Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1170: Ngươi có thể trả bao nhiêu tiền?

-Con đĩ, ngươi điên rồi à? Lão tử lừa ngươi cái gì? Lão tử đưa ngươi đi ăn, mua quần áo cho ngươi, lúc ngươi phát tình lão tử giúp ngươi phát tiết, ngươi nói lão tử lười ngươi cái gì? Xe không phải của lão tử thì đã sao? ngươi tưởng rằng xe này là của lão tử thì có thể cho ngươi? Đầu óc ngấm nước! – nam nhân kia vừa xuống xe vừa mắng chửi, sau đó lại đạp thêm cái nữ vào thiếu nữ đang nằm dưới đất:
-Mẹ nó, dám đánh lão tử, lão tử đánh chết ngươi.
Mắt thấy gót giày của nam nhân kia chuẩn bị đạp lên người thiếu nữ, một cái chân khác nhanh hơn đã đạp lên đùi hắn.
-ách, nam nhân kia hét thảm một tiếng rồi ngả ngửa ra sau, phanh một tiếng đập người vào cửa xe.
-Vương bát đản, dám đá lão nương? – thiếu nữ ăn mặc hở hang cuối cùng cũng phát nộ, nàng từ dưới đất đứng dậy xong liền xông về phía nam nhân kia, đấm đá liên tục một hồi, trực tiếp đánh cho tiên kia kêu la oai oái.
-Ây, đừng đánh nhau , đừng đánh nữa. –mãi đến lúc này bảo vệ tiểu khu mới chạy ra can ngăn, thiếu nữ còn lại mới kéo thiếu nữ ăn mặc hở hang đi vào trong tiểu khu.
Nam nhan kia thì mãi đến 2 phút sau mưới mặt tím mũi thâm lồm cồm bò dậy, trong miệng lẩm bẩm một câu không biết là nói gì, rồi phẫn hận nhìn Diệp Tử Vận một cái, cố nén đau bò lên xe, lái xe rời đi, còn về phần lát nữa hắn có quay lại báo thù hay không thì không biết.
Diệp Tử Vận tự nhiên không dặt việc cỏn con này ở trong lòng, nếu như không phải là thiếu nữ kia lên tiếng nàng cũng lười quản.
-Lão công không phải là lạc đường rồi chứ? – lúc này trong lòng Diệp Tử Vận chỉ có một ý niệm, bởi vì theo lí mà nói Đường Kim nên tới rồi mới phải.
-Vị tiểu thư này, xin chào. – một thanh âm đôn hậu của nam nhân từ phía sau Diệp Tử Vận truyền tới.
Diệp Tử Vận khẽ nhíu mày, quay đầu lại liền thấy một nam năm khoảng độ ngoài 40 tuôi, nam nhân này da trắng, mặc đồ tây đi giày da, nhìn khá là phong độ, ăn mặc chỉ cho bất luận là giày, quần áo hay là đồng hồ đều là hàng cao cấp, so với tên dùng hàng fake lúc nãy thì khác một trời một vực.
Bất quá Diệp Tử Vận cũng không có hứng thú với nam nhân này, nàng chỉ quay đầu nhìn một cái rồi ánh mắt lại rời về phía ngã rẽ, thân làm một mỹ nữ, đặc biệt là cấp bậc mỹ nữ như Diệp Tử Vận, nàng sớm đã quen với việc bị người khác bắt chuyện làm quen, mà đối với những trường hợp như thế này thì cách tốt nhất là mặc kệ, như vậy rất nhiều người sẽ tự động rời đi.
Chỉ tiếc là trung niên nam nhân này lại nằm ngoài số rất nhiều người kia, bởi vì hắn đã tới bên cạnh Diệp Tử Vận, tiếp tục nói:
-Ta rất tán thành lời tiểu thư vừa nói với tiểu nữ hài kia, đồng dạng ta cũng cảm thấy nàng cũng nên chọn giá đúng cho mình, ta nghĩ ta ít nhất cũng có thể ra một cái giá để nàng không cần phải ợ lại chỗ này nữa.
-Xin lỗi , ta đã được người bao nuôi rồi. – Diệp Tử Vận thản nhiên đáp.
Trung niên nam nhân ngẩn ra, hiển nhiên câu trả lời của Diệp Tử Vận làm hắn trở tay không kịp, không phải hắn kinh ngạc là vì nàng đã bị người bao nuôi, trên thức tế hắn cũng cảm thấy nàng đang được người bao nuôi, bất quá câu trả lời của Diệp Tử Vận thật quát thẳng, thời đại bây giờ nữ nhân được bao nuôi quả là không ít, nhưng hắn còn chưa gặp nữ nhân nào có thể hùng hồn thừa nhận mình đang được người bao nuôi cả.
-Ta rất bội phục tính thẳng thắn của tiểu thư, nếu đã vậy thì ta cũng vào thẳng vấn đề, không biết tiểu thư muốn cái giá thế nào mới chịu thay chủ đổi nhà đây? – ánh mắt trung niên nam nhân khá là nóng bỏng, hắn cũng từng có không ít nữ nhân, người mẫu minh tinh cách loai cũng không thiếu nhưng cấp bậc như Diệp Tử Vận hắn vẫn là mới gặp lần đầu.-Xin lôi, ông không xứng có được nữ nhân như ta. – Diệp Tử Vận nhàn nhạt đáp.
Vừa dứt lời Diệp Tử Vận đột nhiên nở một nụ cười cực kì ngọt ngào, một giây sau trung niên nam nhân liền nghe thấy Diệp Tử Vận điềm mật gọi một tiếng:
-Lão công!
Theo thanh âm đó, thân thể phong mãn mê người của nàng nhào vào lồng ngực một nam nhân, khi nhìn rõ bộ dáng của nam nhân kia, trung niên nam nhân nhất thời có chút buồn bực, đại mỹ nữ như vậy lại bị một tên tiểu tử bao nuôi?
Nhìn tướng mạo cũng như cách ăm mặt tiểu tử kia so với hắn chắc chỉ có ưu thế duy nhất là trẻ hơn 20 tuổi, ngoài ra tiểu tử kia chẳng có gì tốt, hắn thật nghĩ không thông, tiểu tử kia có tiền để bao nuôi nàng sao?
Ôm thân thể mềm mại của Diệp Tử Vận, tâm tình của Đường Kim lúc này khá là tốt, Khinh Vũ tỷ tỷ tới tỉnh thành, Diệp Tử Vận cũng tới tỉnh thành, sau này ở đây có thể trở thành đại bản doanh chân chính của hắn rồi.
-ý, thân ái, lão đầu này là ai thế? Sao hắn cứ nhìn chằm chằm vào chúng ta ? – Đường Kim nhất thời có chút kinh ngạc hỏi.
-lão đầu? – Diệp Tử Vận hơi ngẩn ra:
-Lão công, chàng nói lão đầu nào cơ?
Diệp Tử Vận vừa hỏi vừa đưa mắt nhìn 4 phía, trong tầm mắt của nàng tựa hồ không có lão đầu nào hết a.
-Thân ái, gần đây nàng nhớ ta quá nên bị suy giảm thị lực rồi. – Đường Kim cảm khái một câu rồi đưa tay chỉ về phía trung niên nam nhân:
-Đây, đây chẳng phải lão đầu sao?
Diệp Tử Vận ngẩn ra, người này làm gì có điểm nào giống ông già?
Thanh âm của Đường Kim khá lớn, đủ để trung niên nam nhân cũng nghe thấy, vốn đang ôm một cỗ lửa giận trong lòng, nghe Đường Kim dám gọi mình là lão đầu,trung niên nam nhân cuối cùng cũng nổi giận:
-tiểu lão đệ, mắt ngươi bị làm sao đấy? lão đầu nào? Ta thành lão đầu từ bao giờ? Ta nói cho ngươi biết, liên hợp quốc đều đã nói dưới 44 tuổi đều gọi là thanh niên, hiện tại ta vẫn còn là thanh niên đấy. – trung niên nam nhân càng nói càng cảm thấy kích động:
-Ngươi nhìn tướng mạo , thân hình cả nước da của ta xem, ta giống lão đầu sao?
-Ngươi có phải lão đầu hay không chẳng liên quan mẹ gì đến ta, vấn đề là lão đầu chết tiệt, ngươi nhìn chằm chằm vào vợ ta làm gì? –Đường Kim đầy mặt không vui, sau đó hỏi Diệp Tử Vận:
-Thân ái, nàng không quen lão đầu này chứ?
-Không quen. – Diệp Tử Vận điềm tĩnh cười:
-Bất quá vừa rồi hắn nói muốn bao nuôi ta đó.
-Hắn muốn bao nuôi nàng? –Đường Kim tỏ vẻ đầy kinh ngạc, sau đó buông Diệp Tử Vận ra ,đi về phía tiểu nam nhân, hai mắt phát sáng, miệng thì chậc chậc tán thán:
-Người có tiền a, đúng là người có tiền, ta gặp qua nhiều người giàu rồi mà giàu như ông mới gặp lần đầu đó, eei, lão đầu, nghe nói ông muốn bao nuôi Tử Vận nhà ta? Hiện tại ta rất có hứng thú, ông có thể bỏ ra bao nhiêu tiền?
Trung niên nam nhân lại một hồi ngẩn ngơ, hôm này hình như hắn gặp phải một cặp đôi kì dĩ, một người hùng hồn thừa nhận mình được bao nuôi, còn một người tựa hồ như muốn bán vợ đợ con mà lại ăn nói hết sức quang minh chính đại?
-Ngươi, ngươi thật đồng ý chuyển nhượng cho ta? – do dự một lát, trung niên nam nhân nhịn không được hỏi thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận