Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 637: Đây mới gọi là hạ thủ nặng

Thành phố Lạc Bắc, công ty hữu hạn thiết kế An Cư.
Bất kì ai nếu chỉ nghe tên công ty này thì sẽ đều cho rằng đây là một công ty thiết kế nội thất, nhưng ở thành phố Lạc Bắc thì đa số người đều biết đây thực ra không phải là một công ti sửa nhà hay trang trí nội thất gì đó mà là một công ti giải phóng mặt bằng chuyên đi dỡ nhà.
Công ty này dường như đã lũng đoạn thị trường toàn thành phố, bất luận là công ty bất động sản thuộc bản địa hay từ bên ngoài tới chỉ cần là tới thành phố Lạc Bắc kinh doanh bất động sản thì đều phải tìm đến công ty này để thương lượng việc giải phóng mặt bằng.
Không sai, nhất định phải tìm đến đây để thương lượng, từng có một công ty bất động sản cho rằng chỉ cần đạt thành hiệp nghị với bên bị giải tỏa thì không cần phải tìm công ty An Cư này thỏa thuận, kết quả là công ty kia gặp phải một loạt các biến cố, thiếu chút nữa thì phá sản, cũng may là có cao nhân chỉ điểm mưới tới tìm công ty An Cư để hợp tác làm ăn sau đó mọi thứ mới bắt đầu thuận lợi.
Công ty An Cư này lúc mới đầu nghe nói là do một đám lưu manh giang hồ mở ra, nhưng chỉ trong vòng chưa tới ba năm chúng đã lũng đoạn toàn bộ thị trường mặt bằng thi công của thành phố Lạc Bắc, bây giờ nghe nói chúng có bối cảnh rất thâm hậu, bọn chúng thông qua một vài thủ đoạn không trong sạch để tìm cho mình rất nhiều ô dù ở các hai phía hắc bạch ( phía quan trường và phía xã hội đen), đến bây giờ thì nghe nói ở cả hai giới hắc bạch đều không có ai có thể lay động được chúng.
Cũng chính vì thế nên chúng là việc càng ngày càng láo toét, càng ngang ngược, những lần dùng biện pháp bạo lực càng ngày càng nhiều.
Cách kiếm tiền của Công ty An Cư thực ra rất đơn giản, lúc cần giải phóng mặt bằng thì chúng sẽ đòi bên đền bù giải phóng một cái giá cao nhất có thể, sau đó chúng sẽ cho bên bị giải tỏa một cái giá thấp nhất có thể, chênh lệch trung gian toàn bộ đều là của chúng, làm vậy tất nhiên là sẽ thu được rất nhiều lợi nhuận rồi, có lần cần giải phóng mặt bằng quy mô lớn, bọn chúng ăn được cả vài trăm triệu tệ. cũng chính vì như thế cho nên là bọn chúng mới không từ thủ đoạn uy hiếp đe dọa, thậm trí là thực tiếp dùng vũ lực cũng có.
Giống như gia đình của Tâm Lam vậy, vốn theo giá bồi thường bình thường thì giá trị của tòa nhà đó ít nhất cũng phải trên mười triệu tệ, nhưng bọn chúng chỉ tra r có 1 triệu tệ mà đòi giải tỏa, mẹ của Tâm Lam tất nhiên là không đồng ý rồi, thế nên cuối cùng mọi chuyện mới thành ra như thế.
Kì thực nếu Lạc Doãn Hàn vẫn còn tỉnh táo thì hắn nhất định sẽ vô cùng biệt khuất, đường đường là đặc công của Ám Kiếm, không bị đánh ngã trong lúc đi làm nhiệm vụ mà lại bị đám lưu manh giang hồ đánh gục, nói ra thì rất mất mặt.
-Tòa nhà ba tầng phía trước chính là công ty của chúng, bọn chúng tổng cộng có khoảng hơn trăm người, có một bộ phận đang làm việc ở bên ngoài, bây giờ bên trong chắc chỉ có khoảng hai ba chục người. – ba người đang ngồi trong một chiếc ô tô, người lái xe là Châu Phi, Lưu Đan ngồi bên cạnh hắn còn Đường Kim ngồi phía sau, lúc này Châu Phi đang giới thiệu tình huống với Đường Kim.
Công ty hữu hạn thiết kế An Cư kia thực ra nằm ở một nơi không quá bắt mắt, trụ sở của chúng chỉ là một tòa nhà ba tầng bình thường mà thôi, bốn phía bên ngoài tòa nhà đều có tường vây, trước mặt là một cánh cửa thép, cửa bây giờ đang đóng, còn có hai người đi lại quanh cửa giống như là đang canh gác, so với những tòa nhà bình thường khác thì nơi đây cũng tính là canh gác khá nghiêm ngặt.
-Trực tiếp cho xe tông thẳng vào cửa đi. – Đường Kim thản nhiên nói.
-OK! – Châu Phi lập tức đạp ga, chiếc xe lao nhanh về phía cánh cửa thép.
Xe còn chưa kịp đụng vào cửa thì đã bị hai người bên trong phát hiện, chúng lập tức hô lớn:
-Dừng xe, mau dừng xe cho lão tử!
-Đệch! Mau dừng xe, cmn, ngươi có biết đây là đâu không?
-Choang!
Đáp lại tiếng hô của hai tên kia chỉ là một tiếng xe đâm vào cửa sắt, két một tiếng, chiếc xe phanh gấp lại, một nam một nữ từ trong xe nhảy ra sau đó bọn họ lập tức xông thẳng về phía hai tên gác cổng kia.
Mấy ngày nay hai người Châu Phi đã nhịn tới mức sắp phát điên cmnr, giờ mới có cơ hội đại triển thân thủ như thế làm sao hai người có thể bỏ qua, không nói hai lời, mỗi người một mục tiêu, Châu Phi và Lưu Đan lập tức đánh đấm túi bụi hai tên gác cửa kia, vừa quyền vừa cước, chỉ vài chiêu là hai tên gác cửa đang lăn lộn trên đất.
-mau ra hết đây! Ra hết đây cho ta!
-Đê ka mờ, có người tới gây sự!
Hai người kia tuy đang lăn lộn trên đất nhưng vẫn cố hét vào bộ đàm vài câu, chỉ một lát sau thì bên trong đã đi ra vài chục người.
-Đê mờ, các ngươi là ai?
-Chán sống rồi hả? Có biết đây là nơi nào không?
-Muốn chết à?
-Đừng có nói nhiều, đập chết con mịa bọn chúng đi!
….
Đám người vừa xuất hiện lập tức hò hét mắng chửi, trên tay chúng đều cầm tuýp sắt các loại.
Chỉ là Châu Phi và Lưu Đan cũng không thèm nói lời thừa với bọn chúng, hai người trực tiếp xông thẳng lên phía trước đại triển quyền cước, tuy rằng bọn chúng có nhiều người nhưng chẳng qua chỉ là đám lưu manh đầu đường xó chợ nên đối phó chúng hoàn toàn không thành vấn đề, hơn nữa có Đường Kim ở phía sau làm hậu thuẫn, cho dù đánh không lại thì còn có Đường Kim cơ mà, sợ cái quần què gì chứ?
-Cmn, đôi cẩu nam nữ này điên rồi?
-Con hàng kia nhìn ngon đấy, đừng có đánh chết, lát nữa thay nhau chơi!
-Không sai, gái tự tìm đến cửa thì chúng ta sẽ không khách khí..haha.
-500 anh em, lên cho ta…ặc!
… Mười mấy thanh tuýt sắt cùng chào hỏi Châu Phi và Lưu Đan, nhưng mà hai người phối hợp rất tốt, chỉ một lúc cả hai đều đã cướp được mỗi người một thanh tuýp sau đó thì lập tức phản công đánh cho đám người kia kêu oai oái liên tục, hai người đánh mấy chục người nhưng hai người vẫn chiếm thế thượng phong tuyệt đối, Đường Kim thì chỉ đứng một bên xem kịch hay, căn bản không có nhúng tay vào.
Nhưng mà nhìn được vài phút thì Đường Kim cuối cùng cũng hết cmn kiên nhẫn:
-Aizz, hai người các ngươi đừng đánh nữa, lui lại đi!
Châu Phi và Lưu Đan lập tức ngẩn ra, nhưng hai người vẫn quyết định lập tức lui về sau, lùi đến tận chỗ Đường Kim, Châu Phi mới nghi hoặc hỏi:
-Đường Kim, sao lại không đánh nữa? như thế thì quá tiện nghi cho bọn chúng đi!
-Các người cũng biết là như vậy quá nhẹ với chúng à? Vậy sao lúc nãy xuống tay nhẹ thế? – Đường Kim không đáp mà hỏi ngược lại.
-Xuống tay nhẹ? – Châu Phi ngẩn ra:
-Ta đã xuống tay khá nặng rồi mà!
-Bọn chúng đến giờ vẫn có thể lăn lộn nhảy nhót thế kia mà gọi là xuống ta nặng hả? – Đường Kim lắc đầu:
-Các người nhìn cho rõ đây, ta sẽ biểu diễn cho các người xem, như thế nào mới gọi là hạ thủ nặng!
Đường Kim vừa dứt lời đã lập tức vọt lên phía trước đến bên cạnh một tên lưu manh ở gần nhất, hắn khẽ vươn tay ra, rặc rặc một tiếng xương gãy lập tức vang lên, Đường Kim dùng tốc độ khá chậm để cho Châu Phi và Lưu Đan có thể nhìn rõ động tác của hắn, hắn lần lượt bẻ gãy hai tay rồi hay chân của tên lưu manh kia, cuối cùng là dẫm nát đầu gối của kẻ xấu số ấy!
Một tiếng gào thét tê tâm liệt phế vang lên, người kia lập tức hôn mê tại chỗ, lúc này Đường Kim với thản nhiên nói:
-Thấy chưa hả? Đây mới gọi là xuống tay nặng nè! Nhớ lấy! Mục tiêu của các người chỉ có một, đó là biến bọn chúng thành người chết hoặc là kẻ tàn phế suốt đời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận