Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 919: Hình như ta gặp ngươi ở đâu rồi thì phải

-Đứng lại. – Tiêu thần đột nhiên quát lớn, tựa hồ có chút khẩn chương:
-Tiêu Tiêu, cô và nam nhân của cô dám bước thêm một bước nữa ta sẽ nổ súng!
Trong lòng Tiêu thần dâng lên một cỗ cảm giác bất an, lúc trước nữ bạn của hắn đột nhiên biết mất làm hắn vừa cảm thấy quỷ dị vừa hoảng sợ.
-Ngươi tên là gi? Hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi có phải không? – Đường Kim không thèm để ý tới Tiêu thần, hắn nhìn thập bát ca, có chút mê hoặc hỏi.
Đường Kim vừa nói như vậy thì không chỉ Tiêu thân cảm thấy khó hiểu mà đến cả những người khác cũng thấy như vậy, nam nhân của Tiêu Tiêu sao lại chọn ngay lúc này mà tới nhận người quen với thập bát ca, hơn nữa khẩu khí của hắn còn không nhỏ, nói như thế không phải là bất kính với thập bát ca sao?
Đang lúc mọi người vẫn đang cảm thấy khó hiểu thì Thập bát ca đã có phản ứng, hắn dường như quên việc mình đang bị chĩa súng vào người, cư nhiên khom mình lễ phép hành lễ với Đường Kim:
-Kiều Mộc bái kiến cô gia, không biết cô gia đại giá quang lâm, không kịp thời tới tiếp đón, mong cô gia lượng thứ.
Bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ, đám người kia tuy rằng không có nghe rõ thập bát ca nói gì nhưng nhìn hành động cung kính hành lễ của hắn, mọi người đều hiểu ra lai lịch của tên này không nhỏ, lẽ nào Tiêu Tiêu kia là đại tiểu thư gì đó của nhà Thập bát ca sao?
-Kiều Mộc? – Đường Kim khẽ chau mày một lát sau hắn cuối cùng cũng nhớ ra:
-ờ, ta nhớ ra rồi, lần trước Tiếu Thiền sảy ra chuyện ngươi cũng có mặt ở đó, ta đã nói là từng gặp qua ngươi mà, ngươi cũng là người Kiều gia sao?
-Vâng, cô gia, ta là con cháu dòng thứ của Kiều gia, nhưng năm nay nhờ có ngũ thiếu nâng đỡ nên đã bắt đầu được đảm nhiệm một số việc quan trọng. – Kiều Mộc cung kính đáp.
-Thế à, ừm phải rồi, sau này nàng tới đây ngươi nhớ chiếu cố một chút. – Đường Kim đưa tay chỉ Tiếu Thiền.
-Cô gia yên tâm, ta sớm đã biết thân phận của nàng, từ lần đầu tiên nàng tới đây ta đã bí mật cho người ở chỗ tối bảo vệ nàng. – Kiều Mộc đáp.
-A? – Tiếu Thiền cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng hỏi:
-Ngươi sớm đã biết thân phận của ta?
-Đúng vậy, ta cũng biết quan hệ của cô và cô gia. – Kiều cười khẽ.
Tiếu Thiền nhất thời có chút buồn bực, vốn cứ tưởng mình rất lợi hại, tự mình ẩn giấu thân phận cũng có thể tự bảo hộ bản thân ở nơi như thế nào, nhưng cuối cùng không ngờ vẫn là phải nhờ đến lão bản ở đây âm thầm bảo hộ, chẳng trách nàng lăn lộn ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn chưa gặp phải phiền phức gì.
-Ngươi cũng biết làm việc đấy, chẳng trách Kiều Gia Phú lại xem trọng ngươi. – Đường Kim cũng khá là thưởng thức Kiều Mộc, người này sớm đã nhận ra Tiếu Thiền nhưng vẫn một mực giả vờ không quen biết, trước giờ cũng không thấy hắn khoe công với mình, điều này làm Đường Kim có thêm một chút hảo cảm với Kiều Mộc.
Ngừng một lát Đường Kim lại nói tiếp:
-Sau này nếu như gặp phải việc gì ngươi có thể tìm ta.
-Đa tạ cô gia. – Kiều Mộc lập tức cảm kích nói, trên mặt tỏ vẻ hưng phấn không thôi, hắn rất rõ ràng, có thể được vị cô gia này xem trọng thì sau này vị thế của hắn ở Kiều gia sẽ càng thêm vững vàng.
-Đệch,, đây là chỗ để các ngươi nhận người thân đó à? – Tiêu thần cuối cùng cũng chịu hết nổi:
-Con mẹ các ngươi, các ngươi không nhìn thấy cái gì trên tay lão tử sao,mau đưa lão tử ra khỏi đây nếu không...ựa!
Tiêu thần còn đang lớn lối hò hét thì bỗng cảm thấy chỗ đầu nhói lên một cái, đồng thời cánh tay nhẹ bẫng, cả người ngã ngửa vào trong xe, còn về khẩu súng trên tay hắn thì đã sớm không thấy đâu.
-ngươi xử lí nốt đi, ta tới bên kia xem. – Đường Kim nhét khẩu súng vào trong tay Kiều Mộc rồi kéo Tiếu Thiền rời đi.
-Vâng, cảm tạ cô gia. – Kiều Mộc đối với một màn vừa rồi của Đường Kim cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, kể từ khi Kiều An An trở về Kiều gia, đối với năng lực của Đường Kim hắn cũng được biết ít nhiều.
Đường Kim không để ý đến sự tình ở trường đua nưa xàm trực tiếp kéo Tiếu Thiền chạy tới trường đấu võ, còn về những ánh mắt vừa có kinh ngạc, vừa có sùng bái vừa có mê hoặc của mọi người xung quanh, hắn càng không thèm để ý.
-thông chết tên vương bát đản nhà ngươi, mau tới đây cho lão nương.. - một lát sau phía sau truyền tới tiếng hò hét đầy hưng phấn của Yên muội, lại qua vài phút nữa, tiếng kêu gào tê tâm liệt phế của Tiêu thần cũng truyền tới. Yên muội trước mặt mọi người cầm gậy thông ass Tiêu thần làm cho tràng diện càng trở nên náo nhiệt,, mà lúc này Đường Kim và Tiếu Thiền thì đã đi tới bờ hồ.
-Này, vị Kiều gia đại tiểu thư kia có phải là xinh đẹp hơn ta không? – Tiếu Thiền đột nhiên cất tiếng hỏi, ngữ khí có chút buồn bã.
Lăn lộn ở Minh Hồ Thị lâu như vậy Tiếu Thiền tất nhiên cũng đã nghe nói về tỉnh thành Kiều gia, lại thêm nàng có chút quan hệ đặc thù với Đường Kim cho nên nàng cũng biết chút ít về vị Kiều gia đại tiểu thư kia, chỉ là nghĩ kì thì nàng cũng chưa từng chính thức gặp mặt Kiều An An.
-Tại sao cô lại muốn hỏi vấn đề này? – Đường Kim có chút kinh ngạc.
-Sao hả? Ta muốn hỏi một chút không được sao? – Tiếu Thiền không vui nói.
-Ý ta là loại câu hỏi không cần hỏi cũng biết đáp án như vậy sao còn cố hỏi chứ? – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Cậu... – Tiếu Thiền tức khí:
-Ta kém cỏi như vậy sao? lẽ nào đến tư cách để được so với nàng ta cũng không có?
- Không phải là cô kém mà là Thất tiên nữ quá xinh đẹp. – Đường Kim nghiêm trang nói:
-Cô có xinh hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ là mỹ nữ phàm tục mà thôi, người ta là tiên nữ, cô có cần thiết phải đem mình so sánh với tiên nữ không? Kì thực cô cũng không tệ, nhưng cô chỉ cần so với mỹ nữ ở phàm giới mà thôi, không cần phải so với tiên nữ người ta làm gì.
- Đường Kim chết bầm, cậu không thể nịnh nọt ta một chút được sao? – Tiếu Thiền có chút tức khí, tên gia hỏa này dỗ dành nàng vài câu thì đã chết sao? cần gì phải trực tiếp như vậy?
thật ra trong lòng Tiếu Thiền cũng rất rõ ràng, đừng nói đến vị Kiều gia đại tiểu thư kia, chỉ bằng Hàn Tuyết Nhu và Tần Thủy Dao ở Ninh Sơn nhị trung cũng đã hơn nàng rất nhiều rồi, nàng chẳng qua chỉ muốn được Đường Kim khen một câu mà thôi, nhưng tên gia hỏa này sống chết không chịu nói tốt về nàng lấy một câu.
-Thân làm một nam nhân vĩ đại, ta chưa bao giờ lừa mỹ nữ cả. – Đường Kim lại nghiêm trang nói:
- Tiếu Thiền, cô nên vui mới phải, ta không nói dối cô chứng tỏ cô cũng là mỹ nữ.
-Vui cái đầu cậu. – Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Sau này không cho cậu sờ nữa.
Chỉ là nàng vừa mới dứt lời thì bộ vị nào đó đã truyền tới một cảm giác nóng hổi, một bàn tay quen thuộc đang đặt lên trên đó.
-Ý, Tên gia hỏa kia càng nhìn càng thấy quen mắt ha! – cùng với lúc đó Đường Kim đã đưa mắt nhìn lên phía lôi đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận