Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1272: ĐÁNH THÀNH MẬP MẠP GIỐNG NHƯ NGƯƠI

"Hoắc Quang, nơi này không đến lượt ngươi nói chuyện!" Hoắc Thiên Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn Đường Kim, "Ta biết ngươi là ai, ngươi tới nơi này ta thực hoan nghênh, nhưng nơi này không phải nhà ngươi, ngươi cũng còn chưa phải vị hôn phu của Tâm Mai, Hoắc gia chúng ta còn không tới phiên ngươi làm chủ!"
"Ngươi thật ra nói đúng, nơi này quả thật không phải nhà của ta, nhà của ta nếu có đám ngu ngốc phế thải các ngươi thì ta đã sớm một tát vả chết, khỏi phải ra ngoài dọa người." Đường Kim nhìn Hoắc Thiên Thành, không chút hoang mang nói.
Hoắc Thiên Thành bộ dạng tương đối không tồi, cao lớn anh tuấn, khoảng ba mươi tuổi, cũng có vẻ thành thục ổn trọng, đối với nữ nhân trẻ tuổi có lực sát thương cực kì lớn, mà Hoắc Thiên Thành còn là trưởng tử thế hệ này của Hoắc gia, theo một trình độ nào đó mà nói, hắn nên là người thừa kế của Hoắc gia.
Chẳng qua, hiện tại ở Hoắc gia mọi người đều rất rõ ràng, chỉ cần Hoắc Tâm Mai còn, Hoắc Thiên Thành sẽ vô pháp trở thành người thừa kế, trừ phi Hoắc TâmMai không tranh cùng hắn, nếu không thì Hoắc gia nhất định là ủng hộ Hoắc Tâm Mai.
Đương nhiên, ngày thường Hoắc Tâm Mai kỳ thật cũng không tranh giành gì cùng Hoắc Thiên Thành, nhưng Hoắc Tâm Mai ở Hoắc gia địa vị vẫn như cũ rất siêu nhiên, Hoắc Tâm Mai quản lý Thiên Bảo các, cũng là tự thành một hệ, căn bản không nằm trong quản lý dưới Hoắc Thiên Thành, điều này tự nhiên làm cho Hoắc Thiên Thành trong lòng bất mãn, nhưng hắn cũng không thể làm gì.
Bất quá, hiện tại Hoắc Tâm Mai mất tích nửa năm, Hoắc Thiên Thành lại bắt đầu động tâm tư, vừa rồi hắn biết được lão công Đường Kim của Hoắc Tâm Mai đến đây, liền lập tức đi ra, hiện tại là muốn cho Đường Kim một cái hạ mã uy, hắn muốn cho mọi người biết, hiện tại ở Hoắc gia, Hoắc Thiên Thành hắn mới chân chính là chủ nhà.
Vấn đề là, Hoắc Thiên Thành chỉ là một người bình thường chứ không phải người tu tiên, hắn kỳ thật cũng không biết Đường Kim cường đại như thế nào, hắn thậm chí chẳng rõ vị đường muội Hoắc Tâm Mai kia mạnh mẽ ra sao, cho dù gia gia nói cho hắn, Hoắc Tâm Mai chính là người thủ hộ hiện tại của Hoắc gia, nhưng hắn luôn cảm thấy, gia gia chỉ là rất thiên vị đối với đường muội mà thôi.
- khẩu khí của ngươi thật không nhỏ!" Hoắc Thiên Thành lạnh lùng nhìn Đường Kim,
- "Thân là khách nhân, nên giữ bổn phận khách nhân, nể mặt Tâm Mai, ta không muốn so đo với ngươi, nhưng ngươi tốt nhất thu liễm một chút cho ta, nếu không, cho dù Tâm Mai ở chỗ này, cũng đừng trách ta đối với ngươi không khách khí!"
"Thân ái, hắn giống như đang uy hiếp ta." Đường Kim nhìn Băng Di.
"Ân, là đang uy hiếp chàng." Băng Di thản nhiên cười.
"Ờ, gần đây ta hình như thường xuyên bị người uy hiếp." Đường Kim một bộ dáng có chút buồn rầu,
"Nàng nói xem ta có phải nhìn qua có vẻ dễ dàng bị khi dễ không?"
"Sẽ không a." Băng Di quyến rũ cười,
"Bất quá, lão công, có một ít người đầu óc không tốt lắm, có lẽ sẽ cảm thấy chàng dễ bị khi dễ a."
Hai người tại chỗ một xướng một họa, chung quanh hiện tại có chút im lặng, chỉ là nghe được những lời cuối cùng của Băng Di, mỗi người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn Băng Di, đại minh tinh này có phải là ngực lớn nên ngốc nghếch không? Nàng cư nhiên chỉ dâu mắng hòe nói Hoắc Thiên Thành là đồ ngốc, đây không phải là muốn chết sao?
Lại là minh tinh nổi tiếng đi nữa, cũng chỉ là một minh tinh, như thế nào có thể so sánh cùng thiếu gia đại hào môn Hoắc Thiên Thành đây?
"Băng Di, ngươi tốt nhất chú ý thân phận của chính mình!" Hoắc Thiên Thành hừ lạnh một tiếng.
"Úy, thân ái, nàng cũng bị uy hiếp kìa." Đường Kim cười hì hì.
"Hình như là vậy a." Băng Di thản nhiên cười, "Lão công, nếu không, chàng đánh hắn giúp ta ?"
"Ta hình như rất lâu rồi không động thủ đánh loại rác rưởi như vậy, đánh hắn có vẻ ảnh hưởng tới thân phận của ta a." Đường Kim bộ dáng có chút do dự.
Bất quá tiếp theo, hắn lại lập tức nói:
"À, có biện pháp rồi, để cho người khác đánh." Đường Kim quay đầu nhìn về phía Hoắc Quang hỏi:
"Ai, tên kia nhìn bộ dáng thật muốn ăn đánh, ngươi có muốn đánh hắn một chút không?"
"Muốn." Hoắc Quang lập tức gật đầu, "Ta sớm đã muốn đánh hắn !"
"Được, ngươi đi đánh đi, đánh hắn thành mập mạp giống như ngươi!" Đường Kim bắt đầu trước mặt mọi người cổ động Hoắc Quang đánh người.
Mọi người thực lòng không biết nói gì, một ít là đối với Đường Kim không biết nói gì, người này nghĩ nơi này là nhà hắn sao? Chẳng qua, nghe Hoắc Thiên Thành vừa mới nói mấy câu lúc nãy, người này tựa hồ thật đúng là có chút quan hệ cùng vị Hoắc tiểu thư xinh đẹp nhất Hoắc gia kia.
Một ít những người còn lại là đối với Hoắc Quang không biết nói gì, người này tốt xấu gì cũng là người Hoắc gia, như thế nào lại đối với ngoại nhân nói gì nghe nấy ?
Cho dù có chút không biết nói gì, nhưng mọi người lại đều có chút chờ mong, Hoắc Quang này có thể thật sự đi đánh Hoắc Thiên Thành hay không? Muốn thực động thủ mà nói, đêm nay thật đúng là có kịch hay để xem.
"Ách!" Một tiếng hét thảm truyền vào trong tai mọi người, mọi người nhất thời liền choáng váng, tên Hoắc Quang này thật sự động thủ ?
Hoắc Quang quả thật động thủ, người này dĩ vãng ở Hoắc gia luôn bị khi dễ, hôm nay là cơ hội khó có được, hắn tự nhiên muốn một lần đáp trả tất cả, về phần về sau này sẽ có kết cục gì, hắn cũng lười quản, đây chính là quá ghiền nhưng không được làm thì thực khó chịu, trước đã ghiền rồi nói sau, đến lúc đó cùng lắm chết thì chết thôi.
Hơn nữa, Hoắc Quang cảm thấy, chỉ cần ôm đùi vị tỷ phu cường đại Đường Kim này, hắn về sau cũng sẽ không gặp phiền toái gì, đầu năm nay không phải toàn là xem chỗ dựa của ai lợi hại hơn sao?
Hoắc Quang quả thật đã sớm khó chịu với Hoắc Thiên Thành, cho nên Đường Kim bảo hắn đánh Hoắc Thiên Thành, hắn cũng không chút do dự, một quyền liền nện lên cái mũi của Hoắc Thiên Thành.
Hoắc Thiên Thành nhất thời máu mũi chảy ròng, khuôn mặt đẹp trai lập tức biến trở thành mặt mày hốc hác, có vẻ dị thường chật vật, mà Hoắc Quang không định dừng tay, tiếp tục nắm tay thành quyền đánh lên mặt của Hoắc Thiên Thành, một hồi như vậy, Hoắc Thiên Thành cũng thành mặt mũi bầm dập, so với Hoắc Quang thoạt nhìn còn chật vật hơn, chợt thấy giống như hai người bọn họ vừa mới đánh một trận.
"Dừng tay!"
"Mau cứu đại thiếu gia!"
"Hoắc Quang, ngươi điên rồi?"
Có mấy người ở đó kêu la, còn có vài người vọt tới bên này, hiển nhiên là muốn ngăn cản Hoắc Quang, đáng tiếc là, những người này rất nhanh ngạc nhiên phát hiện, bất luận bọn họ cố gắng như thế nào đều không thể tiếp cận Hoắc Thiên Thành, mà Hoắc Thiên Thành càng giống như trở thành rối gỗ, đứng chôn chân tuyệt không biết phản kháng, cứ như vậy bị Hoắc Quang điên cuồng đánh.
Bốn phía một mảnh yên tĩnh, mấy trăm tân khách trợn mắt há hốc mồm, trận đánh này, thật sự là quỷ dị, rất quỷ dị !
Hoắc Quang ước chừng đánh Hoắc Thiên Thành được ba phút, lúc này mới ngừng lại.
"Tỷ phu, ta đã đánh đến mức đau cả tay, nhưng sao vẫn không thể đánh tên kia thành mập như ta ?" Hoắc Quang nhe răng nhếch miệng hỏi, rõ ràng người đánh là hắn, nhưng lúc này hắn có vẻ càng đau đớn hơn.
"Cho nên nói, đừng tưởng rằng chỉ giảm béo mới khó, muốn tăng cân kỳ thật cũng rất khó." Đường Kim cảm khái một chút,
"Được rồi, cứ như vậy đi, nhìn ngươi đánh người cũng thật vất vả, nghỉ ngơi một chút đi."
Một đám người âm thầm oán hận, người ta bị đánh cũng chưa kêu đau, kẻ đánh người lại bảo là vất vả, có cần khi dễ người đến mức đó không?
"Ngươi...... Phốc!" Đúng lúc này, Hoắc Thiên Thành đột nhiên có động tĩnh, hắn trước đó bị đánh đứng yên như con rối, bây giờ toàn thân run run chỉ vào Đường Kim, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã ngửa ra sau, không biết là do bị đánh hay quá tức giận, cứ như vậy trực tiếp hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận