Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 981: Ta nhất định sẽ làm được.

Thanh âm trong veo của Tiếu Thiền truyền vào trong tai mọi người làm tất cả nam nhân có mặt ở đây nhất thời chỉ có thể nổi lên ý niệm muốn tự tử, con bà nó, Tiếu Thiền vậy mà chủ động tỏ tình với Đường Kim, cái này còn muốn để cho người khác sống nữa hay không đây?
Thật ra thì cũng có rất nhiều người biết quan hệ mập mờ giữa Đường Kim và Tiếu Thiền, cũng sớm đã hoài nghi hai người này dấm dúi với nhau, nhưng cho dù là thế cũng không ai ngờ được Tiếu Thiền sẽ tỏ tình với Đường Kim ngay trong đêm hội liên hoan này. Cái đệch, con hàng Đường Kim rốt cuộc có gì tốt mà đến cả Tiếu Thiền cũng muốn theo đuổi hắn?
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Đường Kim, đèn pha sân khấu cũng rọi thẳng vào người hắn, phút chốc Đường Kim đã trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Đường Kim nhất thời có chút ngẩn ra, giờ hắn mới hiểu vì sao Tiếu Thiền lại bảo hắn ở lại đợi nàng, loanh quanh nửa ngày hóa ra là chuyện này.
-Anh bạn, nói gì đi chứ, cậu định để Tiếu Thiền cứ đứng yên trên sân khấu vậy à? – Trương Tiểu Bàn ngồi phía sau nhịn không được nhắc nhở Đường Kim một câu, thân làm fan ruột của Tiếu Thiền, hắn rõ ràng là càng quan tâm tới Tiếu Thiền hơn Đường Kim.
-Ta sớm đã biết chuyện này rồi, bây giờ cô mới nói không phải là hơi muộn sao? – Đường Kim cuối cùng cũng đứng dậy đi về phía sân khấu, trực tiếp nhảy thẳng lên bục, vươn tay ôm Tiếu Thiền vào lòng.
Dưới sân khấu ồ lên một tràng, Đường Kim làm như không nghe thấy, trực tiếp ôm Tiếu Thiền đi thẳng ra bên ngoài, rất nhanh đã tới chỗ cửa ra vào lễ đường.
Trong lễ đường càng thêm ầm ĩ, mọi người đều cảm thấy khó hiểu, con hàng kia cứ như vậy mà ôm Tiếu Thiền đi sao? Tiếu Thiền thành tâm thành ý bày tỏ với hắn như vậy, chẳng nhẽ hắn không thể thâm tình với nàng một chút được sao? lẽ nào hắn muốn trực tiếp đi khách sạn luôn?
Đệch mợ, đúng là cầm thú mà!
Màn tỏ tình đầu voi đuôi chuojt này làm rất nhiều người cảm thấy khó chịu, bất quá mọi người cũng không để chuyện này ở trong lòng, đại lễ vẫn tiếp tục, không có mặt Đường Kim và mấy bạn gái của hắn mọi người ngược lại càng tự tại hơn, đỡ phải lo con hàng kia nóng máu lại nhảy xồ lên đánh người.
Đi ra tới sân cỏ Đường Kim mới buông Tiếu Thiền ra.
-Êi, hôm nay cô ăn mặc đẹp đó. – Đường Kim nhìn chằm chằm vừa giữa ngực Tiếu Thiền, cười hì hì nói.
-Này, cậu rốt cuộc có thích ta không? – Tiếu Thiền nhìn Đường Kim, vừa có chút tức giận vừa có chút thấp thỏm bất an, tên sắc lang này rốt cuộc là có ý gì, khó khăn lắm nàng mới dám nói ra ba từ đó, tại sao hắn một chút phản ứng cũng không có?
-Thích. – Đường Kim nghiêm trang đáp, sao đó một tay đã luồn vào trong lễ phục của Tiếu Thiền:
-Đặc biệt thích nhất là nơi này.
-Ngươi là tên sắc quỷ! – Tiếu Thiền nhất thời tức gần chết, lẽ nào hắn chỉ thíc bóp zú nàng sao?
-Ta là nam nhân thành thực. – Đường Kim cười hì hì đáp, vừa nói vừa khẽ dùng sức bóp vài cái.
Trước ngực truyền tới cảm giác tê dại làm thân thể Tiếu Thiền mềm nhũn ra, không tự giác được tựa vào lòng Đường Kim, sau đó lạc giọng nói:
-Ngày mai ta phải đi rồi.
-Đi? – Đường Kim tạm dừng động tác trên tay lại:
-Đi đâu?
-Thiên Hải. – Tiếu Thiền đáp.
-Thi đại học đã xong, điểm của ta cũng tạm được, vào học viện âm nhạc Thiên Hải không thành vấn đề, công ty của ta cũng đã an bài xong mọi chuyện, ngày mai ta phải lên đường tới bên đó.
-Ờ, không sao, một thời gian nũa ta cũng sẽ tới đó một chuyến. – Đường Kim hời hợt nói.
Tiếu Thiền trầm mặc một lúc, sau đó đột nhiên cắn răng vùng ra khỏi lòng Đường Kim:
-Ta phải về nhà rồi.
-Về nhà? – Đường Kim có chút khó hiểu.
-Ta biết hiện tại cậu vẫn chưa thích ta lắm, trong lòng cậu ta còn kém xa Hàn Tuyết Nhu các nàng, nhưng ta tin khoảng cách đó sẽ càng ngày càng nhỏ. – Tiếu Thiền đứng thẳng mình ưỡn ngực nói:
-Ta sẽ đợi đến ngày đó.
Nàng quay lưng về phía Đường Kim nói tiếp:
-Hơn hai năm trước cũng chính tại sân cỏ này ta đã nói với cậu ta nhất định sẽ trở thành đại minh tinh, bây giờ ta đã làm được rồi, tối nay ta lại nói với cậu ta nhất định sẽ làm cho cậu thích ta, ta tin mình cũng có thể làm được.
Chỉ để lại một câu như vậy, Tiếu Thiền chậm rãi rời đi.
Đường Kim cũng không có đuổi theo nàng, chỉ yên lặng nhìn nàng rời đi, mãi đến khi bóng lưng của nàng khuất sâu tầm mắt, hắn mới lấy điện thoại ra gọi điện:
-Tâm Tĩnh, nâng cấp bậc cần bảo vệ của Tiếu Thiền lên cao nhất. – trong điện thoại, Đường Kim nói với Ninh Tâm Tĩnh một câu như vậy.
Cúp máy xong hắn hơi có chút thất thần, bất tri bất giác địa vị của Tiếu Thiền trong lòng hắn tựa hồ lại có chút biến hóa.
Tiếu Thiền không phải là loại nữ hài hào quang tứ phía, ít nhất là lúc Đường Kim quen biết nàng, nàng là như vậy, nhưng giống như cái cách mà nàng nổi tiếng, mị lực của nàng từng bước từng bước được đề thăng, làm cảm giác của hắn với nàng từng bước từng bước xảy ra biến hóa.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Đường Kim ngửa người nằm lên trên nền cỏ, tựa hồ hắn cũng phải chuẩn bị rời khỏi thành phố này rồi.
Mới nằm được một lát, Đường Kim đột nhiên ngồi bật dậy, quay đầu nhìn về một hướng, trên mặt hỏi lộ vẻ ngạc nhiên.
Trong màn đêm, một thân ảnh yểu điệu động nhân đang từ từ đến gần hắn, thanh thuần thoát tục mà lại gợi cảm mê người, thân ảnh này hắn đã sớm quen thuộc, nhưng lúc này gặp được nàng làm hắn cảm thấy khá bất ngờ.
-Sao nàng lại ở đây? – Đường Kim hỏi.
-Ta nhớ chàng. – thanh âm ngọt dịu vang lên, nữ tử tới bên cạnh Đường Kim, rất tự nhiên tựa vào người hắn:
-Ta vừa mới từ New York về, lúc ở sân bay ta tự nhiên muốn đổi ý nên mới bay thẳng tới đây, không biết tại sao, ta chỉ biết là ta nhớ chàng.
-Đại Nhi có biết nàng tới đây không? – Đường Kim hỏi.
Nữ tử xinh đẹp này không ai khác chính là minh tinh điện ảnh số một Hoa Hạ, Băng Di.
-Ta không nói với Đại Nhi tiểu thư, nhưng ta nghĩ chắc nàng cũng biết. – Băng Di điềm đạm nói.
Nàng vừa nói như vậy thì Đường Kim liền xác định nàng cũng giống như Diệp Tử Vận đều đã thoát khỏi mị thuật của Tiêu Đại Nhi, nếu không nàng không thể nào tự mình bỏ tới đây mà không báo cho Tiêu Đại Nhi.
-Mấy bữa trước nàng có gặp qua Tử Vận không? – Đường Kim nghĩ một lát rồi lại hỏi.
-Không, bất quá chúng ta có nói chuyện qua điện thoại. – Băng Di lắc đậu:
-Tối nay ta không muốn tới chỗ Tử Vận, chỉ có ta và chàng, có được không?
Đường Kim gật đầu, sau đó kéo Băng Di đứng dậy:
-Đi thôi, nàng ngồi máy bay lâu như vậy chắc cũng mệt rồi, ta đưa nàng về khách sạn nghỉ ngơi.
Lúc này Đường Kim cũng đang âm thầm cảm khái trong lòng, quả nhiên sau khi thoát khỏi mị thuật, Băng Di đã có chút không giống với trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận