Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1065: Bây giờ chúng ta đi khách sạn.

-Cứu người? Tô lão sư, không ai cần nàng cứu a. – Đường Kim làm bộ kinh ngạc nói:
-Nàng nói Cao Thiên Tường sao? nàng xem, có người cứu hắn rồi kìa.
Tô Vân Phi quay đầu nhìn xuống hồ liền thấy đúng là có hai nam sinh đã bơi tới bên cạnh Cao Thiên Tường, hiện tại đang cố gắng kéo hắn vào bờ.
-Buông ta ra, ta phải về phòng thay quần áo. – Tô Vân Phi cố gắng vùng vẫy khỏi vòng tay của Đường Kim.
-Tô lão sư, hôm nay nàng mặc rất đẹp, không cần phải vì ta mà đổi bộ khác đâu. – Đường Kim không chịu buông tay mà còn giả vờ nghiêm trang nói.
Tô Vân Phi không biết phải nói gì nữa, tên gia hỏa này không thể bớt chút tự sướng được sao?
-Quần áo của ta ướt rồi nên phải thay, không phải thay cho ngươi ngắm. – Tô Vân Phi cắn răng nói, đối với tên học trò cũ này, nàng hoàn toàn không có biện pháp nào hết.
-Vậy hỏ, Tô lão sư, nơi này cách kí túc rất xa, đợi nàng về tới nơi sợ rằng sẽ bị nhiễm lạnh mà bị cảm, cho nên ta cảm thấy cần giúp nàng hong khô quần áo, nàng có ý kiến không? – Đường Kim hỏi.
Thời tiết này có thể bị cảm được sao?
Tô Vân Phi trong lòng thầm mắng Đường Kim vô số lần nhưng ngoài mặt vẫn phải gật đầu:
-Nếu em có thể giúp ta hong khô quần áo ngay lập tức, ta tự nhiên là không có ý kiến…ưm!
Bốn chữ không có ý kiến vừa ra khỏi miệng thì Tô Vân Phi liền cảm giác được bờ môi của mình đã bị chiếm lấy, nhất thời nàng chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, chỉ có một ý niệm kịp nổi lên đó là tên gia hỏa này quả nhiên đã không còn kiêng dè gì nữa.
Phía không xa Cao Thiên Tường vừa được người ta vướt lên bờ liền có xung động muốn nhảy ngay xuống nước lần nữa, bởi vì hắn nhìn thấy Đường Kim và Tô Vân Phi không những đang ôm hôn nhau mà cánh tay của Đường Kim còn đang thỏa sức lần mò khắp người nàng.
Vốn còn định tìm Đường Kim tính sổ nhưng thấy một màn như vậy Cao Thiên Tường nhất thời lòng như tro tàn, không còn chút tâm tư muốn tranh cường đấu thắng với Đường Kim nữa, hắn rất nhanh đã quay người lặng lẽ rời đi.
Nụ hôn nồng nhiệt của Đường Kim và Tô Vân Phi rất nhanh đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người, chẳng bao lâu đã có kẻ mở miệng mắng:
-Đệch, đó chẳng phải Đường Kim sao?
-Ý? Đúng là Đường Kim a?
-Nữ nhân kia là ai?
-Dù sao cũng không phải Mộc Vũ.
-Cũng không phải Lạc Phỉ Phỉ a.
-ta xác định của không phải nữ cảnh sát hôm trước.
-Mẹ nó, kia là Tô Vân Phi, Tô Vân Phi trên Hoa khôi bảng ông ạ!
-Cái đệch mợ, con hàng này không bị đuổi học thì thật là không có thiên lí.

Dưới sự nghị luận phân phân của mọi người, Đường Kim cuối cùng cũng buông bờ môi Tô Vân Phi ra, chỉ là đôi cánh tay của hắn vẫn không rời khỏi thân thể nàng, tuy không còn sờ loạn nữa nhưng một tay vẫn ôm chặt eo nàng, tay kia thì đang đặt trên bờ mông phong mãn của nàng.
-Đường Kim, ngươi thật là quá phận! – vành mắt Tô Vân Phi hoen đỏ, vừa phẫn nộ vừa ủy khuất nói.
-Tô lão sư, là nàng bảo ta giúp nàng làm khô quần áo mà. – Đường Kim tỏ ra vô tội nói:
-Vừa rồi ta chỉ đang giúp nàng hong khô quần áo mà thôi.
-Ngươi…. – Tô Vân Phi nhất thời tức giận nói không nên lời, ngay sau đó nàng liền phát hiện quần áo trên người mình, bao gồm cả mái tóc quả thật đã được hong khô, lúc này mà mới hiểu Đường Kim chiếm tiện nghi của nàng cư nhiên còn tìm được một lí do đường hoàng như thế.
Cắn chặt răng, Tô Vân Phi có chút tức giạn hỏi Đường Kim:
-Đường Kim, bạn gái của ngươi nhiều như vậy đều do dùng cách này theo đuổi sao?
-Tô lão sư, nàng là trường hợp đặc biệt. – Đường Kim cười hì hì đáp.
-Đừng gọi ta là lão sư. – Tô Vân Phi phẫn hận nói, tên gia hỏa này một lời lão sư hai lời lão sư, phi lễ nàng rồi còn coi nàng là lão sư sao?
-Tô lão sư, nàng rõ ràng là lão sư của ta, sao không để ta gọi nàng là lão sư? – Đường Kim ngạc nhiên hỏi.
Tô Vân Phi hít một hơi thật sâu:
-Đường Kim, nếu như ngươi còn như thế ta sẽ nói với Tần Thủy Dao.
-Được đấy, nàng biết số điện thoại của Cô bé ngốc kia không? Ta có thể cho nàng số nè. – Đường Kim nhăn nhở nói.
Tô Vân Phi nhất thời không còn biện pháp nào nữa.
-Có thể buông ta ra không? Mọi người đang nhìn chúng ta đó. – một lát sau Tô Vân Phi đành dùng ngữ khí cầu khẩn nói với Đường Kim.
Đường Kim vẫn không chịu buông nàng ra, hắn chỉ quét mắt nhìn bốn phía nói:
-ê, nhìn gì mà nhìn, chưa thấy soái ca bao giờ sao?
Mọi người trong lòng âm thầm hỏi thăm mẹ Đường Kim không biết bao nhiêu lần nhưng không có ai dám mắng ra thành tiếng, hiển nhiên ai ai cũng biết Đường Kim không dễ trêu, nhớ hồi trước trong căn tin nhiều người như thế đều bị hắn cho ăn trứng gà sống, một màn thảm cảnh đó vẫn còn đọng lại trong kí ức của mọi người.
-Xem ra ta lại phải biến ra một chiêu ảo thuật rồi. – Đường Kim lẩm bẩm nói, nhưng thanh âm của hắn lại truyền rất rõ vào tai mọi người:
-Ờ, lần này trứng sống sắp biến thành trứng thối rồi đấy.
Trứng sống biến thành trứng thối?
Không ít người biến sắc, mọi người vây xem nhất thời đều chạy sạch, phút chốc bên bờ hồ đã trở nên yên tĩnh.-Tô lão sư, không có ai nhìn nữa rồi, nàng yên tâm chưa? – Đường Kim ôm Tô Vân Phi đi tới bãi cỏ:
-Tới đây ngồi chút đi, chắc nàng mệt rồi nhỉ.
Tô Vân Phi có chút vô lực ngồi xuống nền cỏ, thân thể nàng vẫn dựa vào người Đường Kim, trong lòng chỉ cảm thấy một cỗ bất lực vô hạn, từ Ninh Sơn nhị trung đến đại học Thiên Nam Đường Kim vẫn là Đường Kim, không ai dám trêu trọc hắn, còn nàng vẫn không thể nào chống cự lại hắn.
-Ta một mực nghĩ không thông, bạn gái ngươi người người đều xinh đẹp hơn ta, tại sao cứ nhất quyết không chịu bỏ qua cho ta? – Tô Vân Phi mở lời, ngữ khí tràn đầy vẻ mệt mỏi:
-Có phải đối với ngươi, theo đuổi được một vị mỹ nữ lão sư thì sẽ rất có cảm giác thành tựu đúng không?
Không đợi Đường Kim trả lời, Tô Vân Phi lại nói tiếp:
-ta đã không còn là lão sư của ngươi, nhưng ngươi vẫn cố tình gọi ta là lão sư, có phải ngươi cảm thấy như vậy rất kích thích? Nếu là như thế thì ta sẽ thỏa mãn ngươi, tối nay ta có thể đi thuê phòng với ngươi, ngươi có thể vừa gọi ta là lão sư vừa thích làm gì thì làm, chỉ cần sau tối nay ngươi đừng bám lấy ta nữa, ta lập tức có thể đi khách sạn với ngươi!
Tô Vân Phi thực sự cảm thấy quá mệt mỏi, nàng không muốn tiếp tục như thế với Đường Kim nữa, nàng chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường, nàng không muốn mối quan hệ của mình trở nên phức tạp, nhưng nàng lại không có biện pháp nào cả, điều này làm nàng đột nhiên có xung động muốn buông xuôi để giải quyết dứt khoát chuyện này, 3 năm qua Đường Kim đã làm nàng rất mệt, nàng không muốn ba năm tiếp theo phải mệt mỏi dây dưa như thế nữa.
Đường Kim ngẩn ra tại chỗ, hắn thật không ngờ Tô Vân Phi lại đưa ra yêu cầu như vậy, bất quá ngay lập tức hắn lại có chút cao hứng, mỹ nữ lão sư này đến cả lời như vậy nàng cũng giám nói ra, đó là chứng minh cho một điểm chính là nàng không bài xích hắn, hiện tại nàng như thế này chẳng qua do mâu thuẫn trong tâm lí tạo nên mà thôi.
Tròng mắt khẽ đảo một cái, Đường Kim rất nhanh đã có chủ ý, hắn ôm Tô Vân Phi đứng dậy:
-Tô lão sư, nếu đã như vậy thì chúng ta đi thuê phòng đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận