Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 683: Xem quá nhiều phim tâm lý tình cảm.

Rượu ngon và mĩ nhân luôn có thể giúp nam nhân tạm thời quên đi tất cả phiền não, Đường Kim không có bao nhiêu hứng thú với bia rượu, nhưng mà đối với mỹ nữ thì hắn tất nhiên không là chê rồi.
Mãi đến năm giờ chiều Đường Kim vẫn dang đùa nghịch thân thể thành thục của nàng, lưu luyến không muốn rời tay.
-Ta phải đi rồi. – ngữ khí của Hàn Tuyết Nhu có chút lười biếng:
-Tối nay ta phải về nhà cùng ăn cơm với ba mẹ, còn có cả nhà Linh tỷ nữa, hay là chàng cùng đi với ta đi? Bọn họ cũng rất muốn gặp chàng.
-Thân ái à, ta không muốn ăn cơm, ta ăn nàng là đủ rồi. – Đường Kim vẫn chưa muốn xuống giường, hắn vừa nói vừa nghịch nghịch cặp tuyết lê trắng nõn của nàng.
-Nhưng mà ta thực sự phải đi rồi! – Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị một cái, thân thể mềm mại của nàng khẽ uốn éo vài cái, dùng một loại tư thế rất khó tưởng tượng trườn ra khỏi lòng Đường Kim sau đó trượt xuống góc dường, phút chốc nàng đã mặc xong quần áo.
Đường Kim ngẩn ra, hai năm không gặp bản lĩnh của Hàn Tuyết Nhu tiến bộ không nhỏ a.
-Ta thực sự phải đi rồi! – Hàn Tuyết Nhu nhìn Đường Kim cười cười:
-An An tỷ sắp tan ca rồi, nếu chàng chưa muốn dậy thì đợi một lát nàng sẽ cho chàng ăn!
Hàn Tuyết Nhu nói đi là đi, bời vì nàng rất hiểu Đường Kim, nếu như nàng còn dây dưa thêm lát nữa thì nói không chừng quần áo của nàng vừa mới mặc xong sẽ lập tức bị cởi ra.
Hàn Tuyết Nhu rời đi được vài phút thì Đường Kim cũng ngồi dậy mặc quần áo, mỹ nữ rời đi, phiền não cũng theo đó mà tới.
Trong Thiên Đạo Tiên Cảnh Tần Khinh Vũ và Tần Thủy Dao đang diễn một màn kịch mẫu nữ đại chiến, dưới sự giúp đỡ bồi luyện của Tần Thủy Dao, nàng dang bắt đầu thích ứng với cỗ lực lượng cường đại mới có được, việc này cũng cần có một đoạn thời gian.
Nhưng mà phiền não lúc này của Đường Kim không phải là tới từ Tần Khinh Vũ mà là một chuyện khác, hắn ngây ngốc bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh những hai năm, hai năm qua đi có một vài sự việc vẫn không hề có chút tiến triển gì, ví như cha mẹ hắn vẫn chưa hề có bất cứ tin tức gì, còn sư phụ của hắn cũng vậy, hai năm nay sư phụ liệu có xảy ra chuyện gì không?
Tuy rằng sư phụ của hắn rất lợi hại nhưng dù sao ông cũng không phải là người trong Tiên môn, một khi gặp phải Tiên môn cao thủ, sợ rằng sẽ không ứng phó nổi, còn có cha mẹ mà hắn chưa từng gặp qua kia liệu có còn ở trên đời?
Cho dù hắn đã từng tin tưởng rằng mình nhất định sẽ tìm được cha mẹ, nhưng bây giờ hắn lại bắt đầu cảm thấy hi vọng càng ngày càng xa vời.
-Hi vọng tiểu nha đầu kia cõ thể tìm được hành tung của sư phuj1 – Đường Kim có gạt đi những phiền não trong lòng sau đó bắt đầu tự an ủi mình:
-Vận khí của ta vẫn luôn rất tốt, ta nhất định sẽ tìm được họ.
Khẽ thở ra một hơi, Đường Kim rất nhanh đã ném hết số phiền não này ra sau gáy, làm người thì phải lạc quan, đa sầu thiện cảm không phải là phong cách của hắn, làm người càng cần phải vui vẻ, tuy rằng hắn vẫn sẽ không ngừng tìm kiếm sư phụ và cha mẹ, nhưng mà đồng dạng hắn cũng phải tìm kiếm cả niềm vui của riêng mình.
-Trước tiên vẫn là nên nghĩ biện pháp làm sao để thoát khỏi bàn tay của Tô lão sư đã! – Đường Kim lẩm bẩm một mình, đối với hắn mà nói thì đây mới là vấn đề cấp bách trước mắt.
Chỉ là suy nghĩ một lúc lâu nhưng hắn vẫn không nghĩ ra biện pháp nào thật tốt, trừ khi hắn làm người nuốt lời hoặc là phải đi con đường cuối cùng đó chính là làm nam nhân của Tô Vân Phi.
-Ta là một nam nhân giữ chữ tín, xem ra chỉ có thể đem mỹ nữ lão sư khi biến thành người của mình thôi, đến lúc đó nàng dám bắt ta học tiếng Anh, ta sẽ bịt miệng của nàng lại… hehe… - Đường Kim thầm hạ quyết tâm, vùa nghĩ được như thế tâm tình hắn lập tứctốt lên rất nhiều, việc này dường như đã tìm được cách giải quyết hoàn mỹ nhất, bây giờ việc hắn cần làm là làm sao có thể lừa được mỹ nữ lão sư kia lên giường trước khi học kì mới bắt đầu.
Chỉ là bây giờ mỹ nữ cần hắn an ủi cũng rất nhiều, dường như không có thời gian đi tán Tô Vân Phi a.
-Bây giờ vừa hay chưa có việc gì làm, không bằng đi tán nàng một phát thử xem. – Đường Kim thầm nhủ rồi lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa mới ra đến cửa Đường Kim đã nghe thấy tiếng của Tô Vân Phi:
-Bì tiên sinh, ta đã nói với ông rất nhiều lần rồi, ta đang làm chủ nhiệm của học sinh lớp 12, trước khi học sinh của ta tốt nghiệp, ta căn bản là không có thời gian nói chuyện tình cảm, sao anh cứ không nghe vậy?
Tô Vân Phi đang đứng trước cửa phòng nàng, phòng nàng không có mở cửa mà trước mặt nàng còn có một nam thanh niên tầm hai mươi mấy tuổi, nam nhân này đem một cặp kính gọng vàng, làm da trắng trẻo nhìn khá là tri thức, trên tay hắn còn đang ôm một bó hoa hồng rất tươi, hiển nhiên người này đang theo đuổi Tô Vân Phi.
-Vân Phi, ta biết đây là nàng cố tình kiếm cớ như vậy mà thôi, tại sao nàng lại không thể cho ta một cơ hội chứ? – nam nhân thư sinh kia dường như có chút bất lực, còn có cả một chút buồn bực.
Tròng mắt Đường Kim khẽ đảo một cái, hắn đột nhiên bước nhanh tới bên cạnh Tô Vân Phi sau đó nhân lúc nàng không để ý ôm trầm lấy nàng, trên mặt thì làm ra biểu tình bất mãn nhìn nam nhân kia:
-Này, hai tiếng Vân Phi là để cho ngươi gọi sao? Ta sớm đã nghe nói có một tên gia hỏa suốt ngày bám lấy Vân Phi, thì ra kẻ đó là ngươi hả, ngươi muốn biết vì sao nàng không cho ngươi cơ hội không? Ta nói cho ngươi biết, nguyên nhân đơn giản là vì nàng đã có bạn trai rồi!
Tô Vân Phi khẽ ngẩn ra, hành động đột ngột của Đường Kim làm nàng kinh ngạc đến nhất thời quên mất giãy giụa, đợi khi nàng nghĩ ra là có gì đó không đúng, muốn vùng vẫy thì lại phát hiện Đường Kim đang ôm nàng rất chặt, nàng căn bản là không thể động đậy, thế là cứ như vậy trong mắt của nam tử thư sinh kia thì Tô Vân Phi đã trở thành người cam tâm tình nguyện để cho Đường Kim ôm.
Sắc mặt của nam tử kia nhất thời trở nên rất khó coi, hắn nhìn Đường Kim một cái rồi lại nhìn thẳng vào Tô Vân Phi:
-Vân Phi, thì ra cô đã có bạn trai rồi?
Tô Vân Phi mở miệng ra nhưng nhất thời không biết nói gì cho phải, nàng không muốn thừa nhận nhưng nàng lại muốn thoát khỏi sự đeo bám của nam nhân này, điều này làm cho nàng cảm thấy rất mâu thuẫn, phút chốc vẫn chưa thể đáp lại được.
Mà đúng vào lúc này Đường Kim lại nói tiếp:
-Này, tiểu tử, mắt ngươi mù rồi hả? Vấn đề như thế mà còn phải hỏi? Ta cảnh cáo ngươi, cách xa bạn gái ta một chút nếu không cẩn thận ta sẽ cho ngươi ăn đòn!
Tô Vân Phi quyết định dứt khoát không lên tiếng, chỉ cần có thể thoát khỏi nam nhân này đeo bám thì cứ để kệ cho Đường Kim ăn nói lung tung cũng chẳng sao.
-Cho dù ngươi có là bạn trai của Vân Phi thì ngươi cũng không có tư cách đuổi ta đi, các người vẫn chưa kết hôn nghĩa là ta vẫn còn cơ hội, ta vẫn có thể cạnh tranh công bằng vưới ngươi! – nam tử kia tức giận nói.
-Cạnh tranh công bằng? – Đường Kim dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn nam tử kia:
-Ngươi có phải là xem quá nhiều phim tâm lý tình cảm đến đầu óc lú lẫn rồi hay không? Ta sớm đã nhanh chân tới trước, người còn đòi công bằng cái rắm ấy!
-Đường… - thấy Đường Kim càng ngày càng đi quá xa, Tô Vân Phi nhịn không được định nói gì đó, chỉ là nàng vừa kịp thốt lên một tiếng thì miệng nàng đã bị lấp kín.
Trong khoảng khắc đầu óc nàng trở nên trống rỗng, trong đầu nàng chỉ kịp nổi lên một ý niệm cực kì hoang đường, nàng.. nàng vậy mà bị học sinh của mình cưỡng đoạt mất nụ hôn đầu sao? Nụ hôn đầu của nàng vậy mà lại để cho một nam sinh trong lớp của nàng chiếm mất?
Tên nam tử kia nhất thời tức giận đỏ bừng mặt, hai nắm tay siết chặt, bởi vì hắn phát hiện Đường Kim không chỉ hôn Tô Vân Phi mà đôi tay kia của hắn còn đang sờ mó loạn xạ trên người nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận