Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1240: Thất sắc hoa chi Nguyệt Đàm.

-Cô từ đầu tới đuôi đều là màu đen, không phải Tiểu Hắc Nữ thì là gì? – Đường Kim làm bộ ngạc nhiên:
-Nhìn y phục của cô xem, nhìn lụa che mặt nữa, nói ra thì ta thật không hiểu, cô đều đã ẩn thân rồi còn che mặt làm gì?
-Ngươi buông tiểu muội của ta ra đã. – Băng Tuyết Liên tức giận trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Ta không cần biết ngươi có quan hệ gì với sư phụ ta, nếu ngươi dám gây bất lợi cho tiểu muội, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.
-Khối băng nhỏ lão bà, nàng đây là định mưu sát thân phu sao? – Đường Kim nhìn Băng Tuyết Liên , lười biếng nói.
-Đừng gọi ta là khối băng nhỏ, ta cũng không phải lão bà của ngươi, buông tiểu muội ta ra! – trên người Băng Tuyết Liên đột nhiên bạo phát ra một cỗ khí tức băng hàn cực kì kịch liệt, bộ dáng như sắp bạo phát đến nơi.
Một màn này lại giống như mấy năm trước ở Ninh Sơn, lúc lần đầu tiên Đường Kim và Băng Tuyết Liên gặp mặt, lúc đó Đường Kim gỡ khăn che mặt của nàng xuống, lần đầu tiên nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của nàng, chỉ một cử động như vậy đã khiến Băng Tuyết Liên dị thường phẫn nộ, nếu như không phải đột nhiên nhận được điện thoại thì lúc đó khả năng nàng đã liều mạng cùng Đường Kim.
Hiện tại bộ dáng muốn liều mạng với hắn này của nàng so với lúc đó có vẻ còn căng hơn một chút.
Nhưng cũng giống với lần đó, làm nàng lập tức yên tĩnh xuống vẫn là cùng một người, thanh âm của mỹ nữ váy đen vang lên:
-Tỷ tỷ, hắn vừa cứu ta.
Ngay lập tức cỗ khí tức băng hàn sắp bạo phát kia biến mất sạch sẽ, Băng Tuyết Liên nhìn mỹ nữ váy đen, thanh âm phút chốc trở nên ôn nhụ:
-Tiểu muội, muội nói hắn vừa cứu muội là sao? đã xảy ra chuyện gì?
Đường Kim nhất thời có chút ngây ngốc, cô nàng này lật mặt cũng thật là nhanh hơn cả lật bánh tráng.
-Tỷ tỷ, người của Thông Thiên Các câu kết với Thủy Tinh cung muốn làm hại ta, ta bị trưởng lão của Thủy Tinh cung đả thương cho nên mới dùng đồng hồ tỷ đưa để cầu cứu, sau đó thì hắn liền tới cứu ta. – mỹ nữ váy đen đơn giản giải thích một chút:
-Ta nghe nói bên này tỷ cũng gặp phải công kích cho nên mới để hắn lập tức tới đây giúp tỷ, bất quá không ngờ tỷ lại lợi hại như thế.
-Thủy Tinh cung của Tiên giới? – Băng Tuyết Liên hỏi.
-ân, chính là đám phản đồ của Thủy Tinh cung kia. – mỹ nữ váy đen gật đầu:
-Bọn chúng hình như muốn tìm ra sư phụ của chúng ta nên mới muốn bắt sống ta.
-Tiểu muội, vậy muội biết sư phụ muội đang ở đâu không? – Băng Tuyết Liên hỏi.
-Không biết, tỷ tỷ, tỷ biết sư phụ tỷ đi đâu rồi không? – mỹ nữ váy đen lắc đầu, đồng thời hỏi.
-Ta cũng không biết. – Băng Tuyết Liên lắc đầu, ánh mắt rơi vào trên người Đường Kim, cuối cùng cũng phát hiện ra có gì đó không đúng;
-Sao ngươi còn chưa buông tiểu muội ta ra?
-Khối băng nhỏ lão bà, tại sao ta phải buông Tiểu Hắc Nữ ra? Nàng cho ta một lí do đi. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-ngươi… - Băng Tuyết Liên lại bắt đầu nổi giận:
-Tóm lại là ngươi mau buông tiểu muội ra.
-Ờ, Cái này hả, đợi ta tính sổ xong với Tiểu Hắc Nữ này rồi nói. – Đường Kim vẫn là một bộ dáng rất nghiêm túc, dứt lời liền nhìn mỹ nữ trong lòng mình:
-Cái kia, Tiểu Hắc Nữ, trước khi tính sổ món nợ lúc trước của chúng ta, không bằng trước tiên cô cho ta biết tên của cô đi?
-Ta là Nguyệt Đàm. – mỹ nữ váy đen khẽ chần chừ một lát rồi đáp.
-Nguyệt Đàm? – trên mặt Đường Kim xuất hiện một tia kinh ngạc:
-Ờm, cái tên này có ch út quen quen, trong Thất sắc hoa hình như cũng có Nguyệt Đàm…ý? Tiểu Hắc Nữ, cô chính là Nguyệt Đàm trong Thất sắc hoa kia phải không? ( Nguyệt Đàm = hoa Dạ Quỳnh)-Không sai, ta chính là Nguyệt Đàm đó. – mỹ nữ váy đen gật đầu:
-Đó không chỉ là ngoại hiệu của ta mà còn là tên thật nữa, ta họ Nguyệt, tên Đàm.
-Ờ, cũng may cô phải phải tiểu loli. – Đường Kim khẽ thở phào một hơi, kể từ sau khi gặp Bối Hương Hương, hắn bắt đầu lo lắng hai cô nàng trong Thất sắc hoa mà hắn chưa gặp cũng có khả năng là tiểu loli, bất quá cũng may Nguyệt Đàm này không phải, nàng không những không phải loli mà thân hình còn rất là thành thục mê người, cũng chính vì thế nên tới hiện tại hắn cũng không nỡ buông tay.
Lúc này trong lòng Đường Kim khẽ nổi lên một tia hưng phấn, hắn thật không ngờ dưới tình huống như thế này lại gặp được người thần bí nhất trong Thất sắc hoa, trong truyền thuyết Thất sắc hoa chi Nguyệt Đàm chỉ trong ngày trăng tròn mới xuất hiện, hơn nữa thời gian xuất hiện mỗi lần cực ngắn, giống như hoa quỳnh nở giữa ban đêm rồi lại tàn, cũng chính vì thế nàng mới gọi là Nguyệt Đàm, chỉ bất quá tên thật của nàng của là Nguyệt Đàm có lẽ sẽ nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người.
-Ngươi tính sổ cái gì với tiểu muội? – Băng Tuyết Liên nhịn không được hỏi chen vào.
-Ờ, Tiểu Hắc Nữ nợ ta một món nợ. – Đường Kim thuận miệng nói.
Nguyệt Đàm nhịn không được lên tiếng kháng nghị:
-Ngươi có thể đừng gọi ta là Tiểu Hắc Nữ có được không? Ta không phải người châu phi.
-Tuy rằng da cô rất trắng nhưng trái tim của cô quá đen tối, ờ, không biết ngực có đen hay không nhưng tóm lại là bên ngoài một thân toàn màu đen, trái tim bên trong cũng đen, không gọi cô là Tiểu Hắc Nữ thì ai là Tiểu Hắc Nữ? – Đường Kim lí lẽ mười phần:
-Ta là ân nhân cứu mạng của cô, nhưng cô cư nhiên còn cầm kiếm đòi giết ta, hơn nữa còn là vào ngay lúc đó, cô nói mình tâm của cô có đen không?
Nguyệt Đàm nhịn không được phản bác:
-ngươi đừng có điên đảo thứ tự có được không? Là ta ám sát ngươi trước, sau đó ngươi mới cứu mạng ta, lúc ta đi giết ngươi, ta căn bản không có nhận thức ngươi.
-được rồi, cho dù là vậy thì cô cũng từng ám sát ta, ta cư nhiên còn cứu cô một mạng, nam nhân vĩ đại như vậy cô cũng muốn ám sát, cô nói xem tâm của mình có đen tối không hả? – Đường Kim hùng hồn khẳng khái nói:
-Còn có, cô xem tỷ tỷ cô thương yêu cô thế nào, nhưng cô thiếu chút nữa thì làm cho nàng thành quả phụ, cô làm thế có xứng với tỷ tỷ của mình không? Thế giới này suýt chút nữa thì mất đi một chúa cứu thế, cô làm thế có thấy thẹn với thế giới không, có thấy thẹn với ta….
-Ngừng! – Nguyệt Đàm thiếu chút nữa thì phát ngất, tên gia hỏa này lẽ nào là Đường tăng chuyển thế? Chẳng trách hắn lại họ Đường.
-Tiểu muội, muội từng ám sát hắn lúc nào thế? – Băng Tuyết Liên nhịn không được hỏi, trong ngữ khí còn có chút kinh ngạc.
-Tỷ tỷ, rất lâu trước đây rồi, lúc đó ta cũng chỉ là phụng mệnh hành sự, là nhiệm vụ của trưởng lão hội giao cho ta, sao khi ta ám sát một lần thất bại thì trưởng lão hội cũng đã hủy nhiệm vụ đó. – Nguyệt Đàm nhẹ nhàng giải thích.
-Tiểu Hắc Nữ, cô nói cô muốn giết ta là nhiệm vụ của trưởng lão hội giao cho cô? –Đường Kim đột nhiên hỏi.
-Không sai, lúc đó Tiên môn có rất nhiều người bất mãn với ngươi, cũng cso người tới trưởng lão hội cáo trạng, trưởng lão hội quyết định trừng phạt ngươi, sau đó thì dưới áp lực của Băng Cung và Thiên Đạo Môn, trưởng lão hội đã hủy nhiệm vụ này. – Nguyệt Đàm bình tĩnh đáp:
-Ta đã nói rất rõ ràng rồi, ngươi muốn thế nào thì nói thẳng đi.
-Thì ra không phải là khối băng lớn kia làm. – Đường Kim trong lòng thầm nghĩ, tâm tình phút chốc cũng tốt hơn không ít, hắn nhìn Nguyệt Đàm trong lòng mình rồi lại nhìn Băng Tuyết Liên phía không xa, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn:
-khối băng nhỏ lão bà, nàng có muốn trả nợ thay cho tiểu muội muội hắc tâm đáng yêu của mình không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận