Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1310: ĐẠI HẮC NỮ XINH ĐẸP KHÔNG?

"Hóa ra Đại Hắc Nữ quả nhiên đi tiên giới a." Đường Kim lầm bầm, hắn thật ra chỉ đoán mò mà thôi, bất quá hiện tại đã chứng thật, hắn trên cơ bản có thể xác định, đại loạn ở Tiên giới hơn phân nửa chính là do Đại Hắc Nữ hắn chưa bao giờ gặp qua kia - Nguyệt Minh Lung làm.
Tiểu Hắc Nữ có thể ẩn thân, am hiểu ám sát, Đại Hắc Nữ chắc cũng như vậy, đám cao thủ Nguyên Anh kỳ Tiên giới phỏng chừng không ít kẻ bị Đại Hắc Nữ xử lý.
Đường Kim thật có chút bội phục Đại Hắc Nữ, một người cư nhiên giết Tiên giới loạn thành một đám, thật sự quá cường đại a, mà càng cường đại là, những người khác căn bản không biết nàng tồn tại, phỏng chừng từ đầu đến cuối nàng còn chưa hiện thân ở Tiên giới bao giờ.
"Này, nói chuyện đi, sư phụ của ta giờ như thế nào a? Nàng ở nơi nào a?" Nguyệt Đàm càng sốt ruột hơn, tuy rằng không nhìn thấy nàng, nhưng Đường Kim cũng cảm giác được nàng đã ở trước mặt hắn.
"Tiểu Hắc Nữ, sư phụ của nàng bị vây ở Tiên giới không về được." Đường Kim thuận miệng nói.
"Vậy làm sao bây giờ?" Nguyệt Đàm có vẻ sốt ruột, lập tức lại cảm thấy có chút không thích hợp,
"Ngươi như thế nào biết tin tức này? Tiên giới đã đóng cửa thông đạo, hiện tại căn bản không có khả năng nhận được tin tức a!"
"Tiểu Hắc Nữ, tin tức của nàng không đủ linh thông a, nàng chẳng lẽ không biết thông đạo Tiên giới đã lại lần nữa mở ra sao?" Đường Kim lười biếng nói.
"Cái gì?" Băng Tuyết Liên cũng kinh hô một tiếng,
"Tiên giới chẳng lẽ sẽ lập tức xâm nhập Phàm giới chúng ta ?"
"Khối Băng Nhỏ lão bà, nàng đừng vội, tình huống tạm thời còn chưa đến mức đó." Đường Kim lắc đầu,
"Tiểu Hắc Nữ, ta phỏng chừng sư phụ của nàng hiện tại rất khó rời khỏi Tiên giới, bởi vì Tiên giới trước mắt chỉ có bốn cửa vào, hơn nữa bị tứ đại môn phái Tiên giới canh gác, Đại Hắc Nữ nhà chúng tuy rằng rất lợi hại, nhưng phỏng chừng cũng không có cách nào dễ dàng rời đi, một khi rời đi mà bị phát hiện, vậy phiền toái sẽ rất lớn, đúng rồi, thuận tiện hỏi một câu, Đại Hắc Nữ xinh đẹp không?"
"Ngươi hỏi cái vấn đề vớ vẩn này làm gì?" Băng Tuyết Liên có chút buồn bực.
"Khối Băng Nhỏ lão bà, chuyện này nàng không đúng rồi, Đại Hắc Nữ có xinh đẹp hay không quan hệ đến vấn đề an toàn của nàng ấy." Đường Kim nghiêm trang nói:
"Nếu là Đại Hắc Nữ rất được coi trọng thì mặc dù bị bắt tạm thời cũng sẽ không chết, nếu không xinh đẹp vậy phỏng chừng bị phát hiện lập tức bị người đánh chết, ai, không có biện pháp, gái xấu không có nhân quyền a!"
"Ngươi ngụy biện linh tinh cái gì a?" Nguyệt Đàm cũng có chút mất hứng, lập tức lại bổ sung một câu,
"Sư phụ của ta tự nhiên xinh đẹp, so với ta còn xinh đẹp hơn, mà này, ngươi rốt cuộc có biện pháp giúp sư phụ ta không?"
"Ồ, biện pháp có lẽ có, chẳng qua, trước đó ta còn phải nghiệm chứng một chút mới được." Đường Kim nghĩ rồi nói:
"Tiểu Hắc Nữ, nàng ở nơi này chờ xem, ta đi thí nghiệm một chút, thuận lợi thì tối muộn đêm nay ta sẽ trở lại." Không đợi Băng Tuyết Liên cùng Nguyệt Đàm đáp lời, Đường Kim liền thuấn di trực tiếp biến mất, rồi sau đó, hắn đến Kinh thành, lầu ba Mẫu đơn các.
Vẫn như bình thường, Tống Ngọc Đan ngồi ở chỗ kia, tựa hồ đang tự hỏi bản thân mình một vấn đề khó lí giải nào đó, mà khuôn mặt thanh lệ thoát tục giờ phút này đã có sự sầu lo đè nặng.
"Ngọc mỹ nhân, nàng vì chính mình có bộ dạng rất xinh đẹp mà sầu lo sao?" Đường Kim cười hì hì hỏi.
Tống Ngọc Đan tựa hồ vừa mới phát hiện Đường Kim đến, nàng quay đầu nhìn Đường Kim, trên mặt lại lộ ra một tia cười khổ:
"Nếu ta nói đúng như vậy, chàng tin không?"
"Ta tin, bất quá thân ái, nàng không cần sầu lo, ta sẽ không để ý chuyện bộ dạng nàng xinh đẹp." Đường Kim tươi cười sáng lạn,
"Mặc dù nàng có xinh đẹp gấp mười lần gấp trăm lần, ta cũng sẽ không để ý."
"Vài giờ trước, lúc ta gọi điện thoại cho chàng, ta thật cao hứng, bởi vì đại hội Tiên môn rốt cục dựa theo kế hoạch của chúng ta mà bắt đầu." Tống Ngọc Đan trong thanh âm có một tia cô đơn,
"Nhưng ta vừa mới biết được, kỳ thật cũng không phải theo kế hoạch của chúng ta, mà bởi vì đã xảy ra một việc khác, trưởng lão Thiên thần cung đã đi tới Thiên đạo môn, mà điều này cũng ý nghĩa một sự kiện, cửa vào Tiên giới, lại bị mở ra."
Nói tới đây, Tống Ngọc Đan dừng lại một chút một chút, khi nàng phát hiện Đường Kim biểu tình không hề biến hóa, chân mày không khỏi hơi nhíu:
"Chàng đã biết chuyện này?"
"Ngọc mỹ nhân, ta vốn tính đi nói cho nàng chuyện này." Đường Kim hồi đáp, cuối cùng, hắn lại nghĩ tới một sự kiện, "Đúng rồi, thân ái, Thiên thần cung gần đây tổn thất thảm trọng, nghe nói xấp xỉ với diệt môn."
"Có việc này?" Tống Ngọc Đan nao nao,
"Chàng làm sao mà biết được?"
"Ồ, ta có nội ứng ở Tiên giới." Đường Kim thuận miệng nói, hắn cũng không có đem chuyện Hoắc Tâm Mai nói cho Tống Ngọc Đan.
Nghĩ một chút, Đường Kim còn nói thêm:
"Ngọc mỹ nhân, vì lý do an toàn, trong khoảng thời gian này nàng không cần đi tìm hiểu cao thủ Tiên giới, hết thảy sẽ chờ đến tiết đoan ngọ đã."
"Ta sẽ cẩn thận." Tống Ngọc Đan không có hoàn toàn nghe theo Đường Kim đề nghị.
"Ờ, ta có việc đi trước đây." Đường Kim cũng không có ở lâu, thuấn di rời đi, xuất hiện ở bên trong một mảnh rừng rậm nguyên thủy.
Rồi sau đó, Đường Kim lấy một khối ngọc bội ra, đưa một dòng chân khí vào bên trong, khoảng không ở trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một tấm bản đồ hư ảo, trên bản đồ dãy núi phập phồng, con sông vắt ngang, mà ở bên trong một dãy núi, có một điểm đỏ bắt mắt, mà đó chính là địa phương hắn sắp tới.
Khối ngọc bội chính là chứng minh thân phận của đệ tử Vô song điện, tuy rằng không phải Vô song lệnh, nhưng bên trong cũng có thể kích phát bản đồ tới Vô song điện, mà vốn Hoắc Tâm Mai đưa Đường Kim để giao cho Băng Sương tỷ muội , bất quá hiện tại lại bị Đường Kim chiếm dụng trước.
Bất quá loại bản đồ này dù sao cũng không phải hệ thống chỉ đường như GPS, muốn từ bản đồ tìm được địa điểm cần tới cũng không phải quá dễ dàng, may mà Đường Kim cũng không đến mức không có cách nào, hắn trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho Hiểu Hiểu, lấy vị trí trên điện thoại của hắn kết hợp với sự giúp đỡ của Hiểu Hiểu, nửa giờ sau, Đường Kim đã tìm đến mục tiêu.
Vẫn là bên trong một mảnh rừng rậm nguyên thủy, có một cây cổ thụ già ít nhất mười người ôm mới xuể, mà bốn phía quanh đó còn có tám cây cổ thụ nhỏ hơn, tám cái cây này đứng theo Càn Khôn bát quái vị, như thể đang thủ vệ cho đại cổ thụ kia vậy.
Những cây cổ thụ nằm trong rừng rậm nguyên thủy này nếu không chú ý xem xét thì khó mà nhìn ra khác thường, Đường Kim nhẹ nhàng nhảy, đi tới ngọn một cây cổ thụ, hắn biết, khoảng không phía trước chính là cửa vào Vô song điện!
Nhìn phía trước, Đường Kim thấy trong lòng có một tia kích động, hắn rốt cục đi Tiên giới, không biết chỗ đó có bộ dáng như thế nào? Mà tin tức về cha mẹ bao lâu nay hắn tìm mà không thấy, liệu có phải cũng ở Tiên giới hay không?
Hít một hơi thật sau, tiếp theo, Đường Kim liền đột nhiên biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận