Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 709: Thật ra cậu vẫn không phải chịu thiệt chút nào

Đường Kim cũng có chút cạn lời, ầm ĩ cả nửa ngày hóa ra tên gia hỏa Trương Tiểu Bàn này là do chơi gái bị bắt mới bị tóm về đồn cảnh sát.
-Cái này, Trương Tiểu Bàn, thực ra cậu vẫn không thiệt chút nào, ít nhất còn được chơi miễn phí một lần. – Đường Kim an ủi.
-Anh bạn, đừng nói cái này nữa, thực ra tối hôm đó ta uống say, ta cũng không biết mình đã làm ăn được gì chưa. – Trương Tiểu Bàn càng buồn bực hơn.
-Ách, vậy được rồi, ta thông cảm với cậu. – Đường Kim cũng bắt đầu thấy Trương Tiểu Bàn đúng thật là khá bi kịch:
-Hay là 5000 tệ này cậu cầm đi chơi gái lại lần nữa đi?
-Trương Tiểu Bàn loạng choạng, thiếu chsut nữa thì vấp ngã sấp mặt, anh bạn này đúng thật là cường đại, cường đại đến mức làm hắn tí nữa thì đập đầu xuống đất.
-Anh bạn, cái này không cần đâu, vẫn là phải nghĩ biện pháp để Vương Cầm hết hiểu lầm đã. – Trương Tiểu Bàn mặt như trái mướp đắng:
-Ta không biết bây giờ nàng có còn muốn nhìn mặt ta nữa không đây.
Nghe nói đại học sư phạm Thiên Nam là một trong những trường đại học nhiều mỹ nữ nhất tỉnh Thiên Nam, nhưng mà trong mắt Đường Kim thì đến mỹ nữ cấp bậc như Vương Cầm còn có một đám người theo đuổi, vậy trường đại học này chắc cũng chẳng có mỹ nữ nào làm hắn có hứng thú.
Bây giờ đã là hơn 11 giờ trưa, trong trường vẫn đang tổ chức thi, sáng nay Vương Cầm cũng phải đi thi, nhưng mà lúc này chắc cũng đã thi xong rồi.
Đường Kim nhìn bao quát xung quang một cái, hắn thấy không ít nữ sinh, có điều là đúng như hắn dự liệu, nơi này chẳng có ai để hắn nhìn trúng cả, hắn thầm nghĩ chất lượng mỹ nữ ở đây còn không bằng ở Ninh Sơn nhị trung, chẳng qua là chỉ có vài nữ sinh ăn mặc mát mẻ một chút, tuy rằng đang là mùa đông nhưng bộ dáng của các nàng đều giống như hận không thể đem cả thân thể lộ ra ngoài.
-Trương Tiểu Bàn, bây giờ thì ta đã hiểu tại sao Vương Cầm ở đây lại có nhiều người theo đuổi như vậy rồi, nơi này mỹ nữ chả có mấy a. – lúc sắp đi tới kí túc xá của nữ sinh, Đường Kim cảm khái một câu.
-Ta gọi điện cho Vương Cầm cái đã. – Trương Tiểu Bàn lấy điện thoại ra.
-Đừng gọi nữa, kia không phải là Vương Cầm sao? – Đường Kim bỗng ngăn lại.
Một nam hai nữ đang đi về phía này, một người trong đó đối với Đường Kim khá là quen mắt, chính là Vương Cầm, kì thực Đường Kim cũng đã hai năm không gặp Vương Cầm, chẳng qua là hai năm trước nàng dường như đã dậy thì xong rồi, cho nên bây giờ bộ dáng của nàng cũng không khác nhiều so với hai năm trước, Đường Kim vừa nhìn một cái liền nhận ra nàng.
Nữ sinh đi cùng Vương Cầm kia cũng có chút nhan sắc, nhưng mà bất luận là khuôn mặt hay dáng người thì vẫn còn kém Vương Cầm một chút, có điều là nam sinh đi bên cạnh nàng lại vừa cao vừa đẹp trai, ăn mặc toàn là hàng hiệu, chỉ luận tướng mạo mà nói thì đẹp trai hơn Trương Tiểu Bàn chắc rồi.
-Đệt! chính là tên vương bát đản kia âm ta một vố! – Trương Tiểu Bàn phẫn nộ thấp giọng nói với Đường Kim:
-tên vương bát đản kia tên Phạm Lăng Phong, con mịa nó, tên thì bình thường mà người thì âm hiểm vl, hắn theo đuổi Vương Cầm hai tháng rồi, tuy rằng chưa có thành công nhưng quan hệ của hắn và bạn cùng phòng của Vương Cầm khá là tốt, nữ sinh đi cùng Vương Cầm kia cũng họ Phạm, tên Phạm Linh, do cùng họ nên tên Phạm Lăng Phong kia lập tức đặc ý nhận nàng làm em gái nuôi.
-Em gái nuôi? – Đường Kim lẩm bẩm:
-Ta vẫn thích chị gái nuôi hơn.
-Anh bạn, sao ta lại thấy câu nói này của cậu đầy dâm ý vậy? – Trương Tiểu Bàn nhịn không được hỏi một câu, chỉ là ngay sau đó hắn lại lập tức quay về chủ đề trước đó:
-tối hôm qua là sinh nhật của Phạm Linh, Phạm Lăng Phong tổ chức sinh nhật cho em gái nuôi của hắn tất nhiên là có mời cả Vương Cầm thế nên ta cũng đi theo, cũng không biết có phải do tên vương bát đản kia cố ý phân phó hay không mà Phạm Linh và mấy nữ sinh khác không ngừng mời rượu ta, đến cuối cùng thì ta say đếnn éo biết trời đâu đất đâu nữa.-Vương Cầm cũng uống say sao:? – Đường Kim có chút kì quái hỏi.
-không có, chỉ là lúc bọn họ cùng đi hát karaok, tên vương bát đản kia giả vờ cố ý có lòng tốt nói đưa ta về khách sạn nghỉ ngơi trước, lúc đó thực ra ta không muốn đi nhưng mà do say quá nên không có phản đối, cuối cùng khi ta bị người khác đánh thức thì lập tức phát hiện mình đang nằm trên giường, không một mảnh vải che thân, bên cạnh còn có một nữ nhân cũng đang chần chuồng, tiếc là không phải Vương Cầm, cạnh giường là hai cảnh sát đang đứng, cứ như thế ta liền bị bắt về đồn. – Trương Tiểu Bàn càng nói càng tức:
-Nhất định là tên vương bát đản kia dàn cảnh âm ta, nếu không sao lại trùng hợp như thế chứ? Hơn nữa tại sao mà chỉ một lát sau Vương Cầm đã nhận được tin mà tới đồn cảnh sát chứ? ta còn chưa đưa số điện thoại Vương Cầm cho mấy cảnh sát kia mà!
-Ờ, cậu cứ nói thẳng đi, cậu muốn ta trực tiếp hạ độc chết tên gai hỏa kia hay là nghĩ biện phát chỉnh hắn? – Đường Kim hời hợt nói.
-Ặc, độc chết thì thôi đi. – Trương Tiểu Bàn ngẩn ra:
-Tạm thời không cần lo chuyện tên gia hỏa đó, trươc tiên phải kéo lại được Vương Cầm đã.
Đang nói thì Vương Cầm cũng đi tới bên này, hơn nữa nàng vừa nhìn thấy Trương Tiểu Bàn thì lập tức quay mặt đi, một bộ dáng như không thèm để ý hắn.
Vương Cầm! – Trương Tiểu Bàn vội vàng hô lên sau đó lập tức đi tới.
-Trương Tiểu Bàn, ngươi tới đây làm gì? – Phạm Linh kia lập tức tiếp lời:
-Ngươi làm ra việc khốn nạn như vậy mà vẫn còn có mặt mũi tới đây hả? Còn có, Vương Cầm đã chia tay với ngươi rồi, đừng có đeo bám nàng nữa!
Trương Tiểu Bàn rất muốn mắng Phạm Linh mộ trận, nhưng muốn thì muốn, hấn cũng không thể thực sự mắng nàng được. Hắn không thèm để ý tới Phạm Linh mà chỉ nhìn Vương Cầm, trên mặt cố nở ra một nụ cười:
-Vương Cầm, anh bạn của ta tới tỉnh thành chơi, nàng cũng quen đó, chính là anh bạn Đường Kim này, nàng cũng hai năm không gặp cậu ta rồi, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm đi.
-cái gì? – Vương Cầm ngẩn ra, sau đó ánh mắt nàng mới chú ý tới Đường Kim, nhìn kĩ một chút, nàng kinh ngạc không thôi:
-Đường Kim, đúng là cậu? cậu đều đã biến mất hai năm rồi, bây giờ thực sự trở về rồi sao?
Trên mặt Vương Cầm cuối cùng cũng nở ra một nụ cười, nàng nhiệt tình nói:
-Đường Kim, cậu tới tỉnh thành chơi sao? đi một mình thôi hả? Hàn Tuyết Nhu không đi cùng sao?
-Hàn Tuyết Nhu đang bận thi cuối kì. – Đường Kim đáp:
-ta tới đây tùy tiện đi xem một chút.
-Vương Cầm, đây là bạn học của cậu sao? – Phạm Lăng Phong cuối cùng cũng lên tiếng hỏi.
-đây là bạn cùng bàn, cũng là huynh đệ tốt của ta. – Trương Tiểu Bàn trừng mắt nhìn Phạm Lăng Phong một cái, sau đó mới quay sang nhìn Vương Cầm:
-Vương Cầm, tìm chỗ khác nói chuyện đi, trước đó chúng ta vẫn luôn muốn mời Đường Kim một bữa, bây giờ vừa hay có cơ hội rồi.
-Là ta mời Đường Kim ăn cơm, không liên quan đến ngươi. – Vương Cầm hừ lạnh một tiếng, sau đó mới quay người nhìn hai người Phạm Linh Phạm Lăng Phong:
-Hai người đi cùng đi! Trưa nay ta đãi khách.
-Như nhau cả, như nhau cả! – Trương Tiểu Bàn cười nịnh nọt.
-Đường Kim, chúng ta mau đi thôi, thật ngại quá, chiều nay ta còn phải thi cho nên trưa nay chúng ta chỉ có thể tùy tiện ăn cơm ở gần đây thôi, đợi ta thi xong về tới Ninh Sơn sẽ mời cậu ăn một bữa lớn. – Vương Cầm không thèm để ý tới Trương Tiểu Bàn nữa mà chỉ quay ra mời Đường Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận