Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 700: Là hắn cần có cô

Cho dù Đường Kim không nguyện ý ở lại bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh nhưng vì có thể làm cho Ninh Tâm Tĩnh chiến thắng, hắn vẫn phải ở lại lại bên trong đem số đan dược trước đây còn chưa hoàn thành luyện chế nốt, đương nhiên đối với hắn mà nói thì muốn đem đống đan dược bán thành phẩm này luyện chế thành đan dược kì thật rất là đơn giản, từ mức độ nào đó mà nói thì việc hắn bị vây khốn hai năm ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh này cũng đã đem lại thu hoạch rất lớn cho hắn.
Sau khi dặn dò Tống Oánh, Kiều An An, Hàn Tuyết Nhu, Đường Thanh Thanh các nàng một phen, Đường Kim lập tức quay lại Thiên Đạo Tiên Cảnh sau đó bắt đầu luyện đan.
Thiên Đạo Đan phân làm mấy đẳng cấp, sơ cấp Thiên Đạo Đan cơ bản chỉ có thể là mcho người ta đề thăng tu vi tới khoảng trên dưới Luyện Khí hậu kì một chút, ăn thêm vài viên thì miễn cưỡng có thể Trúc Cơ thành công, nhưng mà một khi Trúc Cơ thành công thì không thể dùng sơ cấp Thiên Đạo Đan nữa mà phải dùng trung cấp Thiên Đạo Đan, một viên trung cấp Thiên Đạo Đan có thể làm một người từ Trúc Cơ sơ kì đề thăng tới Trúc Cơ điên phong, nếu như ăn thêm vài viên thì muốn kết thành Kim Đan cũng không có vấn đề gì lớn.
Thật ra với tu vi hiện tại của Đường Kim thì hoàn toàn không có cách nào nhìn ra được tu vi chân chính của Tống Vân Phong, nhưng mà Hàn Băng đã là Nguyên Anh kỳ, tự nhiên có thể nhìn ra được tu vi của Tống Vân Phong, chính từ chỗ Hàn Băng Đường Kim mới biết được Tống Vân Phong đã tiến vào Kim Đan kỳ.
Nhưng mà nếu như Ninh Tâm Tĩnh cũng chỉ có tu vi Kim Đan sơ kì thì chưa chắc có thể giết được Tống Vân Phong, vì thế theo kế hoạch của Đường Kim, thì tốt nhất phải đẩy tu vi của Ninh Tâm Tĩnh lên tới kim đan trung kì, như vậy mới có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Bây giờ Đường Kim vẫn chưa thể luyện chế cao cấp Thiên Đạo Đan, cho nên hắn chỉ có thể chuẩn bị thêm nhiều trung cấp Thiên Đạo Đan hơn một chút thôi, ngoài ra thì hắn sẽ luyện chế thêm một số đan dược khác có thể đề thăng tu vi, dù sao trong Thiên Đạo Tiên Cảnh này cũng có vô số dược liệu, hắn tin rằng dưới sự liên thủ của mình và Vân Vũ Tuyết, muốn đem Ninh Tâm Tĩnh rèn luyện thành cao thủ Kim Đan trung kì hoặc tu vi càng cao hơn cũng không thành vấn đề.
Lúc Đường Kim đang ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh luyện đan thì trong kinh thành có một tin tức được lưu truyền nội bộ trong một phạm vi nào đó.
Ngày 5 tháng 4, tiết thanh minh, Ninh Tâm Tĩnh và Tống Vân Phong sẽ quyết chiến trên đỉnh vạn lý trường thành, không chết không thôi, một trận chiến giải quyết mọi ân oán.
Tin tức này chỉ được truyền trong một phạm vi rất nhỏ, bốn siêu cấp đại gia tộc ở kinh thành và thành viên hạch tâm của mười mấy trung đẳng gia tộc ở kinh thành cơ bản đều nhận được tin tức này, ngoài ra tin tức này còn được lưu truyền trong cả nội bộ Tiềm Long và Ám Kiếm, còn về việc tin tức này do ai truyền ra đầu tiên thì không ai biết.
Nhưng trên thực tế thì điều mọi người càng quan tâm hơn là một tin tức khác kèm theo tin tức này được truyền ra, đó chính là Tống gia nhị tiểu thư đã đánh cuộc với Đường Kim về kết quả của trận chiến này.
Sau khi quyết chiến kết thúc nếu Tống Vân Phong vẫn còn sống thì Đường Kim sẽ để mặc cho Tống Ngọc Đan xử trí mình, nhưng nếu như Ninh Tâm Tĩnh vẫn còn sống thì Tống Ngọc Đan sẽ phải gả cho Đường Kim.
-tên tiểu tử Đường Kim vậy mà dám đánh chủ ý lên cả Ngọc Mẫu Đơn rồi sao? – trong đầu vô số người đều toát ra một ý niệm như vậy.
Còn có không ít người dứt khoát mắng:
-Tên vương bát đản này gặp mỹ nữ não cũng có hứng thú, Băng Sương sát thủ hắn muốn tán, Băng Tuyết Liên hắn cũng muốn theo đuổi, bây giờ đến Ngọc Mẫu Đơn cũng bị hắn nhắm vào, sao hắn không đi tán luôn cả Tử Anh Túc đi?
Đám người này tất nhiên là không biết, Tử Anh Túc sớm đã là nữ nhân của Đường Kim rồi.
Khách sạn Anh Túc phòng số 1622, lúc này đang có một tuyệt sắc giai nhân tóc tím vái tím ở bên trong đó chính là Tử Anh Túc – Tiêu Đại Nhi.
-Đại Nhi tiểu thư, chàng sẽ không thực sự muốn lấy Tống Ngọc Đan chứ? – ngữ khí của Diệp Tử Vận có chút lo lắng:
-Người mà chàng nên lấy về nhất phải là tiểu thư mới đúng.
-Không cần biết là thật hay giả, chúng ta đều không cần phải lo lắng. – Tiêu Đại Nhi rất bình tĩnh:
-Ta có đủ tự tin là không ai có thể thay thế được vị trí của ta trong lòng hắn, hơn nữa theo ta được biết thì tiểu nam nhân kia cảm thấy hứng thú nhất dường như lại chính là kiện y phục trên người Ngọc Mẫu Đơn.
-Vậy cũng đúng, trên đời này không ai có thể so được với Đại Nhi tiểu thư cả. – Diệp Tử Vận khẽ thở nhẹ ra một hơi.
-Nhưng mà Ngọc Mẫu Đơn kia xác thực rất thông minh. – Tiêu Đại Nhi chậm rãi nói:
-Ván cược này đối với nàng mà nói thực chất thì bất luận thế nào nàng cũng không hề thua.
-Đại Nhi tiểu thư, ý của người là… - Diệp Tử Vận dường như không hiểu hết được hàm ý của Tiêu Đại Nhi.
Tiêu Đại Nhi khẽ lắc đầu nhưng không có ý định nói tiếp mà chỉ khẽ trầm ngâm một cái sau đó đổi sang chủ đề khác;
-Tử Vận, nếu như để cô rời khỏi kinh thành, cô có đồng ý không?
-Đại Nhi tiểu thư, nếu như người cần ta rời đi, ta nhất định sẽ rời đi. – Diệp Tử Vận lập tức đáp.
-Không phải ta cần cô mà là hắn cần cô. – Tiêu Đại Nhi chậm rãi nói:
-Mấy ngày này cô tới Ninh Sơn đi, hắn rất nhanh sẽ cần tiền, rất nhiều tiền, cái này cũng chính là sở trường của cô đó.
Khẽ ngừng một chút, Tiêu Đại Nhi lại bổ xung:
-Đương nhiên để cô đi cũng không phải chỉ vì kiếm tiền mà còn vì để cô có thể ở bên cạnh hắn nhiều hơn một chút.
-Vâng, Đại Nhi tiểu thư, ta sẽ thu xếp đi ngay. – Diệp Tử Vận gật dầu đáp ứng.
-Như vậy cũng khá công bằng đối với Băng Di, lần sau hắn tới kinh thành thì Băng Di có thể ở cạnh hắn rồi. – Tiêu Đại Nhi nói.
-Vâng! – Diệp Tử Vận lại gật đầu.
Tiêu Đại Nhi không nói gì nữa mà nàng chỉ ngồi thừ người ra, dường như nàng lại bắt đầu nhớ tiểu nam nhân kia rồi.
..
Ngày 4 tháng 2, tức 16 tháng Chạp âm lịch, hôm nay là tiết lập xuân, tốt cho xuất hành.
Giữa trưa, một chiếc audi mang biển số của kinh thành từ từ đi vào địa phận của tỉnh Ninh Sơn, xuyên qua Ninh Sơn đại đạo, cuối cùng dừng lại trước cửa Ninh Sơn nhị trung.
Cửa xe mở ra, một nữ tử trẻ tuổi từ trên xe bước xuống, bây giờ trường học đang vào giờ tan học cho nên nàng đã hấp dẫn ánh mắt của vô số nam nữ trong trường, khuôn mặt xinh đẹp đoan trang, dáng người thành thục gợi cảm, chỉ một lát đã làm cho vô số nam sinh rục rịch còn nữ nhân thì vừa hâm mộ vừa đố kị.
-Thật xinh đẹp, thiếu chút nữa là có thể xếp ngang hàng với Tần Thủy Dao rồi.
-Hê hê, dáng người này phải phân cao thấp được với Hàn Tuyết Nhu đó.
-Khí chất này đúng là không còn gì để nói, gần giống với mỹ nữ lão sư, quá là thần thái!
..
Không ít người âm thầm bàn luận, mà lúc này mĩ nữ thành thục này đang lấy điện thoại ra gọi điện.
-Chồng à, là ta a… ta đang ở Ninh Sơn, bất ngờ không? Hihi, ta đang ở trước cổng trường của chàng đó, chàng ra ngoài là có thể nhìn thấy ta… - tiếng nói chuyện của nàng không lớn nhưng cũng vẫn bị một vài người nghe thấy, mấy nam sinh này lập tức buồn bực không thôi, thời đại này mỹ nữ quả nhiên là đều đã có chủ, khó khăn lắm mới xuất hiện một mỹ nữ thì nàng lại là tới tìm chồng, thật là không có thiên lý mà!
Đang lúc bọn chúng đang cảm thán thì bọn chúng lại phát hiện ra thêm một việc còn không có thiên lý hơn, bời vì chính vào lúc này mỹ nữa kia đột nhiên vô cùng kinh hỉ hô lên một tiếng:
-Chồng!
Mỹ nữ nhào vào lòng một nam nhân, mà khi vừa thấy nam nhân này thì những nam sinh kia lập tức có xúc động đập đầu vào tường chết đi cho xong, đê ca mờ ông trời thật lắm bất công thằng bao nhiêu sữa thằng không hộp nào, thiên lôi chắc mù cmn mắt rồi mới để cho tên vương bát đản này vẫn còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận