Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1164: Chú định là người giải cứu thế giới.

-Ta cũng có nghi vấn như vậy, chỉ là sư phụ nói với ta, kì thực Thiên Đạo Môn tuy là đệ nhất môn phái Tiên môn nhưng chẳng qua chỉ là một phân chi của Thiên Thần Cung mà thôi. – Tống Ngọc Đan nhẹ nhàng than:
-Trong Tiên môn Thiên Đạo Môn uy danh hiển hách, nhưng trong mắt Thiên Thần Cung, địa vị của Thiên Đạo Môn còn không quan trọng bằng một đệ tử hạch tâm, ta cũng không biết tại sao Thiên Thần Cung lại nhìn trúng Khổng Tử Thu, nhưng ta có thể khẳng định là chỉ cần hắn có thể tới Tiên giới, hắn nhất định có thể quyết định được vị trí môn chủ của Thiên Đạo Môn.
-Không đến mức đó chứ? Thiên Đạo Môn dù sao cũng có cao thủ Nguyên Anh a. – Đường Kim không nhịn được khẽ nhíu mày.
-Một cao thủ Nguyên Anh 200 tuổi chưa chắc đã quan trọng bằng một cao thủ Kim Đan mới 20 tuổi, đối với Tiên giới mà nói một đệ tử tư chất tốt còn quan trọng hơn một cao thủ Nguyên Anh tư chất bình thường ở phàm giới rất nhiều. – khóe miệng Tống Ngọc Đan lộ vẻ cười khổ:
-Tiên giới vẫn luôn coi thường phàm giới, trong mắt bọn họ, tất cả những người ở Tiên giới sinh ra đã có địa vị cao hơn phàm giới, chỉ có một vài cao thủ phàm giới bọn họ nhìn trúng mới được coi trọng một chút, còn lại cả phàm giới đều không là gì trong mắt họ.
-vậy trong Tiên môn không có ai dám phản kháng một chút sao? – Đường Kim có chút kinh ngạc.
-NGƯỜI trong Tiên môn dám phản kháng sẽ bị Tiên giới vây công, cuối cùng chỉ còn đường chết. – Tống Ngọc Đan lắc đầu:
-Cao thủ mạnh nhất Tiên môn chẳng qua cũng chỉ là Nguyên Anh kì mà thôi, nhưng ở Tiên giới Phân Thần Kì cao thủ cũng có không ít, bọn họ chỉ cần tới 1 cao thủ Phân Thần Kì là đủ để tiêu diệt toàn bộ Tiên môn rồi, thế nên Tiên môn căn bản không dám phản kháng Tiên giới.
-Chẳng trách tên gia hỏa nào tới từ Tiên giới cũng đều kiêu ngạo như thế. – Đường Kim cuối cùng cũng hieru, lúc đầu tại sao tên gia hỏa tên Cao Thủ của Cao gia kia thực lực không ra làm sao nhưng lại thái độ ngông ngênh đến thế.
-Tiên giới mỗi 60 năm lại mở cửa với phàm giới 1 lần, vừa mới bắt đầu, mỗi lần Tiên giới mở cửa đều là một lần cơ duyên với người trong Tiên môn,chỉ là sau này mỗi lần Tiên giới mới cửa lại trở thành một lần Tiên môn bị bóc lột. – Tống Ngọc Đan hít một hơi thật sâu:
-Bất luận là tài nguyên tu luyện hay là đệ tử thiên tài, thậm trí là mỹ nữ đều sẽ bị Tiên giới cướp đi, mỗi lần cướp đoạt đều để lại thương tổn cực lớn cho Tiên môn, cũng chính vì thế Tiên môn chưa từng xuất hiện cao thủ Phân Thần Kì, trong vòng 60 năm, muốn bước vào Phân Thần Kì tựa hồ như không có khả năng.
Nói tới đây, cặp mắt dị thường xinh đẹp của nàng chăm chú nhìn Đường Kim,sắc mặt khá là ngưng trọng:
-Đường Kim, có lẽ người duy nhất có thể thay đổi hiện trạng này chính là chàng, lần này tựa hồ như Tiên giới đang có xu hướng mở cửa trước thời hạn, nếu như chàng không muốn cả Tiên môn lại bị cướp đoạt bóc lột lần nữa, thì chàng nhất định phải có hành động.
-Được rồi, nam nhân vĩ đại như ta, chú định sẽ trở thành người giải cứu thế giới mà. – Đường Kim cười hì hì, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào khuôn mặt của Tống Ngọc Đan:
-Thân ái, vì an nguy của cả Tiên môn, vì hòa bình thế giới, để ta nghiên cứu y phục của nàng một chút đi!
Tống Ngọc Đan có chút đau đầu:
-Ta không đùa đâu.
Đường Kim mặt đầy vô tội:
-Ta cũng không đùa a!-Tiên môn ít nhất cần phải có một cao thủ Phân Thần Kì. – thần sắc của Tống Ngọc Đan khá là ngưng trọng.
-Ờ, Ta có thể đi Tiên giới câu dẫn một mỹ nữ Phân Thần Kì về đây, ta đẹp trai như vậy, việc này khẳng định sẽ không khó. – Đường Kim hời hợt nói.
Tống Ngọc Đan có chút tan vỡ, tên gia hỏa này đang cố ý giả vờ hồ đồ sao?
Trầm mặc cả nửa ngày, Tống Ngọc Đan cuối cùng cũng đành nói:
-Chúng ta ăn cơm trước đã.
-đúng đó, ăn cơm trước đi. – Đường Kim cuối cùng cũng tán thành ý kiến của Tống Ngọc Đan.
Một bữa ăn thịnh soạn rất nhanh đã được dọn lên lầu 3, Đường Kim và Tống Ngọc Đan cùng nhau thưởng thức nhưng Tống Ngọc Đan trong lòng đang tâm sự trùng trùng, không có chút khẩu vị nào, Đường Kim thì hoàn toàn ngược lại, trời có sập xuống hắn vẫn có thể ăn như hổ đói.
Đang lúc Đường Kim thỏa mãn thưởng thức bữa trưa thì tại một cánh rừng cách kinh thành cả ngàn dặm, Thẩm Thiên Vấn đang dùng một tốc độ mà mắt thường khó nhìn thấy xuyên qua từng lùm cây.
Đường Kim và Tống Ngọc Đan đều không ngờ được Thẩm Thiên Vấn không có về Thiên Đạo Môn mà lại tới cánh rừng cách Thiên Đạo Môn cả ngàn dặm này, chạy đi khoảng một khắc đồng hồ nữa, Thẩm Thiên Vấn cuối cùng cũng dừng lại, trên mặt lộ ra một tia kinh hỉ.
Phía trước mấy trăm mét có một cây cổ thụ ngày năm cực lớn, lớn tới nỗi phải mười người vòng tay mới ôm trọn được, trong mắt người bình thường đây chỉ là một cây cổ thụ hiếm có mà thôi, nhưng trong mắt Thẩm Thiên Vấn thì đây là đại môn để tiến vào Tiên giới.
Ngày trước giữa Tiên giới và phàm giới chỉ có một cánh cửa, nhưng những năm gần đây, kết giới của Tiên giới xuất hiện rất nhiều điểm yếu, những đại môn phái ở Tiên giới bắt đầu âm thầm mở ra một vài cánh cửa khác, những cánh cửa này người khác không biết, chỉ có những thành viên hạch tâm trong môn phái được biết, cây cổ thụ này cũng chính là một cánh cửa do Thiên Thần Cung mở ra.
-Tên tiểu tử Đường Kim kia tuyệt đối có điều cổ quái, đợi ta hồi cung xong sẽ tìm thêm vài bang thủ, đến lúc đó bắt sống tên tiểu tử kia nhất định sẽ có kinh hỉ lớn. – Thẩm Thiên Vấn tự nói với mình như thế, việc này hắn không muốn quá nhiều người biết, hắn tự nhiên cũng không có hứng thú báo thù cho Khổng Tử Thu, một người chết đối với Thiên Thần Cung không có giá trị gì hết, nguyên nhân hắn rời đi cũng không phải là vì bị Đường Kim làm nhục mà là do hắn ý thức được Đường Kim, người này rất có giá trị.
Đường đường là một Nguyên Anh cao thủ vậy mà không làm gì được một cao thủ Kim Đan sơ kì, nếu nói Đường Kim chỉ là một cao thủ Kim Đan kì bình thường thì sợ rằng ai cũng không tin.
Vừa suy tư, Thẩm Thiên Vấn vừa tới gần cây cổ thụ, nhẹ nhành nhảy lên một cái, bay lên ngọn cây, nhưng mà ngay lúc hắn chuẩn bị chạm vào ngọn cây thì hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm, dường như cùng với lúc đó, một cỗ khí tức băng hàn đánh về phía hắn.
-Quay lại. – một thnah âm băng lãnh đến cực điểm cũng truyền vào trong tai Thẩm Thiên Vấn.
Thẩm Thiên Vấn nhất thời sắc mặt đại biến, cấp tốc lùi vè sau gần trăm mét, cỗ khí tức băng hàn kia cho hắn một cảm giác rất cường đại, cho dù không nhìn thấy đối phương nhưng hắn biết đối phương so với mình chỉ mạnh hơn chứ không có yếu hơn.
Một cỗ khí tức băng hàn ập tới, Thẩm Thiên Vấn cuối cùng cũng nhìn thấy địch nhân, trước mặt hắn cách vài trăm mét có một nữ tử toàn thân bọc trong lụa trắng ngạo nghễ đứng đó, cho dù trên người nàng phát ra khí tức băng hàn nhưng cũng không thể che đi vẻ đẹp tuyệt trần kia.
Chỉ trong chớp mắt Thẩm Thiên Vấn đã sinh ra một cỗ dục vọng chiếm hữu cường liệt đối với nữ tử phong hoa tuyệt đại trước mặt, tu vi như thế, khí chất như thế , cho dù là ở Tiên giới cũng cơ hồ không có ai, nếu nàng xuất hiện ở Tiên giới khẳng định sẽ dẫn tới vô só cường giả tranh đoạt, cuối cùng sẽ trở thành hàng cấm của vị cường giả nào đó.
Thẩm Thiên Vấn đột nhiên cảm thấy mình thật may mắn, bởi vì nữ tử này không ở Tiên giới, càng may mắn hơn, hắn là người đầu tiên gặp nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận