Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 735: Dù sao người hát cũng không phải là ta

Hơn hai năm trước lúc điệu múa này lần đầu tiên xuất hiện ở Ninh Sơn, hàng ngàn quan chúng đã bị trấn động, hơn hai năm sau, chưởng trung vũ được tái hiện nhưng chỉ có hai người xem, hơn nữa một người trong đó đã rất quen thuộc với vũ điệu này, dù sau thì Tập Phong cũng đã xem qua hai người cùng diễn luyện vô số lần.
Nhưng mà lần này khi điệu múa ấy lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Tập Phong, hắn vẫn bị chấn kinh không ít, giống với em họ của mình Tập Tiểu Vũ, Tập Phong cũng bị điệu múa này là cho rung động, bởi vì lần này điệu múa bale trên piano cho người ta một cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Cho dù đây là điệu múa của hai người nhưng mà trọng tâm thì luôn ở trên người một người, nhưng mà điểm bất đồng là điệu múa hiện tại so với hai năm trước, trọng tâm đã phát sinh biến hóa, hai năm trước trong mắt mọi người thì Tiếu Thiền mới là người múa chính, Đường Kim chẳng qua chỉ là phối hợp với nàng mà thôi, nhưng bây giờ Tập Phong lại phát hiện, lần này Đường Kim mới là người biểu diễn, còn Tiếu Thiền tựa hồ chỉ giống đạo cụ của hắn mà thôi.
Nhưng cho dù như thế thì kiện đạo cụ này vẫn biểu hiện ra tư thế ưu nhã, mĩ lệ phi phàm, kinh diễm không gì sánh được, cả quá trình diễn ra vô cùng mượt mà lưu loát, không hề có một điểm trừ nhỏ nào hết, thậm trí còn mượt mà hơn cả hai năm trước.
Điều này làm Tập Phong kinh thán không thôi, trong lòng cũng yên tâm hơn rất nhiều, Đường Kim này đúng thật là rất đáng tin tưởng, chiếu theo tình huống trước mắt thì đúng thật là không cần phải tiến hành luyện tập thêm gì nữa, hoàn toàn có thể trực tiếp lên khán đài biểu diễn.
Vấn đề duy nhất là như thế này sẽ làm biểu hiện của Tiếu Thiền bị nhạt đi, Tiếu Thiền vốn phải là nhân vật chính, nhưng nếu như vừa rồi thì nàng ngược lại lại biến thành vai phụ mất rồi.
Một khúc bale trên piano cuối cùng cũng kết thúc, Tiếu Thiền lần nữa lại tiếp đất nhưng nàng có vẻ như vẫn đang ngây ngất.
-Bốp bốp bốp! – vài tiếng vỗ tay nhẹ nhàng đột nhiên từ phía cửa truyền tới, đồng thời kèm theo một thanh âm:
-Hay, hay, hay lắm, thật không hổ là chưởng trung vũ trong truyền thuyết, tuyệt đối có thể xưng là thần kĩ kinh hãi thế tục!
Nghe thấy tiếng vỗ tay mấy người Tiếu Thiền, Tập Phong, Tập Tiểu Vũ cuối cùng cũng thanh tỉnh, tất cả cùng nhìn về phía cửa sau đó cùng chào hỏi người tới:
-Lô đạo diễn!
Người vừa tới là một nữ nhân khoảng ngoài 30, không phải là rất xinh đẹp nhưng lại rất có khí chất, so với Tiếu Thiền thì nữ nhân này càng có phong phạm của một minh tinh hơn, mà trên thực tế thì người này chính là tổng đạo diễn của chương trình chào xuân năm mới của đài truyền hình Thiên Nam, Lô Tịnh.
-Xin chào, ta là Lô Tịnh. – Lô Tịnh đi về phía Đường Kim, giơ cánh tay trắng ngần của mình ra, rất khách khí chào hỏi hắn.
-Đường Kim. – Đường Kim khẽ giơ tay ra như chuồn chuồn chạm nước bắt tay nàng một cái rồi lập tức rút tay về.
-Đường tiên sinh, vũ điệu mà anh phối hợp cùng diễn với Tiếu Thiền thật là không chê vào đâu được, nhưng mà ta còn có một điểm muốn bổ sung , đó là thực ra vũ đạo vẫn còn chỗ có thể thay đổi, để cho tiết mục này có thể lên cao hơn một bậc nữa. – Lô Tịnh khá là trực tiếp, vừa lên tiếng đã vào vấn đề chính:
-Nếu như ta không nhìn lầm thì điệu múa vừa rồi thực ra toàn bộ đều do Đường tiên sinh làm chủ, từ mức độ nào đó mà nói, bất luận người múa là Tiếu Thiền hay người khác thì điệu múa này đều có thể thực hiện một cách hoàn mỹ có phải không?
-Ờ, cũng gần như thế. – Đường Kim gật đầu, ánh mắt của nữ nhân này cũng không tệ.
-Lô đạo diễn, cô không phải muốn đổi người đó chứ? – Tập Tiểu Vũ có chút gấp gáp hỏi.
-Đương nhiên là không. – Lô Tịnh khẽ cười:
-Bất luận là với ta hay với Đường tiên sinh mà nói, Tiếu Thiền đều là độc nhất vô nhị, sao có thể thay người khác được chứ? Ta chỉ muốn đề nghị, nếu như Tiếu Thiền không cần phải hao tâm tổn sức cho điệu múa này vậy thì hãy để nàng biểu diễn thêm sở trường của mình đi.
-Lô đạo diễn, ý cô là để Tiếu Thiền vừa múa vừa hát sao? – Tập Phong hỏi.
-Không sai, dù sao Tiếu Thiền cũn là ca sĩ, ta tin mọi người đều muốn nghe nàng hát. – Lô Tịnh khẽ gật đầu.
Tiếu Thiền trầm ngâm một lát, sau đó liền gật đầu:
-Đúng vậy, đúng vậy, như thế xác thực là rất ổn, hơn nữa làm như vậy còn có thể để cho tiết mục này có sự khác biệt so với hai năm trước, ta tin là mọi người sẽ càng thích xem hơn.
Trước đó Tập Phong vốn nghĩ là lần biểu diễn này Tiếu Thiền sẽ bị rớt xuống thành vai phụ, nhưng nếu như Tiếu Thiền kết hợp cả tiếng hát của mình thì lại không như thế nữa, Tiếu Thiền vẫn sẽ là tiêu điểm, ít nhất cũng sẽ phải ngang vai với Đường Kim, đều là nhân vật chính.
-Đương nhiên, cái này cũng phải hỏi ý kiến của Tiếu Thiền và Đường tiên sinh, không biết hai người cảm thấy thay đổi như vậy có được không? –Lô Tịnh nhìn Đường Kim và Tiếu Thiền, cười nhẹ một tiếng rồi nói.
-Ta không thành vấn đề. – Tiếu Thiền nghĩ một lát rồi đáp.
-Ta càng không có vấn đề gì, dù sao thì người hát cũng không phải là ta! – Đường Kim hời hợt đáp.
-Thế thì cứ quyết định như vậy đi, Tiếu Thiền, bây giờ chúng ta nên thương lượng một chút xem sẽ hát bài gì đi! – Lô Tịnh hiển nhiên rất nhiệt tình:
-Theo lý mà nói thì hát bài “thương yêu” theo nhịp piano hiệu quả sẽ tốt một chút, nhưng mà ta nghĩ có lẽ cũng có thể dùng hát khác với tiếng piano, đương nhiên cái này còn phải thử mới biết.
-Lô đạo diễn, chiều nay chúng ta sẽ xác định xong, đương nhiên nếu cô có thời gian thì cũng có thể ở bên cạnh chỉ đạo một chút. – Tiếu Thiền nói.
-Chỉ đạo thì không dám, nhưng mà chiều nay ta vừa hay cũng không bận gì, nếu nói có bận cũng là bận lo cho tiết mục của cô thôi, ờ.. chiều nay ta sẽ ở một bên quan sát, mọi người cùng nhau thảo luận sẽ tốt hơn. – tâm tình của Lô Tịnh lúc này khác là tốt, kì thực cái này cũng rất bình thường, mấy ngày nay nàng cũng luôn trong trạng thái lo lắng tiết mục này sẽ xuất hiện vấn đề, bây giờ xem ra không còn vấn đề gì nữa, tâm tình của nàng đương nhiên là rất tốt rồi.
-Được, vậy thì phiền Lô đạo diễn rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu đi. – Tiếu Thiền nghĩ rằng thời giancó chút gấp gáp cho nên không muốn lãng phí thì giờ nữa.
Lô Tịnh tự nhiên là cũng không có ý kiến gì, Đường Kim cũng cầu còn không được tập luyện nhanh nhanh một chút, hắn không muốn mất quá nhiều thời gian cho việc này, hơn nữa tối nay hắn còn phải về Ninh Sơn nữa.

Ba giờ chiều tại bệnh viện trực thuộc đại học Thiên Nam.
Trong một phòng bệnh, Cao Kỳ vừa mới tỉnh dậy vẫn còn đang điên cuồng gào thét:
-Là Tiếu Thiền, nhất định là tiện nhân Tiếu Thiền kia, là cô ta hại ta…
-Cao tiểu thư, hình như chúng ta không có chứng cứ. – một bên trợ lý của Cao Kỳ cẩn trọng nói.
-Không phải cô ta thì là ai? Còn có cả nam nhân của cô ta nữa, nhất định là do bọn họ giở trò! – Cao Kỳ phẫn hận nói:
-Tóm lại ta với con tiện nhân Tiếu Thiền kia vẫn chưa xong đâu!
-Cao tiểu thư, nếu như thực sự là do bọn họ động tay động chân thì cô nên tránh xa bọn họ một chút mới phải, nếu không nhỡ đâu lần sau mặt của cô lại thành như thế này… - trợ lý ấp a ấp úng nói, lần này khuôn mặt của Cao Kỳ cũng thật là kì quái, lúc trước mụn mọc càng ngày càng nhiều, mãi đến khi mọc đầy mặt thì chúng lại từ từ biến mất, trên thực tế Cao Kỳ vừa được đưa tới bệnh viện thì tất cả mụn trên mặt nàng đã biến mất sạch sẽ.
-giúp ta gọi điện Đặng Thiên Thành, nói là tối nay ta hẹn hắn ăn cơm! – Cao Kỳ cắt ngang lời của trợ lý, dùng ngữ khí như ra lệnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận