Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1117: Gái ngoan không đấu với sắc lang.

-Ta là Đường Kim, cô là ai? – Đường Kim có chút mê hoặc đáp, đây là một thanh âm hoàn toàn xa lạ với hắn, lẽ nào là mỹ nữ ngoại quốc mà lagat lão đầu kia muốn hắn bảo vệ?
Bất quá theo lí mà nói thì không nên nhanh như thế chứ?
-Đường Kim tiên sinh, chúng ta có thể gặp nhau một chút không? – nữ nhân kia không có báo ra thân phận của mình:
-Ta có một vài việc liên quan tới Hắc Võng muốn gặp mặt nói chuyện với anh.-Hắc Võng? – Đường Kim có chút kinh ngạc, sau đó lập tức đápứng;
-Được, gặp ở đâu?
-Ta đang ở bên ngoài đi về Minh Hồ thị, đại khái khoảng đến tới sẽ về tới nơi, nếu như anh cảm thấy không có vấn đề gì thì 8 giờ tối gặp đi. – đầu giây bên kia, giọng nữ có chút gấp gáp:
-Minh Hồ Sơn Trang, phòng số 101, gặp ở đó có được không?
-Được. – Đường Kim đáp ứng. tắt máy xong lập tức dùng điện thoại tìm kiếm tư liệu về đối phương.
Kết quả tìm kiếm cho thấy đây là số điện thoại công cộng, hơn nữa lại là ở Thiên Hải, hay nói cách khác đối phương vẫn đang ở Thiên Hải.
-Ây, người của Hắc Võng lại tìm tới ngươi hả/ - Mộc Vũ nhịn không được nhỏ giọng hỏi, nàng tự nhiên là không có nghe thấy nữ nhân kia nói gì với Đường Kim, nhưng hai từ Hắc Võng từ miệng Đường Kim thì nàng nghe thấy.
-Cách nàng xem tin về vụ nổ xe buýt sáng sớm hôm nay chưa? – Đường Kim nhìn hai nàng, thấp giọng hỏi.
-Thấy rồi, sao thế? – Mộc Vũ lập tức đáp.
-Đó là do Hắc Võng làm, hơn nữa là nhằm vào ta. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-lúc đó Thanh tỷ đang ở trên xe, sau vụ nổ nàng đã bị trọng thương.
-A? vậy Thanh Thanh không có sao chứ? – sắc mặt Kiều An An khẽ biến.
-Không có việc gì, bất quá Thất tiên nữ, ta đã biết mục tiêu tiếp theo của Hắc Võng chính là nàng, cho nên mấy ngày này ta tận lực ở bên cạnh nàng, đồng thời nàng cũng phải cẩn thận một chút, tốt nhất đừng để người lạ tiếp cận mình. – thần sắc của Đường Kim rất trịnh trọng, tuy rằng tu vi của Kiều An An hơn xa Đường Thanh Thanh, nhưng để phòng vạn nhất, hắn vẫn phải nhắc nhở để nàng có chuẩn bị trước.
Khẽ ngừng một chút, Đường Kim mới đem những việc xảy ra sáng nay đại khái kể lại cho Kiều An An và Mộc Vũ nghe, Mộc Vũ lúc này mới minh bạch lúc trước Đường Kim nói hắn tới cục cảnh sát bắt người hoàn toàn là thật.
-Đến cả phó thị trưởng đều là người của Hắc Võng? – Kiều An An chấn kinh.
-Lương Đống bị Hắc Võng nắm được thóp, bất đắc dĩ mới phải ra nhập Hắc Võng. – Đường Kim gật đầu:
-thủ đoạn khống chế thành viên của Hắc Võng thật ra rất đơn giản, thậm chí có thể nói là khá thô bạo, trừ những thành viên cấp thấp căn bản không biết đến sự tồn tại của Hắc Võng ra thì những thành viên khác cơ bản đều có điểm yếu để Hắc Võng nắm được, bất kì thành viên nào nếu như dám phản bội thì sẽ chỉ có một kết cục, đó là cả nhà sẽ bị Hắc Võng giết sạch, nhưng chính phương thức thô bạo đơn giản này lại rất có hiệu quả, thành viên của Hắc Võng sau khi bị bắt thà rằng tự sát chứ nhất định không chịu xưng khai.
-Đám người Hắc Võng kia thật không có nhân tính, đúng là điên cuồng cực độ, nhất định phải tiêu diệt sạch sẽ bọn chúng, nếu không ai biết sau này chúng còn làm ra việc khủng bố gì. – Mộc Vũ lòng đầy căm phẫn nói.
-Yên tâm đi, Hắc Võng nhảy nhót không được mấy ngày nữa đâu. – Đường Kim tự tin mười phần.
Đang nói thì nhân viên phục vụ đi tới, bưng lên mỗi bàn một phần bò bít tết, 3 người tạm thời ngừng thảo luận về Hắc Võng, bắt đầu hưởng thụ bữa ăn.
Vừa rồi Mộc Vũ biểu hiện rất menly nhưng mà vừa vào ăn thì liền rất thục nữ, mỗi lần chỉ cắt một miếng nhỏ, sau đó ưu nhã bỏ vào miệng chậm rãi nhai, đưogn nhiên cho dù động tác của nàng có ưu nhã thì cũng không bằng được Kiều An An, chỉ bất quá so với Đường Kim đã là hai thái cực ồi.
Đường Kim trực tiếp cầm dĩa lên, xiên cả miếng bít tết, cắn một miếng lớn nhai ngấu nghiến, đến nỗi cả nhân viên phục vụ nhìn thấy cũng phải trừng mắt há mồm, nàng làm phục vụ mấy năm rồi mới lần đầu gặp phải khách hàng như hắn.
-Này, có ai ăn đồ tây như ngươi không? Đừng để mọi người kinh bỉ chứ! – Kiều An An đã quen với tác phong của Đường Kim, ngược lại là Mộc Vũ không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.
-ăn là để bản thân cảm thấy thoải mái, liên quan gì đến người khác? – Đường Kim lười biếng đáp rồi tiếp tục ngấu nghiến miếng thịt.
-Sau này không bao giờ đi ăn đồ tây với ngươi nữa. – Mộc Vũ trừng mắt một cái.
-Chẳng sao, dù sao thì ta cũng chẳng thích ăn thứ này lắm. – Đường Kim tùy ý nói:
-Hơn nữa, chỉ cần Thất tiên nữ đi với ta là được rồi.
Mộc Vũ nhất thời hết chiêu, đánh không lại Đường Kim, đấu võ mồm cũng thua, vừa rồi còn đại phát thần uy trước mặt Giản Khiết, nhưng hiện tại gặp phải Đường Kim thì lại phải cụp đuôi ngoan ngoãn.
-Gái ngoan không đấu với sắc lang, ta mặc kệ ngươi. – Mộc Vũ u oán nói một câu rồi lại cút đầu tiếp tục làm thục nữ.
Đường Kim cứ vã từng miếng lớn một nên rất nhanh đã ăn hết phần thứ nhất, chén sang phần thứ hai, Kiều An An sớm đã biết thực lượng của hắn nên dứt khoát gọi cho hắn 5 phần thịt, cuối cùng dưới ánh mắt kinh ngạc của nhân viên phục vụ, Đường Kim vã một mạch hết sạch cả 5 phần mà vẫn còn chưa no lắm, lúc này Kiều An An và Mộc Vũ mới coi như giải quyết xong phần của các nàng.
-Tiểu nam nhân, lát nữa nàng định đi đâu chơi? – Đường Kim hỏi.
Kiều An An khẽ trầm tư một lát rồi mới quay qua phía Mộc Vũ:
-Mộc Mộc, chúng ta dạo phố cả buổi sáng rồi, hay là buổi chiều không đi dạo nữa đi.
-Cũn được, kì thực muội cũng hơi mệt rồi, không bằng chúng ta về trường nghỉ ngơi đi. – Mộc Vũ gật đầu.
-Ừ, chúng ta về nhà thôi. – Kiều An An cũn gật đầu, sau đó liền gọi phục vụ tới tính tiền.
Tính tiền xong 3 người liền rời đi, chỉ là vừa mới ra đến cửa cả ba đã gặp phải một người quen, chính là Giản Khiết lúc nãy vừa bị Mộc Vũ đánh cho một trận.
Giản Khiết đang khí thế hung hăng bước về phía này, bên cạnh ả có một nam tử trọc đầu nhìn bề ngoài cỡ 30 tuổi, phía sau hắn có khoảng bảy tám thanh niên bộ dáng bất hảo đi theo.
-Chính là 3 người bọn chúng, thu thập bọn chúng cho lão nương! – Giản Khiết vừa nhìn thấy ba người Đường Kim lập tức giơ tay chỉ, bộ dáng vô cùng phẫn nộ.
-Lên, nam nhân đánh gãy tay chân, nữ nhân đánh cho mặt nở hoa! – nam tử trọc đầu phất tay một cái, 7 8 thanh niên phía sau hắn lập tức xông lên.
-Mộc Mộc, lúc trước không phải nàng rất lợi hại sao? – Đường Kim kéo Kiều An An lùi về phía sau:
-Hiện tại là cơ hội để nàng chứng minh sự lợi hại của mình đấy.
-A? – Mộc Vũ nhìn đám thanh niên đang xông về phía này, nhất thời có chút ngây ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận