chỉ cần không làm chúng trở nên ác hóa là được. – Đường Kim nhanh chóng nói.
Tuy rằng mới đầu còn có chút nghi hoặc nhưng sau khi nhìn một lượt tình huống xung quanh, phát hiện cư nhiên có mấy trăm đứa trẻ cùng bị trúng độc, nàng lập tức minh bạch, không nói hai lời, Vân Vũ Tuyết lấy ngân châm ra, bắt đầu thi châm không ngừng, trên người mỗi đứa trẻ đều châm vài cái.
Vân Vũ Tuyết không hổ là Độc tiên tử, nàng đối với giải độc tất nhiên là vô cùng tinh thông, chỉ châm lên người mỗi đứa trẻ vài cái là đã lập tức khống chế được độc tố, tạm thời không cần phải lo lắng nguy hiểm đến tính mạng, mà lúc này Hoa Hoa cũng đã vui sướng bay về phía những đứa trẻ này.
Đối với Hoa Hoa mà nói thì đây đều là những mĩ vị vô thượng, người khác đang sốt ruột muốn chết nhưng nó thì lại đang vui mừng muốn chết.
Mấy giáo viên mầm non lúc này thì đều đang ngẩn ra, từng người từng người nhìn Vân Vũ Tuyết và Tống Oánh không chớp mắt, trên đời này lại có nữ nhân xinh đẹp đến thế sao? bọn họ lẽ nào là tiên nữ hạ phàm?
-Oa… - một hài tử đột nhiên khóc toáng lên, tiếng khóc cũng làm thanh tỉnh đám giáo viên đang ngẩn người.
-Đứa trẻ không sao rồi, tốt rồi, thật tốt quá! – một giáo viên đột nhiên hô lớn, nàng vô cùng kích động bởi vì đứa bé này là một trong những người trúng độc nghiêm trọng nhất, nàng từng cho rằng đã hết thuốc chữa.
-Bé này cũng không sao rồi… - lại một giáo viên nữa hô lên.
-Còn có bé này nữa… - cả đám giáo viên kích động không thôi, mà đúng lúc này xe cứu hộ cũng đã kịp tới, chỉ là lúc nhân viên cứu hộ từ trên xe đi xuống định tiếp cận những hài tử kia thì lập tức bị Đường Thanh Thanh cản lại, lúc này đến cả những giáo viên mầm non ở đây cũng nghĩ rằng để mấy người Đường Kim tiếp tục chữa trị sẽ tốt hơn.
-Đường Kim đệ đệ, không sao rồi, bọn trẻ tạm thời không có vấn đề gì nữa, đệ chỉ cần đợi lát nữa giải độc cho chúng là xong. – Vân Vũ Tuyết cuối cùng cũng dừng tay, khẽ phiêu du tới bên cạnh Đường Kim, mày liễu hơi nhăn lại:
-Đây rốt cuộc là có chuyện gì? Đám trẻ này đều đã ăn phải thứ có độc, loại độc này cũng là loại thường gặp, chính là thuốc chuột nhà nông hay dùng, việc này khẳng định không phải là thức ăn có vấn đề mà là có người cố ý hạ độc, ai mà lại độc ác như vậy, đến cả tiểu hài tử cũng xuống tay cho được?
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, tình huống này để Thanh tỷ điều tra là được. – Đường Kim nhìn về phía Đường Thanh Thanh đang đứng ngoài ngăn cảm đám bác sĩ cứu hộ vừa tới kia, trong lòng thì đang thầm mắng, không biết tên vương bát đản nào quá không có tố chất như vậy, hạ độc với một đám tiểu hài tử ba bốn tuổi, đúng là làm mất mặt người trong ngành mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận