Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1321: Ta giúp nàng giặt quần áo.

Phàm giới tiểu lữ quán cao gần 50 tầng đối với người bình thường mà nói thì có chút xa, muốn nhìn rõ không dễ gì, nhưng đối với tu tiên giả thì không khó.
Bất quá khi Tiên thành chấp pháp đội kéo tới chúng nhân đều đã sớm tránh đi, đại bộ phận mọi người đều cách xa khu vực thị phi này tận mấy dặm, nhưng khoảng cách kia vừa hay lại khiến cho bọn họ có thể nhìn rõ ràng tình huống phát sinh trên đỉnh lầu, mọi người đều nhìn thấy chấp pháp đội trưởng không ai dám trọc kia bị người ta một chưởng đánh chết, những đội viên khác cũng bị ném xuống dưới lầu, không rõ sống chết.
Một màn này làm chúng nhân phải chấn kinh, thậm chí còn có chút tê dại, tu tiên giả tới từ phàm giới kia sao lại cường đại như thế?
Từ trước đến giờ mỗi người Tiên giới đều được quán nhập một loại quan niệm, đó là mọi kẻ ở phàm giới đều là ti tiện, cho dù tu tiên giả ở phàm giới nhìn thấy phàm nhân ở Tiên giới cũng phải khom lưng cúi gối, không dám làm gì bọn họ, bỏi vì một khi dám bất kính với bất cứ người nào ở Tiên giới, người phàm giới đều sẽ bị Tiên giới trừng phạt.
Tu tiên giả ở Tiên giới càng là cho rằng tu tiên giả ở phàm giới không so được với họ, bởi vì người phàm giới không những tư chất kém, hơn nữa tài nguyên tu luyện còn khuyết thiếu, làm sao có thể lợi hại hơn bọn họ được?
Còn về đám người phàm giới tại sao tư chất lại kém, cái này cần có lí do sao? tiện nhân phàm giới làm sao có tư chất tốt hơn con dân cao quý của Tiên giới được chứ?
Nhưng hiện tại sự việc phát sinh trước mắt họ dường như đã điên đảo tất cả, một tu tiên giả không biết từ góc nào của phàm giới mò lên đây, trước tiên là ngang ngược chiếm lĩnh là Tiên thành đại tửu điếm, đem tất cả mọi người ném ra ngoài, còn không hề cố kị mà giết cả tam công tử, hiện tại càng là giữa thanh thiên bạch nhật, dưới con mắt chứng kiến của bao nhiêu người, mội chưởng vỗ chết đội trưởng của đội chấp pháp.
Từ trước tới giờ bọn họ đều xem người phàm giới như con sâu cái kiến, bọn họ chưa bao giờ quan tâm đến sự sống chết của đám người phàm giới, nhưng hiện tại mọi thứ dường như đang bị đảo ngược, tu tiên giả tới từ phàm giới này giống như có thể bóp chết bọn họ như bóp chết một con kiến.
-Sao lại thế này? Hắn nhất định không phải người phàm giới.,
-Đúng, khẳng định không phải người phàm giới, quá nửa là phản đồ của Tiên giới chúng ta…
-Nhất định là vậy, hình như ta nghe qua hắn có liên quan đến cả Vô Song Điện…
-Nói không chừng là đệ tử thiên tài nào của Vô Song Điện phản nghịch trốn ra ngoài…
-Nhất định là như vậy, phàm giới làm sao có tu tiên giả lợi hại như thế chứ…
Vố số người ồn ào nghị luận, không ai có thể tiếp nhận sự thật là Đường Kim tới từ phàm giới, một lúc sau trong miệng của đám người này Đường Kim đã trở thành phản đồ của Tiên giới, thậm chí có người còn vu cho Đường Kim là đệ tử thiên tài nào đó của Vô Song Điện, sau đó vì nguyên do câu kết với nữ đệ tử xinh đẹp nào đó mà phản bội Vô Song Điện.
Sợ rằng đến bản thân Đường Kim cũng không ngờ được, hắn cư nhiên vèo một cái đã trở thành phản đồ của Tiên giới.
-Tiểu Hắc Nữ, hình như tạm thời không có ai dám tới. – Đường Kim đứng trên đỉnh lầu, nhìn xuống cả tiên thành, lười biếng nói.
-Sư phụ nhất định có thể nhận được tin tức. – Nguyệt Đàm vẫn quan tâm nhất tới sư phụ mình.
-Tiểu Hắc Nữ, tình cảm của nàng và Đại Hắc Nữ rất tốt sao? – Đường Kim có chút hiếu kì hỏi.
-Sư phụ và tỷ tỷ là hai người thân duy nhất của ta trên thế giới này. – Nguyệt Đàm thấp giọng nói.
-Ờ, nàng không thân thiết lắm với khối băng lớn kia sao? – Đường Kim có chút hiếu kì.
-Nàng là cung chủ băng cung, một mực nỗ lực thủ hộ Băng Cung cho nên không có mấy thời gian quản ta. – Nguyệt Đàm giải thích.
-Tiểu Hắc Nữ, vậy nàng nên cảm tạ ta, có ta nàng hiện tại đã có người thân thứ ba rồi. – Đường Kim cười hì hì:
-Sau đó chúng ta sẽ sinh thêm vài tiểu tiểu hắc nữ, như vậy nàng sẽ có rất nhiều rất nhiều người thân.
-Ngươi thật không sợ ta nhân lúc ngươi ngủ say cho ngươi một kiếm sao? – Nguyệt Đàm đột nhiên hỏi.
-Thân làm một nam nhân vĩ đại, phẩm chất quan trọng nhất chính là tự tin. – Đường Kim nghiêm trang nói:
-Tiểu Hắc Nữ, ta rất tự tin với bản thân mình, không có mỹ nữ nào nỡ lòng hạ thủ với ta đâu.
-Xùy… lúc đầu chẳng phải ta suýt nữa thì cắt ngươi làm bảy tám khối sao? – Nguyệt Đàm không cho là đúng.
-Tiểu Hắc Nữ, nàng đang nhắc nhở ta tìm nàng báo thù sao? – Đường Kim có chút không vui, đột nhiên vung tay vỗ vào mông Nguyệt Đàm.
Bốp!
Một tiếng vỗ thanh thúy vang lên, cho dù Nguyệt Đàm đã ẩn mình nhưng vẫn bị Đường Kim vỗ trúng, bộ vị co dãn kinh người kia lại lần nữa gặp nạn.
-Ê, sao ngươi cứ đánh ta hoài vậy? – Nguyệt Đàm có chút bất mãn.
-Bởi vì ta một mực vẫn muốn đánh tiểu nha đầu Hiểu Hiểu kia. – Đường Kim tùy ý đáp.
Nguyệt Đàm nhất thời buồn bực:
-Vậy ngươi đi mà đánh cô ta, ta cũng muốn đánh cô ấy đây1
-Nhưng mà mông nàng ta không có thịt, đánh chẳng có xúc cảm tí nào, ờ, hiện tại ta chỉ có thể coi nàng là Hiểu Hiểu thôi. – Đường Kim lí lẽ mười phần:
-Ai bảo nàng và Hiểu Hiểu giống hệt nhau chứ.
Nguyệt Đàm nhất thời á khẩu, trên đời này còn có loại người như vậy sao?
-Haizz, vừa rồi người kia nói Băng Sương chính là Băng Sương sát thủ chỗ chúng ta phải không? – nửa ngày sau, Nguyệt Đàm mới lại lên tiếng:
-Các nàng cư nhiên là người Tiên giới?
-Băng Đường lão bà không phải người Tiên giới, các nàng chỉ ở Tiên giới ngây ngốc vài năm mà thôi. – Đường Kim đáp.
Ngừng một chút , hắn lại nói tiếp:
-Tiểu Hắc Nữ, xem ra bên tiên thành tạm thời không có ai tới tìm phiền phức, chúng ta có thể hưởng thụ cái phòng đế vương này một chút rồi đó nhỉ.
Cũng mặc kệ Nguyệt Đàm có đồng ý hay không, Đường Kim vươn tay ôm một cái, túm được eo thon của Nguyệt Đàm, sau đó trực tiếp thuấn di xuất hiện bên hồ bơi trong phòng.
Xung quanh hồ bơi đã được làm sạch, nước bên trong cũng đã thay, cửa sổ cũng bị đóng lại, Nguyệt Đàm lúc này cuối cùng cũng đã có thể hiện thân.
Giống hệt với trong tưởng tượng của Đường Kim, lúc này Nguyệt Đàm vẫn là một thân đen tuyền từ trên xuống dưới, bất quá khuôn mặt lúc này không có dùng nạng che đi, thân đoạn thành thục ngạo nhân kết hợp với dung mạo tuyệt thế và khí chất phi phàm cho người ta một cảm giác cực kì lãnh diễm thoát tục.
-Tiểu Hắc Nữ, nàng muốn đem tên mình đổi thành tiểu bạch nữ không? – Đường Kim buông Nguyệt Đàm ra, nhìn nàng cười hì hì hỏi.
-Không muốn, chẳng dễ nghe chút nào.
-Ta thấy rất dễ nghe a. – Đường Kim nghiêm trang nói:
-Chỉ cần nàng đổi y phục là có thể từ Tiểu Hắc Nữ biến thành tiểu bạch nữ rồi.
-Ngươi cho rằng ta ngốc sao? – Nguyệt Đàm khẽ chu môi, sau đó cả người nhảy xuống dưới bể bơi, cứ như thế mặc cả một thân váy đen đem thân thể ngâm trong nước.
-Tiểu Hắc Nữ, nàng thật là lười biếng a, nhất định là nàng ngại giặt quần áo nên mới như thế. – Đường Kim vừa lắc đầu thán khí vừa nhảy xuống nước, tiếp theo liền nhào về phía Nguyệt Đàm:
-Tiểu Hắc Nữ lười biếng, hôm nay để vi phu giúp nàng giặt quần áo đi!
Dứt lời Đường Kim đã nhào lên trên người nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận