Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 645: Lập tức cải tà quy chính.

Lạc Phỉ Phỉ lập tức hiểu ra là Đường Kim đã phát hiện ra nàng, đang nghĩ xem phải ứng phó thế nào thì đột nhiên ống nhòm của nàng bị che đi, nàng theo quán tính bỏ ống nhòn xuống thì lập tức ngẩn ra, bởi vì trước mặt nàng đột nhiên nhiều hơn một người, chính là Đường Kim.
-Phỉ Phỉ thân ái, hai năm không gặp nàng có nhớ ta không? – Đường Kim nhìn Lạc Phỉ Phỉ, ngửi được mùi hương hoa nhài quen thuộc trên người nàng, tâm tình hắn lập tức tốt hơn rất nhiều.
Hai năm không gặp, Lạc Phỉ Phỉ cơ bản không có chút thay đổi gì, nàng vẫn sexy gợi cảm làm hắn động tâm như hai năm trước.
-Nhớ… - Lạc Phỉ Phỉ đang định nói nhớ cái đầu ngươi ấy nhưng mới vừa kịp nói ra chữ đầu tiên thì eo thon đã bị xiết chặt, môi thơm lập tức bị Đường Kim lấp kín.
-khụ khụ… - một đám nữ binh bắt đầu ho sặc sụa, Châu Chính Cương thì lập tức ngẩn ra, đám nữ binh này tới để chống khủng bố hay tới để nói chuyện yêu đương vậy?
Lạc Phỉ Phỉ tức xì khói, tên hỗn đản này, hai năm rồi vẫn bá đạo như thế, lần nào gặp cũng cưỡng hôn nàng, hơn nữa lát nữa kiểu gì hắn cũng nói là hắn tưởng là nàng nhớ hắn!
Trời mới biết là nàng chỉ muốn nói là nhớ cái đầu ngươi ấy thôi!
Chuyện Đường Kim mất tích thì Lạc Phỉ Phỉ cũng được biết, đối với nàng mà nói nếu như Đường Kim biến mất thì coi như nàng đã được giải thoát, tuy rằng nàng thống hận Đường Kim nhiều lần phi lễ mình , hơn nữa còn cướp đi nụ hôn đầu của nàng trong nhà xác, nhưng nàng dù sao cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa, Đường Kim cứu nàng hai lần, hơn nữa lần thứ hai hắn còn cứu thêm cả các tỷ muội của nàng, nếu như nàng thực sự có cơ hội giết được Đường Kim thì đừng nói chính nàng cũng khó mà chấp nhận, nếu như đám tỷ muội của nàng mà biết chuyện thì họ cũng sẽ không bao giờ chấp nhận.
Chính vì như thế Lạc Phỉ Phỉ mới thực sự hi vọng Đường Kim mất tích mãi mãi, đừng bao giờ quay về nữa, một mặt là hắn chỉ là mất tích chứ không phải là chết, mặt khác thì hắn vĩnh viễn biến mất trước mặt nàng đối với nàng mà nói thì chẳng khác gì hắn đã chết, nhưng như thế nàng sẽ không có áp lực tâm lí gì, đúng là vẹn cả đôi đường mà!
Nhưng mà giấc mộng đẹp của Lạc Phỉ Phỉ rất nhanh đã kết thúc vì Đường Kim lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa hắn vẫn giống hệt hai năm trước, xuất hiện một cách không có dấu hiệu báo trước, vừa xuất hiện đã lập tức phi lễ nàng.
Vừa ngậm lấy cặp môi đỏ mọng của Lạc Phỉ Phỉ, một tay Đường Kim vừa trượt dần xuống bờ mông đầy đặn của nàng, trong lòng khẽ phát ra một cỗ lửa nóng, chỉ là nơi này không thích hợp để quá thân mật cho nên hắn chỉ hôn có một lát đã buông nàng ra sau đó cười hì hì:
-Phỉ Phỉ thân ái, ta biết là nàng rất nhớ ta mà.
Lạc Phỉ Phỉ phẫn hận trợn mắt nhìn Đường Kim một cái, nàng nắm chặt nắm đấm một lúc nhưng cuối cùng vẫn buông ra, tuy rằng nàng rất muốn đánh Đường Kim một trận nhưng nàng biết rằng mình căn bản không phải đối thủ của tên hỗn đản này.
ế ố ố ấ ổ-Bên kia đã xảy ra chuyện gì thế? – Lạc Phỉ Phỉ hít sâu một hơi, cố nhịn xuống sự xấu hổ và tức giận trong lòng.
-à.. bên đó hả? – Đường Kim cười hì hì:
-Thân ái à, chuyện là như thế này, ta thấy chúng ta đã hai năm không gặp, lần này trùng phùng ta dã đặc biệt tổ chức một tiết mục trùng phùng cực kì lãng mạn.
Nói đến đây, Đường Kim đột nhiên quay sang hỏi mấy nữ binh khác:
-Các người nói xem có phải không?
-Không sai! – cả đám nữ binh cùng đồng thanh cười.
Bọn họ vốn không biết quan hệ của Đường Kim và Lạc Phỉ Phỉ không có tốt như biểu hiện bên ngoài, Lạc Phỉ Phỉ cũng chưa từng kể chuyện của nàng và Đường Kim với các nàng, mà căn cứ theo tình huống các nàng lần đầu tiên gặp Đường Kim thì tất nhiên các nàng sẽ đều cho rằng Đường Kim chính là bạn trai của Lạc Phỉ Phỉ rồi, thế nên mọi người hùa theo Đường Kim cũng là điều bình thường.
Ngoài ra thì những người này đều chịu ơn cứu mạng của Đường Kim cho nên khá là có hảo cảm với hắn.
Cứ như vậy thì Lạc Phỉ Phỉ càng cảm thấy buồn bực hơn, nếu như nàng phủ nhận quan hệ với Đường Kim thì đám thủ hạ của nàng nhất định sẽ không tin, hơn nữa nàng cũng không muốn họ biết mình đã bị Đường Kim phi lễ rất nhiều lần, như thế thật là mất mặt.
-Cái này có liên quan gì đến lãng mạn? – Lạc Phỉ Phỉ bực mình nói.
-Các người nói xem , nếu như một nam nhân chỉ vì có thể gặp các người một lần mà bất chấp tất cả mà đóng giả phần tử khủng bố, một lúc đánh gục bảy tám chục tên lưu manh, còn làm thịt cả mười mấy tên cảnh sát, cuối cùng là để cho người của Tiềm Long và Ám Kiếm liều mạng đánh đấm lẫn nhau, tất cả chỉ là vì dụ các người tới, như vậy có đủ lãng mạn không? – Đường Kim làm ra một bộ dáng cảm khái vạn phần, hắn hướng về phía mấy nữ binh kia hỏi.
-Lãng mạn! – cả đám nữ binh đồng thanh đáp.
-Lãng mạn cái rắm, kẻ điên mới làm như thế! – Lạc Phỉ Phỉ bực mình mắng lớn một tiếng, nhưng sau đó nàng lạ lập tức ngẩn ra, dường như vừa phát hiện ra gì đó:
-Này, ngươi đừng có nói với ta, phần tử khủng bố kia chính là ngươi đấy nhé?
Lạc Phỉ Phỉ vừa hỏi như thế thì những người khác cũng lập tức ngây ngốc, sau đó mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Đường Kim, chờ đợi đáp án của hắn.
-Đã từng là.. – Đường Kim gật đầu.
-Cái gì gọi là đã từng là chứ? Phải là phải, không phải là không phải! – Lạc Phỉ Phỉ phẫn hận nói.
-Phỉ Phỉ thân ái, trước khi gặp nàng thì ta chính là một phần tử khủng bố, nhưng mà vừa gặp nàng thì ta đã lập tức cải tà quy chính, cho nên mới có cái gọi là đã từng… - Đường Kim làm bộ nghiêm túc đáp, cuối cùng hắn còn cảm khái một câu:
-Ma lực của tình yêu thật là vĩ đại, có thể trong chớp mắt khiến cho một phần tử khủng bố biến thành một người tốt!
Cả đám người đều trợn mắt ha mồm, ngây ngốc tại chỗ, người mấy nữ binh xinh đẹop đều nhìn thẳng vào Đường Kim, trong ánh mắt tràn đầy cảm giác quái dị, hình như bạn trai của đội trưởng không được bình thường cho lắm thì phải? Tuy rằng việc này nghe thì rất lãng mạn nhưng mà đóng giả phần tử khủng bố, cái này dường như là đùa quá trớn mất rồi.
-Ngươi đúng là có bệnh! – Lạc Phỉ Phỉ phẫn hận nhìn Đường Kim một cái, tên hỗn đản này gây ra việc lớn như thế chỉ là để gặp nàng thôi sao?
- Đúng vậy, chính là bệnh tương tư đó! – Đường Kim nghiêm túc gật đầu:
-Thân ái à, bệnh của ta phải nhờ cả vào nàng rồi.
Không đợi Lạc Phỉ Phỉ kịp trả lời, Đường Kim đã quay sang nói với đám nữ binh:
-Ai da, các người có muốn xem Tiềm Long và Ám Kiếm đánh nhau không? Thật ra họ đánh rất hay đấy, còn hay hơn trên phim nhiều, muốn xem thì mau đi theo ta.
Vừa dứt lời thì Đường Kim đã ôm lấy Lạc Phỉ Phỉ rồi đột nhiên biến mât, một giây sau thì hai người đã xuất hiện ở trên chốc chiếc xe mà lúc nãy Đường Kim nayxg.
Đám nữ binh kia bình thường cũng không có hoạt động vui chơi giải trí gì, lần này lại gặp được sự kiện náo nhiệt như thế, không xem thì đúng là phí cả thanh xuân.
Lúc này Đường Kim mới hướng thẳng về đám người đang đánh nhau kia hô lớn:
-Này, bạn gái ta đã tới rồi, cho các người ba phút để kết thúc, đánh nhanh lên cho người ta còn hẹn bạn gái đi chơi nào!
Bất luận là hai bên Tiềm Long – Ám Kiếm đang đánh nhau trong sân hay là mấy đứng xem bên ngoài đều chỉ cảm thấy cạn cmn lời… tên gia hỏa này thật sự lôi cả bạn gái tới xem sao?
-Thế này có phải là ăn hiếp người quá đáng không? – Châu Phi nhỏ giọng nói với Lưu Đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận