Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 746: Ta sẽ hảo hảo bắt nạt nàng

Trong xe,mấy người khác của Kiều gia đều im lặng không nói gì, không nói đến mấy người vốn không nguyện ý đi đón Kiều An An, đến cả mấy người vốn nguyện ý cũng hoàn toàn không ngờ được sẽ xuất hiện một tràng diện như thế này, trên thực tế đến cả Kiều Ứng Thiên cũng không nghĩ tới Kiều An An vẫn chưa về đến Kiều gia, nàng chỉ mới trên đường trở lại Kiều gia đã có thể lấy sức của một người giải cứu cả gia tộc.
Oanh!
Một tiếng nổ cực lớn truyền vào tai mọi người, chiếc trực thăng kia cuối cùng cũng tiếp đất và phát nổ, mà lúc này Kiều An An ở cách đó mấy trăm mét cuối cùng cũng quay người lại lướt đi như gió thổi mây bay ,nhanh chóng hướng về phía này.
Chỉ trong chớp mắt Kiều An An đã xuất hiện trước mặt Kiều Gia Thịnh, nàng nhàn nhạt nói:
-Nhị ca, mấy người kia chỉ là tạm thời hôn mê, huynh đi xử lý một chút đi, ta lên xe trước đây.
-Ờ.. được, được! – Kiều Gia Thịnh nhất thời đơ ra, vội vàng gật đầu lia lịa.
Kiều An An rất nhanh đã chui vào trong xe, sắc mặt như thường, giống như vừa rồi chưa hề có việc gì phát sinh.
-An An, sao con lại xuống xe, không có việc gì chứ? – Châu Huệ Lan lập tức lo lắng hỏi, nàng căn bản không nhìn thấy một màn biểu diễn vừa rồi của Kiều An An, bời vì lúc vừa nghe thấy tiếng súng, nàng và Phương Lệ Văn đều lập tức cúi đầu xuống trốn đi, không dám nhìn ra bên ngoài.
-Mẹ, ta không sao, đã không còn nguy hiểm gì nữa, người không cần phải lo lắng. – Kiều An An khẽ cười một cái rồi ngồi xuống.
Một tràng chặn đường ám sát vừa rồi làm không ít người Kiều gia cảm thấy sợ hãi, nhưng đối với Kiều An An mà nói dường như nói chỉ bình thường như cơm bữa mà thôi, không phải là nói nàng thường xuyên gặp phải nguy hiểm như vậy, chỉ là sau khi nàng có được năng lực cường đại, đối với những chuyện như thế này nàng hoàn toàn không cần phải để vào mắt.
Thực lực cường đại luôn luôn cho người ta một loại tự tin tuyệt đối.
Khoảng mười phút sau đoàn xe của Kiều gia lại tiếp tục hướng về tỉnh thành, có điều là lúc này tất cả những người trong đoàn đều đã phải nhìn Kiều An An bằng con mắt khác.
Ngày trước Kiều An An chỉ là một nàng đại tiểu thư yếu đuối trong mắt mọi người, còn bây giờ nàng đã là tiên nữ chân chính, không chỉ có dung mạo như tiên nữ, mà còn có cả năng lực của tiên nữ nữa.
Đến chiều tối, Kiều An An cuối cùng cũng về đến Kiều gia đại trạch ( biệt viện của Kiều gia), về đến nơi mà nàng đã rời xa hai năm, mà dường như cùng lúc đó trên đỉnh Ninh Sơn, Đường Kim cũng mở mắt ra, từ trên mặt đất bật dậy.
-Thời gian so với dự liệu của ta còn lâu hơn một chút. – Đường Kim lẩm bẩm một mình, trong lòng hơi có chút thất vọng, một viên trung cấp Thiên Đạo Đan cuối cùng cũng chỉ có thể đem tu vi của hắn đề thăng từ Trúc Cơ sơ kì lên tới Trúc Cơ hậu kì, cho dù như vậy đã là tăng lên một khoảng rất lớn nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy còn chưa đủ nhanh.
-Đợi một thời gian nữa ăn nhiều hơn đan dược hơn một chút vậy. – Đường Kim lẩm bẩm một câu rồi trực tiếp thuấn di khỏi đỉnh Ninh Sơn, xuất hiện trong phòng của Diệp Tử Vận.
-Cha nuôi!
Âm thanh thanh thúy vang lên, Đường Kim lập tức phát hiện trong phòng của Diệp Tử Vận còn có cả bốn cái bóng đèn dễ thương xinh xắn.
-Cha nuôi, chúng ta đều đã tới Kim Đan kỳ rồi, mau thưởng cho chúng ta đi! – bốn tiểu nha đầu cùng nhau nhàu lên ôm lấy Đường Kim:
-Cho chúng ta vài viên kẹo nữa đi mà!
-Kẹo ăn nhiều quá cũng không tốt đâu. – Đường Kim ỉu xìu nói, trong lòng thì buồn bực không thôi, bốn tiểu ma nữ quái thai này không thể tu luyện chậm lại một chút hay sao? cứ như thế này thì đến hắn cũng có chút cảm giác bị đả kích!
Kỳ thực đối với việc bọn nhỏ có thể kết thành Kim Đan, Đường Kim cũng không có gì quá bất ngờ, vấn đề là tốc độ kết thành kim đan của bốn tiểu nha đầu này cũng quá nhanh đi, nhớ lúc đầu hắn Trúc Cơ cũng phải mất cả tuần trời, nhưng mà bốn tiểu nha đầu này kết hình như chỉ dùng có hai ba ngày thời gian, hơn nữa còn bao gồm cả thời gian chúng hấp thu dược lực của Thiên Đạo Đan nữa.
-Cha nuôi, vậy người định thưởng gì cho chúng ta nào? – bốn tiểu nha đầu vẫn không chịu buông tha cho Đường Kim, nhất định phải đòi được một chút chỗ tốt mới thôi.
Phần thưởng?
Bây giờ Đường Kim chỉ muốn đánh đít bọn nhỏ này một trận, bọn chúng không thể nào cho người Cha nuôi này một chút mặt mũi được sao? vậy mà dám tu luyện nhanh hơn nhắn, thật là hư quá đi!
-Khả Ái Lanh Lợi, mau tới đây, đây là tiền lì xì Tử Vận tỷ tỷ cho các ngươi, vốn định ngày mai mới đưa cho các ngươi nhưng mà bây giờ đưa cũng như nhau cả. – Diệp Tử Vận lấy ra bốn cái hồng bao, đưa cho từng người một, mỗi cái hồng bao đều rất dày, không cần nhìn cũng biết bên trong có không ít tiền.
-Yeah! Tử Vận tỷ tỷ thật là tốt! – bốn tiểu nha đầu hưng phấn reo hò, chỉ là một giây sau bọn chúng lại duỗi tay về phía Đường Kim:
-Cha nuôi, tiền lì xì của chúng ta đâu?
-Ngày mai sẽ đưa các ngươi! – Đường Kim buồn bực nói.
-Hì hì, Cha nuôi, chúng ta đi đây, người không được bắt nạt Tử Vận tỷ tỷ đâu đấy, nếu không chúng ta nhất định sẽ đứng về phía Tử Vận tỷ tỷ. – bốn tiểu nha đầu đồng thanh hô lên một câu rồi cùng nhau quay người hihi haha đi mất.
Đường Kim có chút cạn lời, bốn tiểu nha đầu này dường như đã triệt để bị Diệp Tử Vận mua chuộc mất rồi.
Đi tới phía sau Diệp Tử Vận, Đường Kim luồn một tay vào trong cổ áo nàng, khẽ bóp một cái lên bộ vị hùng vĩ của nàng, đồng thời hỏi:
-Cái này có tính là bắt nạt nàng không?
-Ưm… - Diệp Tử Vận phát ra một tiếng rên vừa thống khổ nhưng lại có chút sung sướng bên trong, ngữ khí tràn đầy dụ hoặc:
-Chồng, ta thích người bắt nạt ta như thế này…
-Ta sẽ hảo hảo bắt nạt nàng…hehe… - động tác của Đường Kim càng mạnh bạo hơn, hắn đột nhiên đổi chủ đề:
-Thất tiên nữ đã về đến tỉnh thành rồi sao?
-Ừm, vừa rồi ta mới nhận được tin tức An An đã về tới Kiều gia, chỉ là trên đường đi có gặp phải một chút phiền phức. – Diệp Tử Vận vừa chịu đựng sự dày vò của Đường Kim, vừa trả lời câu hỏi của hắn.
-Phiền phức gì? – động tác của Đường Kim không tự giác được khẽ dừng lại.
-Có sát thủ chặn đường đoàn xe của Kiều gia, bảo tiêu của Kiều gia tử thương mất mấy chục người, chỉ là cuối cùng An An đã ra tay giải quyết đối phương, tóm lại là An An không có nguy hiểm gì. – Diệp Tử Vận nhẹ nhàng nói.
-Ờ, Thất tiên nữ không có việc gì là được. – cánh tay Đường Kim lại tiếp tục động tác, chỉ cần Kiều An An không sao, người khác của Kiều gia sống hay chết cũng không có quan hệ gì với hắn.
-Phải rồi, chồng, thành viên của Đồ Long tiểu tổ đều đã có mặt đầy đủ, chàng có thời gian thì đi gặp họ một chút đi, ngày mai là năm mới rồi mà bọn họ vẫn tới đây báo danh, nếu như chúng ta không hỏi thăm họ sợ rằng sẽ không tốt. – Diệp Tử Vận nhanh chóng nói, chỉ là vừa mới dứt lời thì lại nhịn không được rên lên một tiếng tiêu hồn.
-Ta biết rồi, ngày mai gặp bọn họ đi. – Đường Kim vội vàng đáp, trên tay truyền tới cảm giác mềm mại co dãn làm dục hỏa trong lòng hắn đang cháy lên bừng bừng, bây giờ hắn chỉ muốn dùng phương thức thô bạo nhất để bắt nạt đại mỹ nhân Diệp Tử Vận này một phen thôi.
Lúc Đường Kim đang phát tiết dục hỏa của mình trên người Diệp Tử Vận thì ở tỉnh thành Đặng gia, một lão nhân đang nổi giận đùng đùng quát:
-Cái gì? Toàn quân bị diệt? Các người tìm về một đám phế vật như thế sao? Một chút chuyện cũng làm không được?
-Pằng!
Tiếng súng vang lên, lão nhân kia hét thảm một tiếng rồi ngã lăn ra đất.
-Pằng pằng pằng… bốn phía Đặng gia đều vang lên tiếng súng, một trận đồ sát được triển khai trong đêm tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận