Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 827: Đểu hơn cả ngươi

-Có chuyện gì thế, các ngươi là người của cảnh cục nào? – Lạc Phỉ Phỉ có chút không vui nói.
-Vị tiểu thư này, chúng ta là người của đội cảnh sát hình sự Lạc Bắc, có người đang bắt một tên tội phạm bị truy nã, mong cô đừng gây trở ngại cho người thi hành công vụ. – hai cảnh sát một già một trẻ, tên già hơn khoảng hơn 40 tuổi, tên còn lại khoảng ngoài 20, kẻ ra lệnh cho Đường Kim lấy chứng minh thư ra là tên cảnh sát thanh niên kia, còn người nói chuyện với Lạc Phỉ Phỉ là tên cảnh sát trạc tuổi nhìn có trọng ổn trọng hơn này.
-Tội phạm truy nã? – Lạc Phỉ Phỉ càng bực mình:
-Các ngươi đi truy nã tội phạm thì liên quan gì tới chúng ta?
-Vị tiểu thư này, việc này vốn không liên quan tới cô, nhưng đồng bạn của cô lại rất giống với tên tội phạm truy nã kia. – tên cảnh sát trẻ tuổi khẽ hừ một tiếng, vừa nói chuyện vừa lấy ra một bức tranh chân dung đưa cho Lạc Phỉ Phỉ và Đường Kim xem:
-Các người tự mình nhìn đi, không thấy người trong ảnh rất quen mắt sao?
Lạc Phỉ Phỉ và Đường Kim cùng nhìn chằm chằm vào bức chân dung, sau đó cả hai đều ngẩn ra, trên đời này có việc trùng hợp như vậy sao? bức họa này nào chỉ có quen mắt không thôi, đây căn bản là bức vẽ Đường Kim a!
-Người này phạm tội gì? – Lạc Phỉ Phỉ nhịn không được hỏi.
-Vị tiểu thư này, kẻ này tội ác cùng cực, hiềm nghi nghiềm lần cướp của hiếp dâm, ta khuyên cô nên cẩn thận một chút. – trung niên cảnh sát lên tiếng nói, cuối cùng mới quay sang phía Đường Kim:
-Còn về ngươi, phiền ngươi theo chúng ta về cục một chuyến!
Hiếp dâm?
Lạc Phỉ Phỉ vô thức nhìn Đường Kim một cái, tên hỗn đản này cưỡng hôn nàng cũng không phải một hai lần rồi, lẽ nào hắn còn có sở thích đặc biệt kia? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu tên gia hỏa này thực sự tà ác như thế thì bây giờ nàng làm sao vẫn còn nguyên vẹn được?
Trầm tư một lúc, Lạc Phỉ Phỉ cuối cùng cũng cho rằng điều này không có khả năng, tuy rằng tên hỗn đản này rất đểu, nhưng việc hiếp dâm hay cướp của thì hắn nói thế nào cũng không cần phải làm thế.
-Ta nghĩ chắc các người nhầm người rồi, ta là Lạc Phỉ Phỉ của Lạc gia, đây là bạn trai ta, chàng sẽ không bao giờ làm những chuyện như thế. – Lạc Phỉ Phỉ quyết định tin tưởng Đường Kim, nói tên gia hỏa này giết người nàng còn tin, nói hắn hiếp dâm thì nàng hoàn toàn không tin.
-Lạc tiểu thư, cho dù hắn có là bạn trai của cô thì cũng không thể nó hắn không có hiềm nghi, tối mùng 6 tết ở Lạc Bắc chúng ta có một nữ tử độc thân bị làm nhục, cái này là do người bị hại vẽ ra, ta nghĩ sẽ không trùng hợp như vậy chứ? – trung niên cảnh sát trầm giọng nói:
-Ta hi vọng Lạc tiểu thư sẽ không bị người lừa gạt, cũng đừng bao che cho nghi phạm, nếu như hắn thực sự vô tội, vậy chúng ta tự nhiên sẽ thả hắn.
-Mùng 6 tết? Cái này không thể… - Lạc Phỉ Phỉ dường như đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, nhưng không đợi nàng nói hết thì kiều đồn của nàng đã bị Đường Kim vỗ nhẹ một cái:
-Phỉ Phỉ, không cần nói nữa, ta đi cùng với bọn họ về đồn là được.
-Ngươi… - Lạc Phỉ Phỉ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Đường Kim, sau đó mới gật đầu:
-Được, vậy ta đi cùng ngươi.
-Lạc tiểu thư, cô không cần đi cùng đâu. – trung niên cảnh sát nói.
-Các người bắt bạn trai của ta về cục cảnh sát, ta có thể không đi cùng sao? – Lạc Phỉ Phỉ khẽ hừ một tiếng.
-Nếu Lạc tiểu thư đã yêu cầu như thế thì ta cũng không có ý kiến. – trung niên cảnh sát cũng không có ngăn lại, đồng thời lấy ra một cái còng tay nhìn Đường Kim nói:
-Ngươi tự mình đeo hay để ta giúp ngươi?
-Thân ái à, nàng giúp ta đi, ta chỉ nguyện ý bị mỹ nữ bắt mà thôi. – Đường Kim nhìn Lạc Phỉ Phỉ cười hì hì.
Lạc Phỉ Phỉ lườm Đường Kim một cái, sau đó mới lấy còng số 8 còng tay hắn lại, tiếp theo dưới sự dẫn dắt của hai tên cảnh sát, hai người đi bộ thêm vài trăm mét nữa rồi cùng nhau ngồi lên một chiếc xe cảnh sát.
Hai tên cảnh sát ngồi phía trước lái xe, Đường Kim và Lạc Phỉ Phỉ cùng ngồi ở hàng ghế sau. Xe vừa nổ máy thì Lạc Phỉ Phỉ đá ghé sát tai Đường Kim nói:
-Có phải ngươi sợ bọn chúng biết chuyện của mình với Băng Di không?
-Băng Di? – Đường Kim ngẩn ra:
-Phỉ Phỉ, việc này có liên quan tới Băng Di à?
-Ngươi đừng tưởng ta không biết, tối mùng 6 tết ngươi hú hí với Băng Di, tin nóng về bạn trai của Băng Di lúc trước ta cũng đã xem qua. – Lạc Phỉ Phỉ khẽ hừ một tiếng:
-Ngươi chỉ cần để Băng Di tới làm chứng là có thể thoát khỏi hiềm nghi rồi, nhưng ngươi lại lựa chọn cùng bọn chúng về cục cảnh sát, đây không phải là muốn bảo hộ nàng ta sao?
Đường Kim nhất thời có chút cạn lời, nửa ngày sau mới thấp giọng nói:
-Thân ái, nàng thực sự nghĩ nhiều rồi, căn bản không có chuyện như thế.
-Vậy là chuyện gì? – Lạc Phỉ Phỉ hiển nhiên là không tin.
-Bức họa kia giống như là vừa mới được vẽ cách đây không lâu. – Đường Kim ghé sát vào tai Lạc Phỉ Phỉ, nhanh chóng giải thích:
-Cũng đồng nghĩa với việc tội phạm bị truy nã chỉ là cái cớ mà thôi, có người muốn chơi ta, ta thấy quá nửa là tên Bành Dật Phong ngu ngốc kia, ta vừa mới tới đây, có đắc tội thì cũng chỉ đắc tội với mỗi mình hắn, cho nên ta mới cố ý đáp ứng theo bọn chúng về cục, ta muốn xem rốt cục bọn chúng muốn giở trò gì mà thôi.
-Thật sao? – Lạc Phỉ Phỉ có chút mê hoặc, nàng không nghĩ tới Đường Kim nhìn háo sắc vậy mà cũng thông minh ra phết.
-Đương nhiên là thật, loại người muốn làm hại ta vẫn là nên sớm giải quyết triệt để thì tốt hơn. – Đường Kim nhẹ nhàng nói:
-Chỉ là bây giờ còn chưa xác định được mà thôi, gần đây người muốn gây sự với ta rất nhiều, nói không chừng lại là người khác, cho nên ta mới làm rõ tình huống trước rồi tính tiếp.
-Theo ngươi nói thì quá nửa là Bành Dật Phong rồi. – Lạc Phỉ Phỉ nghĩ một lát rồi nhỏ giọng nói:
-Tên gia hỏa đó lúc nào cũng đóng giả người tốt, ta cũng không có thời gian điều tra chuyện xấu của hắn, nhưng ta vẫn luôn có cảm giác hắn rất ngụy tạo, sau lưng nói không chừng là kẻ đểu cáng.
Cuối cùng Lạc Phỉ Phỉ còn bổ sung một câu:
-Đểu hơn cả ngươi!
-Thân ái, ta không đểu chút nào, ta rất lương thiện a! – Đường Kim làm bộ oan ức.
Lạc Phỉ Phỉ mắt trắng dã nhìn Đường Kim, nàng thật là lười để ý tới hắn, hắn mà lương thiện sao? Xem nàng là tiểu la lị 3 tuổi chắc!
Đại khái khoảng mười phút sau, chiếc xe cảnh sát dừng lại, Đường Kim và Lạc Phỉ Phỉ lần lượt xuống xe thì phát hiện mình đã ở trong cục cảnh sát Lạc Bắc.
-Đi vào đi! – tên cảnh sát trẻ tuổi dùng ngữ khí ra lệnh nói với Đường Kim.
Đường Kim cũng lười lên tiếng, hắn trực tiếp theo hai tên cảnh sát đi vào bên trong, sau đó bị chúng đưa vào trong phòng thẩm vấn, còn về Lạc Phỉ Phỉ tất nhiên là phải đứng đợi ở bên ngoài rồi.
-Ngồi xuống! – thấy Đường Kim vẫn đứng đó, tên cảnh sát trẻ tuổi thét lên một tiếng.
Đường Kim bày ra một bộ dáng thật thà, giả vờ lập tức ngồi xuống, tên cảnh sát trẻ tuổi thấy Đường Kim nghe lời như thế thì đắc ý không thôi, theo hắn thấy thì Đường Kim đang biểu hiện vẻ sợ hãi.
Hắn không có ngồi ngay xuống mà trước tiên đem camera tắt đi, lúc này Đường Kim cũng biết là thẩm vấn chân chính đã bắt đầu, đương không phải là hai tên cảnh sát này thẩm vấn hắn mà là hắn bắt đầu thẩm vấn hai tên cảnh sát này. Thẩm vấn ngược cảnh sát trong phòng thẩm vấn tuyệt đối là một lựa chọn rất sáng tạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận