Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 968: Cơm có thể ăn muộn một chút.

Rất nhiều người lựa chọn đi du lịch trong kì nghỉ, nhưng trên thực tế thì du lịch không phải là đi nghỉ dưỡng chân chính , đi nghỉ dưỡng thì trước tiên phải chọn một địa phương thích hợp sau đó đến đấy nghĩ nơi, ăn cao lương mỹ vị, thỏa sức giải trí nô đùa, nhưng nếu đi du lịch thì đại bộ phận thời gian đều rất mệt mỏi, ví như muốn du ngoạn Cửu Phong Sơn này vậy, cái gọi là du lịch căn bản chính là leo núi.
Khí hậu ở Cửu Phong Sơn khá tốt, đặc biệt là vòa tháng 6 lúc giữa hè thì nơi này lại rất mát, đường nhiên thì có mát mẻ như thế nào buổi trưa vẫn là lúc nóng nhất, không thể không nói trong mắt người khác cặp đôi Đường Kim Hàn Tuyết Nhu lựa chọn leo núi lúc buổi trưa nay tuyệt đối là một cặp dị nhân.
Nhưng mà đối với Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu thì thời tiết có nóng hơn nữa cũng chẳng ảnh hưởng gì, thân làm người tu tiên, năng lực thích ứng với môi trường càng mạnh hơn người bình thường vô số lần.
Hai người từ từ leo lên trên núi, ngẫu nhiên dừng lại chụp vài tấm ảnh, Hàn Tuyết Nhu thậm trí còn vừa chụp ảnh vừa post lên weibo, thấy nàng vui vẻ như thế Đường Kim cũng rất cao hứng, bất chi bất giác hắn cũng bị nàng cảm nhiễm, một lúc sau cũng xúm lại chụp ảnh cùng với nàng, đến lúc này hai người mới thực sự giống những cặp tình nhân bình thường.
Cửu Phong Sơn kì thực cũng không cao, đương nhiên nếu như người bình thường muốn đi lên tới đỉnh núi thì cũng phải mất 3-4 tiếng đồng hồ, nếu như ngồi cáp treo thì cũng khá nhanh nhưng cáp treo lại phải mất vé 100 tệ một người, người ngồi cáp treo cũng không nhiều, đại bộ phận mọi người đều lựa chọn leo núi.
Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu tuy không phải người bình thường nhưng hai người vẫn dùng tốc độ như người bình thường để leo núi, vừa leo lên vừa chụp ảnh, lúc hứng lên còn hôn nhau vài cái, đợi hai người lên đến lưng chừng núi thì cũng đã là khoảng 3 giờ chiều.
Đúng như Hàn Tuyết Nhu nói nơi này quản hiên có một khách sạn, khách sạn này quy mô cũng không nhỏ, ít nhất là lớn hơn cả mấy khách sạn 3 sao ở trong thành phố, bất quá luận cảnh sắc xung quanh thì nơi này hoàn toàn ăn đứt mấy khách sạn trong thành phố.
-Chúng ta đi thuê phòng. – Hàn Tuyết Nhu kéo Đường Kim vào trong khách sạn, đi tới trước quầy lễ tân:
-Cho ta thuê một phòng có giường lớn.
-1000 tệ một đêm, đặt cọc trước 2000, chỉ nhận tiền mặt, không quẹt thẻ. – nữ nhân viên lễ tân khá là xinh đẹp nhưng ngữ khí lại vô cùng lạnh nhạt, trên mặt không chút ý cười.
-Không quẹt thẻ? – Hàn Tuyết Nhu ngẩn ra, bất quá trên người nàng cũng đem theo mấy ngàn tệ tiền mặt nên cũng lười hỏi, đưa cho nhân viên lễ tân 2000 tệ tiền cọc phòng, sau đó đưa thêm cả chứng minh thư ra.
-Không cần chứng minh thư. – nhân viên lễ tân kia không nhận chứng minh thư của Hàn Tuyết Nhu, chỉ mở tủ ra lấy cho Hàn Tuyết Nhu một cái thẻ mở phòng, ngữ khí hơi nhiệt tình hơn một chút:
-Sảnh khách tại lầu 3, khu nghỉ dưỡng ở lầu hai, nhà ăn ở lầu 1, nơi này không cần hóa đơn, chỉ nhận tiền mặt, bất kì khu nào cũng mở cửa 24/24.
-Cảm ơn. – tuy Hàn Tuyết Nhu vẫn cảm thấy có chút kì quái nhưng nàng cũng không nghỉ nhiều, cầm theo thẻ phòng kéo Đường Kim lên lầu 3, nơi này không có thang máy, chỉ có thể đi thang bộ, cũng may tầng 3 không cao, chắc những người khác cũng không để bụng.
Đi hết thang bộ lên tới lầu ba, phòng trong cùng là của hai người, phòng 308. Mở cửa tiến vào, Hàn Tuyết Nhu nhất thời vui lên không ít:
-Nơi này đúng là khá tuyệt, 1000 tệ cũng đáng, cảm giác chẳng khác gì khách sạn Thiên Kiêu.
Đường Kim trực tiếp nằm ngửa ra giường:
-Thân ái, có muốn nghỉ ngơi một lát không?
Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị một cái rồi lập tức vồ lấy Đường Kim, đêm thân thể thành thục của nàng ép lên trên người hắn, sau đó chủ động hôn tới.
Sự nhiệt tình và thân thể mê người của Hàn Tuyết Nhu rất nhanh đã khơi dậy dục vọng trong lòng Đường Kim, hắn lật mình lại đè nàng xuống dưới, miệng hắn rất nhanh rời khỏi môi nàng hôn xuống dưới cổ, vừa hôn một tay hắn mò xuống dưới thắt lưng.
-Hình như chúng ta còn chưa ăn cơm. – Hàn Tuyết Nhu nũng nịu vừa thở gấp vừa nói.
-Thân ái, cơm có thể ăn sau, nhưng nàng thì phải ăn ngay bây giờ mới được. – Đường Kim ngẩng đầu lên nói nhanh một câu rồi lại cúi xuống, trực tiếp vục đầu vào giữa ngực nàng.
Hạt anh đào ngọt dịu rất nhanh đã tiến vào trong miệng hắn, thân nhiệt nóng hổi của nàng rất nhanh đã kích phát dục vọng hừng hực trong lòng hắn, Đường Kim bắt đầu như lang như hổ thưởng thức món mỹ vị này.
Mãi đến gần 5 giờ chiều Đường Kim mới tạm thời thỏa mãn, hai người cùng tắm uyên ương một cái nên lại mất thêm một tiếng đồng hồ nữa, đợi cả hai ăn mặc chỉnh tề ra khỏi phòng thì đã là gần 6 giờ.
Đi xuống lầu một liền phát hiện ở đây không hề có loại nào như Buffet, toàn bộ lầu một đều là phòng bao, muốn ăn cơm thì phải đặt phòng sau đó gọi món, đồ ăn ở đây khá là đất, nhưng hai người đều không thiếu tiền nên cũng chẳng để bụng.
ổ ể ế ố ắ ế ế ế ầ ố-Ăn một bữa no nê bổ sung thể lực, đến khoảng 7 giờ thì hai người cùng nhau rời khỏi khách sạn, trời vẫn chưa tối hắn, kế hoạch của Hàn Tuyết Nhu là tiếp tục leo núi, lần này nàng và Đường Kim muốn leo tới đỉnh núi.
Buổi tối ở đây hơi se lạnh, xung quanh cũng có một vài người đang leo núi, bất quá người người đều cố gắng bước thật nhanh chứ không vừa đi vừa chụp ảnh như Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu, đợi hai người leo lên đến đỉnh núi thì đã là khoảng mười giờ tối, xung quanh đều đã tối đen như mực.
-Ù… không khí thật là trong lành. – Hàn Tuyết Nhu dang rộng hai tay hít một hơi thật sâu:
-Nơi này trong lành hơn Ninh Sơn không ít.
-Thân ái, nếu đã tới đây một lần thì sau này tùy thời chúng ta đều có thể quay lại. – Đường Kim cười xán lạn, từ phía sau ôm lấy eo Hàn Tuyết Nhu:
-Chúng ta có nên để lại chút kí ức đặc biệt ở đây không?
-Đại sắc lang, ta biết chàng đang nghĩ gì đó. - Hàn Tuyết Nhu yêu kiều hừ một tiếng, rồi quay người lại đẩy ngửa Đường Kim xuống dưới đất;
-Để ta tới đê!
Cuộc hoan hỉ trên núi kéo dài gần hai canh giờ sau đó Hàn Tuyết Nhu mới mềm nhũn như bông thấp giọng cầu xin:
-Mau đưa ta về phòng đi, ta buồn ngủ.
Đường Kim thuấn di một cái trực tiếp xuất hiện trong phòng 308 ở khách sạn, Hàn Tuyết Nhu nằm oải trên người hắn, đôi mắt xinh đẹp nhắm lim lim, vừa rồi nàng nắm thế chủ động nên hiện tại đã hao hết toàn bộ khí lực.
Nhìn thấy nàng đã mệt thành như thế Đường Kim cũng không làm phiền nàng nữa, kéo chăn cho nàng rồi cũng chuẩn bị đi ngủ. Nhưng mà hắn vừa mới nhắm mắt htif Hàn Tuyết Nhu lại đột nhiên mở mắt ra;
-Chàng nghe thấy thanh âm từ đầu phòng bên kia không?
Lúc này đầu phòng bên kia hành lang, phòng 309 đang diễn ra một chuyện cực kì bẩn thỉu nhơ nhuốc.
Trên giường một nữ hài không một mảnh vải che thân đang nằm đó, khóe mắt đỏ hoe còn dính đầy lệ, chỉ là tinh thần nàng lúc này đã tê liệt, trong góc phòng còn có một nữ hài khác, trên người nữ hài này chỉ mặc một chiếc áo cộc tay rộng thùng thình, nầng đang hướng về phía một trung niên nam nhân tha thiết cầu xin:
-Thúc thúc, ta cầu xin thúc, hãy tha cho ta, ta chỉ mới 13 tuổi, xin thúc đấy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận