Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 580: Nhân côn vẫn có thể sống được

-Đường Kim, tuy rằng thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chưa đánh đã hàng không phải là tác phong của Tiềm Long. – một thanh âm nhàn nhạt tiếp lời Đường Kim, người nói là Lam Thế Tuấn.
-Lãng phí thời gian cũng không phải là tác phong của ta. – Đường Kim lười biếng nói:
-Không bằng ta hỏi ngươi một câu, ngươi nghĩ người sau khi thành nhân côn thì có còn chữa trị được không nhỉ?
Ngừng một lát Đường Kim lại bổ sung một câu:
-Ai da, các người khả năng không biết nhân côn là cái gì, thực ra đơn giản lắm, chính là chân tay đều chặt hết, tai, mũi cũng cắt đi nhìn giống như cây côn nên gọi là nhân côn, trên lý thuyết thì vẫn sống được.
Nhân côn?
Trong lòng mọi người nổi lên một cảm giác quái dị, tên gia hỏa Đường Kim này muốn làm gì thế?
Đường Kim vươn vai một cái sau đó chậm rãi nói:
-Tâm tình của ta bây giờ không tốt, cho nên ta đang tính đợi đến lúc quyết đấu sẽ biến các các ngươi thành nhân côn, các người thấy ý này thế nào hả?
Không đợi Lam Thế Tuấn đáp lời, Đường Kim đã quay về phía Bạch Tướng Quân nói tiếp:
-Trọng tài trưởng à, chỉ cần không giết người thì dù ta đem bọn họ biến thành nhân côn hai móc mắt hoặc biến họ thành thái giám…đều không vi phạm quy tắc phải không?
Bạch Tướng Quân trầm mặc mất mấy giây rồi đáp:
-Xác thực là không vi phạm quy tắc nhưng cá nhân ta kiến nghị ngươi không nên làm như vậy.
-Ta với ông không quen biết, kiến nghị của ông chẳng có giá trị gì với ta cả. – Đường Kim lười biếng nói một câu sau đó hướng về khán đài của Tiềm Long:
-Bây giờ các người muốn đánh hay muốn nhận thua đây?
Lúc này thì đối với hành vi nghịch thiên của Đường Kim mọi người đã dần quen thuộc, cho dù Đường Kim công khai uy hiếp Tiềm Long thì mọi người cũng cảm thấy không có gì là kỳ lạ, tên gia hỏa này đúng là không có việc gì mà không dám làm, rất nhiều người đều tin rằng nếu để hắn phải vào trận quyết đấu thì người tham chiến bên Tiềm Long sợ rằng sẽ đều thành nhân côn hết.Trên khán đài của Tiềm Long đột nhiên trở nên tĩnh mịch, trên thực tế thì bốn phía lúc này cũng rất yên lặng, mỗi người đều đang chờ quyết định của Tiềm Long.
Nhưng mà yên tĩnh cũng không có duy trì quá lâu, không đến một phút sau thì thanh âm của Lam Thế Tuấn lại vang lên:
-Chúng ta nhận thua.
Lời vừa nói ra thì mọi người lại bắt đầu nghị luận ồn ào, tuy rằng mọi người đều cảm thấy không có gì ngoài ý muốn nhưng mà Ám Kiếm dùng cách này để chiến thắng Tiềm Long trong lượt đấu thứ nhất vẫn làm nhiều người cảm thấy không thể thích ứng được.
Trong lòng rất nhiều người đều cảm khái, Ám Kiếm đặt cược hết lên trên người của Đường Kim là hoàn toàn chính xác, không còn nghi người gì nữa trận này là Đường Kim một mình đánh bại cả Tiềm Long.
Mọi người vốn nghĩ rằng lượt đấu thứ nhất thì một người không thể nào quyết định thắng thua nhưng bây giờ thực tế nói với họ rằng, Đường Kim có thể lấy sức một người ngăn cả con sóng lớn.
-Thật là làm ta thất vọng quá đi, các người sao có thể nhận thua thật chứ? – Đường Kim tỏ vẻ buồn bực:
-Tiềm Long quả nhiên toàn đồ sợ chết!
Vô số người dở khóc dở cười, rõ ràng là ngươi uy hiếp Tiềm Long làm Tiềm Long phải chủ động nhận thua, bây giờ người ta nhận thua rồi thì ngươi còn làm vẻ bất mãn, đều nói là nữ nhân là động vật khó hiểu nhất trên đời nhưng sao con hàng này còn khó hiểu hơn cả nữ nhân vậy?
-Đường Kim, tuy rằng quan niệm của Ám Kiếm và Tiềm Long có chút khác biệt nhưng mà chúng ta đều có cùng một mục tiêu là bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân, giữa chúng ta hoàn toàn không phải là kẻ thù, không cần thiết phải liều mình đến người sống ta chết. – ngữ khí của Lam Thế Tuấn rất bình tĩnh;
-Đây mới là nguyên nhân mà chúng ta chủ động nhận thua, ta hy vọng ngươi rõ ràng điểm này.
-À …như vậy hả..như vậy sao các người không dứt khoát nhận thua luôn cả hai lượt sau đi? – Đường Kim lười biếng nói:
- Vốn là nếu trận này các người không nhận thua thì ta sẽ biến mười người các ngươi thành nhân côn, như vậy thì các người sẽ không tham gia được hai lượt đấu tiếp theo, cũng đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ thắng lợi chung cuộc, nhưng các người thực sự làm ta thất vọng, các người vậy mà lại thực sự nhận thua, các người không thể có cốt khí một chút sao? Các người không phải hay nói là tráng sĩ thì nên phải tử chiến sa trường sao?
Mọi người lại lần nữa cạn cmnl, thì ra con hàng Đường Kim cảm thấy bất mãn là vì lý do này, nhưng nếu thực sự như thế thì trước đó hắn uy hiếp Tiềm Long làm gì cơ chứ?
Nếu như hắn không nói gì mà cứ âm thầm đợi đến quyết đấu mới thực hiện kế hoạch này thì sợ rằng Tiềm Long cũng phải đánh gãy răng mà tự nuốt vào bụng thôi, cho dù không cam tâm nhưng cũng phải chấp nhận thất bại a!
-Chúng ta là đặc công của Tiềm Long, chúng ta làm bất cứ việc gì đều không phải là vì mặt mũi của bản thân mà là vì lợi ích của quốc gia. – Lam Thế Tuấn vẫn bình tĩnh nói, sau đó hắn mới quay đầu về phía Bạch Tướng Quân:
-Bạch Tướng Quân, bây giờ có thế tuyên bố kết quả lượt đấu đầu tiên chưa?
Bạch Tướng Quân khẽ gật đầu một cái rồi mở miệng nói:
-Nếu như Tiềm Long đã chủ động nhận thua thì ta chính thức tuyên bố lượt đấu đầu tiên của Long Kiếm chi chiến Ám Kiếm dành chiến thắng.
Khẽ ngừng một chút , Bạch Tướng Quân lại nói tiếp:
-lượt đấu thứ hai của Long Kiếm chi chiến sẽ được bắt đầu trong vòng 72 giờ tới, trong đoạn thời gian này tại một thời điểm bất kì nào đó các người sẽ nhận được nhiệm vụ, bây giờ các người có thể rời đi và hoạt động tự do rồi.
Bạch Tướng Quân vừa dứt lời thì lượt đấu đầu tiên của Long Kiếm chi chiến cũng tuyên bố bế mạc, rõ ràng là diễn biến và kết quả của lượt đấu này đã nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người, quá trình không có kịch liệt như trong tưởng tượng càng không có cảnh cao thủ đối chiến một cách mãn nhãn, còn kết quả thì càng làm mọi người bất ngờ, vốn là Ám Kiếm không hề có phần thắng nào nhưng cuối cùng nhờ biểu hiện cường thế của Đường Kim mà họ đã xuất sắc lội ngược dòng.
Một hàng mười hai người từ từ đi ra ngoài, dẫn đầu vẫn là một nam một nữ - Lãnh Khốc và Ninh Tâm Tĩnh, phía sau họ vẫn là Đường Kim và thời gian, còn 8 người khác của Đồ Long tiểu tổ thì vẫn đi sau cùng, mười hai người của Ám Kiếm tới muộn nhất nhưng lại rời đi đầu tiên, lúc người khác còn chưa bắt đầu rời đi thì họ đã ra đến bên ngoài rồi.
Đoàn người đến cũng nhẹ nhàng mà ra đi cũng nhẹ nhàng, nhưng khác biệt là khi họ tới thì không ai xem trọng họ nhưng lúc họ đi thì đã mang theo chiến thắng mà rời đi.
-Đường Kim, ngươi và Ninh giáo quan lúc nãy đánh cược, bây giờ ngươi muốn Ninh giáo quan đáp ứng ngươi cái gì? – đúng vào lúc này thì Lưu Đan đột nhiên mở miệng hỏi.
Nữ nhân thường hay hiếu kì và bát quái, Lưu Đan lúc này đúng là nhịn không được lòng hiếu kì nữa rồi, nàng vừa hỏi như thế thì trừ Đường Kim và Lãnh Khốc ra thì tất cả nam nhân khác có mặt ở đây đều lộ ra biểu tình vô cùng cổ quái, trong lòng mỗi người đều nổi lên một ý niệm, việc này còn cần phải hỏi sao? ( DG: là gì nhỉ, ta ngây thơ lắm ta đoán không ra đâu)
Nhưng mà điều kiện này hình như không thích hợp nói ra trước mặt mọi người thì phải?
Bạn cần đăng nhập để bình luận