Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 850: Đầu bị ngấm nước còn chưa đủ

Gi á nướng thịt đã chuẩn bị xong xuôi, than hoa cũng đã điểm hỏa, bất quá lúc này người ngồi bên cạnh đống lửa lại là ba vị bạn học nam của tiểu Điềm, vừa rồi cả ba mới bơi một vòng dưới hồ, bây giờ đang hong khô thân thể.
Lạc Phỉ Phỉ và tiểu Điềm cùng đứng trước cửa lều, sắc mặt hai người đều có chút không vui, ngoài các nàng ra thì bên cạnh lều còn có 6 người khác, 4 nam 2 nữ.
-Này, các người đừng có quá phận, địa phương này là chúng ta chọn trước, dựa vào cái gì mà muốn ta nhường cho các ngươi? – Đinh tiểu Điềm nhìn đám người kia, có chút bất mãn nói.
-Đúng vậy, đừng cho rằng các người nhiều ngươi bọn ta ít người, đánh nhau chúng ta cũng không sợ! – nam sinh mặc áo khoác đen đi cùng với tiểu Điềm vừa hong người vừa tức giận nói.
-Có chuyện gì thế? – Đường Kim đặt thịt xuống, đi tới bên cạnh Lạc Phỉ Phỉ, cất tiếng hỏi.-Mấy người này nói chỗ này bọn họ đã đặt trước từ sớm, bắt chúng ta phải nhường cho họ. – Lạc Phỉ Phỉ có chút không vui nói.
-Nơi này còn có thể đặt trước được sao? – Đường Kim có chút ngạc nhiên, sau đó mới nhìn về phía đám người kia:
-Vừa rồi các ngươi cũng nhảy xuống hồ tắm à, đầu óc bị ngấm nước rồi sao?
-Không sai, bọn họ chính là đầu óc bị ngấm nước rồi. – tiểu Điềm ở một bên tức giận nói.
-Các ngươi nói chuyện tốt nhất khách khí một chút, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí! – tên nam nhân cao lớn uy mãnh nhất trong đám người đối phương hừ lạnh một tiếng, vừa nói chuyện còn vừa hung hăng nhìn Đường Kim một cái.
-Ta chỉ hỏi các ngươi một câu, các ngươi cút hay không? – Đường Kim có chút không kiên nhẫn, cái đê ka mờ bọn chóa này, hắn còn đang tính tối nay đánh dã chiến với Lạc Phỉ Phỉ ở đây, đám vương bát đản này không thể nào im mồm rời đi, thành toàn cho hắn được sao?
-Vị huynh đệ này, đừng có động nộ, hòn đảo này tuy rằng chưa được khai thác nhưng cũng không phải là đất không có chủ. – một nam tử trắng trẻo trong đám người đối phương nói, người này nhìn bề ngoài khoảng ngoài 30, thân hình không tính là quá cao, hắn nhìn Đường Kim, ngữ khí khá là ôn hòa:
-Chúng ta cũng là người giảng đạo lí, hòn đảo này, địa phương này xác thực đã được chúng ta đặt chỗ trước, nếu ngươi ngươi không tin thì có thể hỏi nhân viên quản lí ở đây.
-Phỉ Phỉ tỷ, tên gia hỏa này khả năng không nói dối, ta nghe người ta nói qua nơi này có lúc sẽ bị nhân viên quản lí âm thầm cho du khách thuê trộm, bọn họ rất có khả năng là đã đặt trước. – tiểu Điềm nhỏ giọng nói:
-Nhưng mà cho dù bọn chúng không nói dối thì chúng ta cũng không cần phải nhường cho chúng, loại chuyện này vốn đã không hợp pháp, chỗ này chúng ta chiếm trước chính là của chúng ta.
-Các ngươi không cút có phải không? – Đường Kim không có hứng thú giảng đạo lí với đám người này, cho dù những gì tên gia hỏa kia nói là thật thì cũng éo liên quan tới hắn.
-Vị huynh đệ này, cường ngạnh không phải là biện pháp, nếu như thật giống như ngươi nói, địa phương này không thể đặt trước, vậy cũng được, nhưng nếu như vậy thì ta cũng có thể cắm trại ngay bên cạnh các người, ta nghĩ tràng diện đó các người cũng không muốn nhìn thấy có phải không? – nam tử trắng trẻo khẽ chau mày, hắn cũng rất rõ ràng, cái gọi là đặt trước chẳng qua cũng chỉ là vụng trộm thông đồng với nhân viên quản lí mà thôi, nếu thực sự làm lớn chuyện bọn hắn cũng chẳng có gì để lấy ra làm chứng cứ.
-Ngươi nói đúng, ta xác thực là không muốn thấy cảnh như vậy. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-Còn nữa, ta nghĩ đầu óc các ngươi đúng là bị ngấm nước rồi, chỉ là lượng nước ngấm vào vẫn chưa đủ, nếu não các ngươi bị ngấm nhiều nước hơn, ta tin các ngươi đều sẽ ngoan ngoãn cút.
Lắc mình một cái tới bên cạnh nam tử cao lớn, Đường Kim đột nhiên vươn tay ra túm lấy cổ áo hắn, tiếp tục nói:
-Vậy nên ta quyết định cho các ngươi ngấm thêm chút nước!
Từ nước vừa ra khỏi miệng thì Đường Kim đã nhấc bổng nam tử kia lên, thuận tay vứt một cái, đem hắn ném xuống hồ.
Tõm!
Nam tử cao hớn bị ném xuống hồ, động tác của Đường Kim vẫn không dừng lại, lắc mình tới bên cạnh một nam tử khác, hắn lại làm như cũ, tõm một cái, thêm một người nữa xuống nước.
-Ngươi làm cái gì… - nam tử trắng trẻo sửng sốt, chỉ là vừa mới nói được vài chữ thì hắn đã tiếp bước đồng bạn của mình.
Tõm tõm tõm…
Sóng nước nổi lên, 4 nam 2 nữ lần lượt bị ném xuống hồ, sau đó chỉ nhìn thấy cả đám liều chết vùng vẫy…
-Soái ,thật là quá soái!
-Kháo, dìm chết đám vương bát đản kia đi, dám tới cướp chỗ của chúng ta à!
-Haha, hôm nay không chỉ có chúng ta mới đi bơi a!
3 nam sinh đi cùng với tiểu Điềm nhìn thấy một màn này thì hưng phấn không thôi, tiểu Điềm cũng rất là cao hứng, nàng nhìn Lạc Phỉ Phỉ, bộ dáng vô cùng sùng bái:
-Phỉ Phỉ tỷ, bạn trai tỷ thật là lợi hại!
-Sự lợi hại của ta, Phỉ Phỉ tự nhiên là biết rồi. – Đường Kim cười thâm thúy nhìn Lạc Phỉ Phỉ:
-Thân ái, chúng ta nướng thịt ăn đi.
Lạc Phỉ Phỉ nhìn về phía bờ, nhỏ giọng nói:
-Bọn chúng lại tới rồi.
6 người kia đúng là đang đi về phía này, tuy rằng vừa mới bị ném xuống nước như cả 6 người rõ ràng đều biết bơi, rất nhanh cả đám đã lên được bờ, trên là người nào người nấy ướt như chuột lột, hơn nữa ai ai cũng phẫn nộ không thôi.
-Được, nếu các ngươi đã không muốn giảng đạo lí thì đừng trách chúng ta không khách khí! – nam tử trắng trẻo vô cùng tức giận, vừa nói vừa xông tới bên này.
Chính tại lúc mấy người tiểu Điềm đang tưởng sắp có vụ đánh nhau thì tên gia hỏa kia đột nhiên chạy xộc tới bên cạnh balo của hắn cách đó không xa, từ trong balo lấy điện thoại ra bấm gọi điện:
-Alo, 113 à, ta muốn báo cảnh sát…
Đám người tiểu Điềm đều cạn cmn lời, đúng là đã đánh giá tên gia hỏa này quá cao rồi.
-Đầu óc tên này vẫn ngấm chưa đủ nước a! – Đường Kim thì thầm một câu rồi lắc mình tới bên cạnh tên gia hỏa kia, người này lại vẽ lên một đường cong cứu quốc trong không trung rồi rơi xuống nước cái “tùm”.
Mấy người còn lại đang định xông lên nhưng trong mắt đã mờ mờ có một chút khiếp sợ, Đường Kim một tay có thể ném một người xuống nước, điều này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được, trong mắt mấy người kia Đường Kim nhất định luyện qua công phu, nếu cứng đối cứng với hắn nhất định sẽ không chiếm được tiện nghi.
Một phút sau nam tử trắng trẻo kia lại từ dưới hồ lồm cồm bò lên, lần này không biết đầu óc hắn có bị ngấm nước không nhưng điện thoại của hắn thì bị ngấm nước cmnr.
Hắn cũng không có ý tiếp tục gọi điện, chỉ đứng phía xa nhìn Đường Kim một cái sau đó vẫy tay với 5 người khác:
-Chúng ta đi!
5 người khác tuy rằng trong lòng vẫn có chút không cam nhưng dưới tình huống như thế này thì chạy là thượng sách. Cả đội 6 người rất nhanh đã rời đi, còn Đường Kim thì vô cùng hài lòng cảm thán một câu:
-Ta nói rồi mà, chỉ cần đầu óc bị ngấm đủ nước nhất định sẽ trở nên thông minh.
-Được rồi, tới ăn đi. – Lạc Phỉ Phỉ vừa mới nướng xong một xiên thịt, nàng trực tiếp đưa tới trước mặt Đường Kim, Đường Kim cũng không khách khí mà cắn ngay một miếng, sau đó mới cười thâm thúy:
-Thân ái, thịt của nàng thật là ngon!
Lạc Phỉ Phỉ mắt trắng dã nhìn Đường Kim một cái, cái gì mà thịt của nàng chứ, tên gia hỏa này tám phần là cố ý nói sang một hàm ý khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận