Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1104: Ông thực sự có con gái rất xinh sao?

-Liên minh thích khách đều là đồ ngốc. – Đường Kim vừa nhấc máy đã lười biếng nói.
-Đường Kim soái nhất. – một thanh âm già nua truyền tới, đối với Đường Kim mà nói thì thanh âm này không tính là xa lạ, bởi vì nói là của lão La Cách đến từ liên minh thích khách.
-La Cách lão đầu, ông gọi điện cho ta làm gì thế? Lẽ nào liên minh thích khách lại nhận gạch vụ ám sát nào nhằm vào ta sao? – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Đường Kim tiên sinh, người hiểu lầm rồi, làm sao chúng ta có thể nhận loại nhiệm vụ như vậy chứ? – La Cách vội vàng giải thích:
-Lần trước chỉ là hiểu lầm, tuyệt đối không tái phạm.
-Vậy ông tìm ta có việc gì? – Đường Kim có chút nghĩ không thông, lão đầu này tìm hắn có thể có việc gì chứ?
-Đường Kim tiên sinh, không biết ngài có còn nhớ ba năm trước ngài đã từng đáp ứng giúp chúng ta làm một việc không? – đầu giây bên kia, Lagat thận trọng nói.
Không đợi Đường Kim đáp, Lagat lập tức bổ sung:
-Ta nghĩ với trí tuệ của nàng, nhất định là còn nhớ việc này.
-Yên tâm, nam nhân vĩ đại như ta nói lời nhất định sẽ giữ lời, ta đáp ứng làm cho ông một việc thì nhất định sẽ làm, chỉ bất quá ta có nói với ông là không phải việc gì ta cũng sẽ giúp, việc như giết người phóng hỏa thì quá nửa ta sẽ không làm, nhưng nếu như chiếu cố mỹ nữ hay chăm sóc các nàng thì ta sẽ xem xét. – Đường Kim không nhanh không chậm nói, cuối cùng mới hỏi ngược lại một câu;
-Lagat lão đầu, ông muốn ta làm giúp ông việc gì?
- Đường Kim tiên sinh, ta xác thực cần ngài giúp, ngài yên tâm, sẽ không phải là loại chuyện giết người phóng hỏa, việc này cũng phù hợp yêu cầu của ngài, thật sự là có một nữ tử cần ngài chiếu cố…
-ặc, Lagat lão đầu, ông thật sự có một đứa con gái xinh đẹp sao? – Đường Kim khẽ ngẩn ra, hắn cũng chỉ tiện mồm nói bừa mà thôi, không phải nói lung tung lại thành thật chứ?
-Đường Kim tiên sinh, ngài hiểu lầm rồi, tuy rằng ta cũng có con gái nhưng cháu ngoại ta cũng đã 18 tuổi rồi, nói ra thì cháu ngoại ta cũng rất là xinh đẹp… - nói tới đây Lagat chợt thấy mình đang đi quá xa liền vội ho khan vài tiếng rồi mới tiếp tục:
-Đi xa quá rồi, Đường Kim tiên sinh, ta có một vị bằng hữu có con gái gần đây gặp phải một phiền phức khá lớn.
-ông nói là con gái của vị bằng hữu kia rất xinh đẹp sao? – Đường Kim tùy tiện hỏi, trong lòng thì nổi lên một cảm giác khá kì quái, việc này hắn cứ thấy nó sao sao ý.
-Đúng vậy, phi thường xinh đẹp, xinh hơn cháu ngoại ta nhiều lắm, Đường Kim tiên sinh, ta biết ngài có một vị hôn thê rất xinh đẹp, nhưng ta tin nữ nhi của bằng hữu ta tuyệt đối không kém vị hôn thê của ngài đâu, nó khẳng định sẽ là nữ nhân phương tây đẹp nhất mà ngài từng gặp qua, không giấu gì ngài, đến lão đầu như ta nhìn thấy còn có chút động tâm, khụ khụ, tóm lại là ngài cứ yên tâm. – đầu dây bên kia Lagat lão đầu vừa bàn đến mỹ nữ liền có chút kích động quá đà.
Đường Kim không nhịn được thầm nghĩ nữ nhi của bằng hữu lagat lão đầu kia có thực sự đẹp vậy không? Thật là không kém Cô bé ngốc kia sao? hơn nữa lão đầu lagat này là người phụ trách của liên minh thích khách, hiển nhiên cũng lăn lộn giang hồ nhiều năm, khẳng định là gặp qua không ít mỹ nữ, hiện tại cư nhiên nói tới mỹ nữ còn kích động như vậy, lẽ nào nàng kia thực sự là mỹ nữ tuyệt sắc cấp tiên nữ?
-Lagat lão đầu, ông nói mỹ nữ kia gặp phải phiền phức gì? – Đường Kim tùy ý hỏi.
-Đường Kim tiên sinh, kì thực ta cũng không rõ lắm, nàng là vì một vài nguyên nhân mà nàng và ta đều không biết nên mới bị truy sát, vốn là vị bằng hữu kia nhờ ta giúp đỡ, nhưng dưới sự bảo hộ của ta mà nàng vẫn mấy lần gặp nguy hiểm, một lần trong đó may mà thoát chết trong gang tấc, những sát thủ ta phái đi bảo vệ nàng đã chết mất mấy người rồi. – ngữ khí của lagat lão đầu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ:
-Ta nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy có lẽ chỉ có Đường Kim tiên sinh ngài mới có thể bảo vệ được nàng thôi, vì thế nếu như ngài đồng ý ta sẽ lập tức đưa nàng tới Hoa Hạ.
-Được rồi, nếu đã đáp ứng ông thì ta sẽ giúp ông một lần này, nhưng mà ta phải nói trước nếu như đợi ta gặp cô ta, phát hiện không phải là một mỹ nữ thì ta sẽ trả hàng đấy nhé. – Đường Kim lười biếng nói, dù sao thì hiện tại hắn cũng có khá nhiều phiền phức, thêm một cái cũng không sao, bảo vệ một mỹ nữ cũng là bảo vệ, bảo vệ hai mỹ nữ cũng là bảo vệ.
Càng quan trọng hơn là hắn cảm thấy việc này có chút gì đó không đúng, sẽ không phải là Hắc Võng kia lại giở trò, phái mỹ nữ sát thủ tới làm thịt hắn đó chứ?
Người ta thường nói tài cao gan lớn, Đường Kim không sợ đối phương là sát thủ, hắn chỉ muốn làm rõ việc này thôi, nếu đa vậy thì cứ để đối phương đưa mỹ nữ kia tới đây, vào trong tay hắn rồi thì hắn muốn thế nào thì thế thôi.
-Không thành vấn đề, ngài yên tâm, nàng thật sự rất đẹp, ngài sẽ không thất vọng đâu. – Lagat tựa hồ có chút hưng phấn:
-Đường Kim tiên sinh, vậy ta đi an bài đây, đợi nàng tới lãnh thổ của quý quốc, phiền ngày tới sân bay đón nàng một chút, tới lúc đó chúng ta sẽ gọi điện cho ngài, không biết ngài có vấn đề gì không?-Ok, đến lúc đó cứ gọi cho ta. – Đường Kim một lời đáp ứng rồi cúp máy.
Cất điện thoại đi, Đường Kim tiếp tục tiến về phía trước, vài phút sau hắn đã tới gần khu kí túc công vụ chỗ Kiều An An ở.
Hai thân ảnh quen thuộc vừa mới đi ra khỏi cổng kí túc, chính là Kiều An An và Mộc Vũ, Đường Kim đang định đi vào thì bỗng có một nam sinh tay ôm một bó hoa tươi chen lên trước hắn.
Nam sinh kia cao to đẹp trai, hơn nữa cư nhiên lại là người Đường Kim nhận thức, chính là tên đã từng đuổi hắn ra khỏi phòng bệnh của Mộc Vũ ngày trước – Lục Đạo Minh.
Đường Kim nhất thời có chút kinh ngạc, tên gia hỏa này đối với Mộc Vũ vẫn chưa hết hi vọng sao?
Trên thực tế thì không chỉ Đường Kim kinh ngạc mà đến cả Mộc Vũ cũng kinh ngạc, tên Lục Đạo Minh này đã biến mất rất nhiều ngày, hiện tại sao tự nhiên lại xuất hiện trở lại? hơn nữa vừa mới sáng sớm đã ôm hoa tươi tới đây, lẽ nào cảm thấy Đường Kim không có ở đây nên định nhân cơ hội tiếp tục theo đuổi nàng sao?
-Lục Đạo Minh, ta đã có bạn trai rồi, ngươi còn tới dây dưa làm gì? – Mộc Vũ nhịn không được nói.
-Mộc Vũ, cô đừng có tự mình đa tình, ta không phải tới tìm cô. – Lục Đạo Minh dùng ngữ khí đầy lãnh đạm nói với Mộc Vũ, sau đó mới quay đầu nhìn Kiều An An, ngữ khí lập tức biến thành phi thường nhiệt tình:
-Xin chào, Kiều tiểu thư, ta là Lục Đạo Minh, lần trước gặp cô ở bệnh viện ta liền đối với cô nhất kiến chung tình….
Lục Đạo Minh ăn nói rất là phong độ làm cho Mộc Vũ ở một bên nhất thời có một cảm giác lăng loạn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đường Kim đứng cách đó không xa nhất thời cũng trố mắt, tên gia hỏa Lục Đạo Minh kia lẽ nào thần kinh có vấn đề? Nhưng cho dù có vấn đề thật cũng không nên làm ra việc quái dị như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận