Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 882: Nhìn nữa cẩn thận ta đánh các ngươi

Kể từ sau khi tiếp nhận sự nghiệp buôn bán vũ khí từ cha mình, Judy càng to gan lớn mật buôn bán vũ khí khắp nơi mà không hề cố kị ai, trong vòng vài năm ngắn ngủi, số lượng kẻ địch nàng đắc tột đã vượt qua phụ thân của mình, mấy năm nay nàng vẫn thường xuyên gặp phải ám sát, đoạn thời gian trước càng là bị ép phải chạy trốn đến Hoa Hạ, bởi vì đây là nơi mấy tổ chức kia khó thâm nhập vào nhất.
thường xuyên đối mặt với cảnh bị truy sát nên tính cảnh giác của nàng vốn rất cao, ngày thường cũng rất chú trọng cong việc bảo vệ an toàn của bản thân, nhưng sau khi Đường Kim đưa nàng tới Ninh Sơn, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.
Bởi vì sau khi Đường Kim đưa nàng tới đây mà mãi không thấy hắn quay lại, Judy nhất thời tâm huyết dâng trào nên mới xin làm giáo viên ở Ninh Sơn nhị trung.
Sau khi làm giáo viên nàng bất tri bất giác đã mất đi tính cảnh giác, trong suốt một tháng liền nàng không gặp bất cứ nguy hiểm gì, càng không có bất cứ tên sát thủ nào xuất hiện, dần dần nàng có một loại ảo giác, nhầm tưởng rằng địa phương này đã là nơi tuyệt đối an toàn,trên thực tế cũng có người nói với nàng Ninh Sơn nhị trung tuyệt đối là nơi an toàn nhất, bởi vì nơi này có một học sinh tên là Đường Kim.
Do có sự tồn tại của Đường Kim, không ai dám tới Ninh Sơn nhịn trung gây chuyện, cho dù hiện tại Đường Kim không có mặt ở đây nhưng hắn dường như vẫn là thần thủ hộ vô hình cho cả ngôi trường này.
Judy đã kiến thức qua năng lực của Đường Kim cho nên nàng hoàn toàn tin vào điều này, chính vì thế khi ở lại Ninh Sơn nhị trung nàng luôn cảm thấy rất an toàn, căn bản không phải quan tâm đến vấn đề đối phó với sát thủ, lần này vừa mới có sát thủ xuất hiện nàng lập tức ngây ngốc không kịp phản ứng.
Nhìn nòng súng đen ngòm, nghe tiếng súng tuy đã lắp ống giảm thanh nhưng vẫn rất vang dội kia, khoảnh khắc này Judy chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng,nàng thực sự sẽ phải chết sao?
-Lão nương vậy mà còn chưa lên giường với nam nhân lần nào đã phải chết... – trong đầu Judy chỉ kịp nổi lên một ý niệm cổ quái như thế, sau đó thì một cánh tay đột nhiên xuất hiện chặt đứt ý niệm cổ quái này của nàng.
Một ngọc thủ thon dài trắng không tì vết chặn trước đầu Judy khoảng 2cm và dừng lại ở đó khoảng một giây, sau đó Judy liền ngạc nhiên phát hiện nàng vẫn chưa chết, ngược lại là nam tử cầm súng lúc nãy lại nằm lăn ra đất hôn mê một cách kì quái.
Judy vô thức quay người lại,nhìn về phía chủ nhân của ngọc thủ kia, sau đó nàng liền ngẩn ra, đây không phải là thiếu nữ xinh đẹp vừa nãy sao?
Judy nhìn về phía các đó vài chục mét, bên đó vẫn đang có không ít nam sinh dùng ánh mắt khó hiểu nhìn về bên này, thiếu nữ xinh đẹp kia không phải vừa đó bên đó sao? thế nào mà chớp mắt đã tới chỗ nàng rồi?
lại nhìn nam tử đang nằm dưới đất, trên tay hắn vẫn đang nắm một khẩu súng đen ngòm, Judy càng nghĩ không thông rằng tại sao nàng vẫn không trúng đạn? lẽ nào là thiếu nữ xinh đẹp này vừa cứu nàng sao?
Judy vẫn đang ngẩn ra đó thì Tần Thủy Dao đã lấy điện thoại ra gọi cho Ninh Tâm Tĩnh:
-Tâm Tĩnh tỷ tỷ, Ninh Sơn nhị trung xuất hiện một tên sát thủ, không biết mục đích hắn tới đây để làm gì nên ta đã đánh ngất hắn, tỷ phát người tới đưa hắn về thẩm vấn đi.
-Được, ta lập tức cho người qua. - đầu dây bên kia Ninh Tâm Tĩnh lập tức sảng khoái đáp ứng.
Mãi đến khi Tần Thủy Dao cúp máy, mấy học sinh của Ninh Sơn nhị trung tựa hồ mới phát hiện bên này xảy ra chuyện, cả đám người chạy bổ tới muốn nhìn xem có chuyện gì xảy ra.
-Đó là ai, hình như là người nói chuyện ngoài..
-Đúng là người nước ngoài...
-lẽ nào là người quen của cô Judy?
-ngươi bị ngu à, không thấy trên tay người ta có một khẩu súng sao? khẳng định là sát thủ rồi!
-hình như hắn hôn mê rồi, ai đánh ngất hắn thế?
-ai mà thấu, nói không chừng là Tần Thủy Dao đó.
-Có khả năng, nghe nói bạo lực cũng có thể bị truyền nhiễm, sau khi Tần Thủy Dao ở cùng với Đường Kim thì càng ngày càng ưa bạo lực, gần đây nàng lại cùng với Đường Kim mất tích một đoạn thời gian lâu như vậy,nói không chừng lại bị Đường Kim truyền cho không ít bạo lực...
...
-Nhìn gì mà nhìn, lượn hết đi. - mấy người này nháo nhác nghị luận làm Tần Thủy Dao bất mãn không thôi, nàng mới hướng về bốn phía yêu kiều quát lên:
-Nhìn nữa cẩn thận ta sẽ đánh các ngươi đó!
cảm đám nam sinh đưa mắt nhìn nhau, sau đó lập tức vèo một cái liền giải tán sạch sẽ, ôi mẹ ơi, Tần Thủy Dao quả nhiên đã bị nhiễm tính bạo lực từ Đường Kim.
Không thể không nói sự tồn tại của Đường Kim đã tôi luyện cho học sinh của Ninh Sơn nhị trung một tố chất tâm lí khá tốt, cho dù có nhìn thấy một nam nhân cầm súng nằm ngất dưới đất cũng không ai cảm thấy kinh ngạc, đến tận vài phút sau tuy rằng vẫn có người ngẫu nhiên đi qua nhưng tuyệt nhiên thứ làm mọi người cảm thấy hứng thú nhất vẫn là dáng người nóng bỏng gợi cảm của Judy và bộ dáng thanh thuần thánh khiết của Tần Thủy Dao.
-Xin chào, ta là Judy, xin hỏi cô là... – lúc này Judy mới nhịn không được chào hỏi Tần Thủy Dao một cái, nữ bách hợp vốn đã rất có hứng thú với mỹ nữ này vẫn một mực cảm thấy trên người Tần Thủy Dao có một cỗ khí chất rất đặc biệt hấp dẫn nàng.
Tần Thủy Dao không lên tiếng, ánh mắt nàng nhìn về phía xa, nơi đó đang có một chiếc ô tô vừa mới đỗ xuống, hai nam nhân nhanh chóng nhảy ra khỏi xe rồi cùng chạy nhanh về phía này.
Hai người này là Lưu Phong và Lạc Doãn Hàn, bọn họ vừa rồi vừa hay đang lượn lờ ở gần Ninh Sơn nhị trung cho nên Ninh Tâm Tĩnh mới tiện thể phái hai người tới.
-Tần tiểu thư, chúng ta... – Lưu Phong vốn đang định nói thân phận của mình với Tần Thủy Dao, chỉ là còn chưa nói hết câu thì hắn đã nhìn thấy Judy,nhất thời sắc mặt đại biến:
-Kháo, đó không phải là Judy sao?
Lạc Doãn Hàn cũng khẽ biến sắc, hung hăng nhìn chằm chằm vào Judy, lạnh giọng nói:
-Judy tiểu thư, cô tới tận Ninh Sơn để bán vũ khí rồi sao?
người khác không biết Judy nhưng thành viên của Đồ Long Tiểu Tổ năm xưa đều rất rõ ràng, năm đó bọn họ tới thị trấn Ka-dan chấp hành nhiệm vụ đều đã từn gặp qua nàng.
-Là các ngươi? – Judy cũng nhận ra Lạc Doãn Hàn và Lưu Phong, Đồ Long Tiểu Tổ lúc trước vẫn để lại kí ức khắc sâu trong lòng nàng.
Tần Thủy Dao ở bên cạnh cũng khá là ngạc nhiên:
-Các người quen biết?
-Tần tiểu thư, nữ nhân này là trùm buôn bán vũ khí lậu hàng đầu thế giới, nàng xuất hiện ở đây nhất định có vấn đề, chúng ta nhất định phải áp giải nàng ta về căn cứ địa. – Lạc Doãn Hàn gật đầu nói.
Lưu Phong trực tiếp lấy ra một cái còng tay đưa cho Judy:
-Cô tự mình làm hay để chúng ta giúp?
-Các người không thể bắt ta được. – Judy nhất thời nóng vội:
-Ta là bạn gái của Đường Kim đó.
-a? – Lưu Phong và Lạc Doãn Hàn nhất thời đều ngây ngốc, mỹ nữ này thực sự đã bám lấy đùi Đường Kim sao?
Hai người vô thức nhìn Tần Thủy Dao một cái, hiển nhiên bọn họ không biết nên làm thế nào cho phải, nếu Judy thực sự là bạn gái của Đường Kim thì có cho thêm tiền bọn họ cũng không dám bắt.
-Đường Kim chết bầm, lại đi chăng hoa khắp nơi! – trong lòng Tần Thủy Dao chỉ biết thầm mắng Đường Kim, trừng đôi mắt xinh đẹp nhìn Judy rồi vươn tay ra:
-Đưa còng tay cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận