Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1252: Về nhà nhảy cùng ta.

Người kinh hô là mấy nữ tử, Đường Kim đành phải tạm ngừng động tác trêu trọc Tô Vân Phi lại, mấy nữ tử kia tuy rằng không liên quan tới hắn nhưng người đầu sỏ gây ra chuyện này lại là nam nhân đáng thương vừa mới bị đào góc tường – Đới Phong kia.
-Qủy đen, có bản lĩnh thì đơn đấu solo với lão tử, dám không hả? – Đới Phong đập vỡ một chai bia, sau đó dùng nó chỉ vào một tên châu phi có làn da đen bóng loáng, sắc mặt đỏ bừng như muốn liều mạng.
-Đới Phong, đừng xung động,… - Lý Trạch đang liều mạng ngăn cản Đới Phong, chỉ tiếc là khí lực của hắn không đủ.
Đường Kim lúc này mới nhớ ra mình đã đáp ứng Lý Trạch đòi lại mặt mũi, thế là hắn đành phải tạm thời bỏ tay ra khỏi ngực Tô Vân Phi, một đạo chỉ phong bắn ra, nhạc nền trong bar đột nhiên tắt ngấm, cả quán bar trở nên yên lặng hơn rất nhiều.
-ÂY, mỹ nữ kia, đừng nhảy nữa, cùng ta về nhà nhảy thoát y đi. – Đường Kim ôm Tô Vân Phi đứng dậy, đồng thời ngoắc tay với Judy một cái.
Nhạc nền đột nhiên ngắt vốn làm mọi người khá giật mình, đám nam nữ đang nhảy trên vũ trì cũng vừa mới dừng động tác lại, mà sau khi nghe câu nói kia của Đường Kim, quán bar vốn còn có chút âm thanh đột nhiên trở nên lặng ngắt, vài trăm cặp mắt đổ dồn về hắn như nhìn một kẻ điên.
Đối với những người thường xuyên lặn lội phong tình trong bar mà nói, Judy đã được coi là một danh nhân ở đây, rất nhiều người đều biết cô nàng tóc vàng xinh đẹp này thường xuyên xuất hiện, hơn nữa mỗi lần đều mang theo một đám người, rất nhiều nam nhân muốn được sơ múi nàng một chút nhưng tiếc là đến góc váy của nàng còn chưa đụng vào được, những người này chỉ biết duy nhất một điều, đó là nàng tên Judy.
Rõ ràng hiện tại Judy chính là người nhân khí cao nhất ở đây, nói nàng là nữ thần của quán bar này cũng không có gì là nói quá, nhưng mà không biết từ đâu đột nhiên là lòi ra một tên gia hỏa, chỉ ngoắc tay mà muốn nàng đi theo hắn?
Hơn nữa càng dị là tên gia hỏa kia phóng tiếng muốn Judy múa thoát y với hắn, đây không phải điên thì là gì?
Những người có mặt ở đây ngoạt trừ một số ít người đều cảm thấy Đường Kim là kẻ điên.
Lần này Đới Phong vừa mới mở lời đòi khiêu chiến với anh bạn châu phi kia cũng bị động tĩnh phía Đường Kim làm kinh động, hắn nhìn Đường Kim mà cứ ngỡ mình nhận lầm người:
-Đó, đó là Đường Kim?
Bởi vì có Đường Kim xuất hiện,đến anh bạn châu phi vừa bị Đới Phong khiêu chiến kia cũng quên mất hồi ứng mà nhìn Đường Kim, sau đó lại nhìn Judy, hiển nhiên hắn cũng như mọi người đều muốn hóng xem phản ứng của Judy thế nào.
Dưới sự mong đợi của vạn chúng…ờ, không tới vạn người, đại khái chỉ khoảng vài trăm, Judy cuối cùng cũng có phản ứng, nàng như chú mèo nhỏ ngoan ngoãn vừa đi vừa lắc mông lắc eo, tới bên cạnh Đường Kim.
Theo bước chân nàng càng ngày càng gần Đường Kim, mỗi người đều chờ mong Judy sẽ đạp Đường Kim một cái hay tát hắn hai cái chẳng hạn, bốn phía đã bắt đầu to nhỏ nghị luận, bất quá vài giây sau mọi người đều im hơi lặng tiếng, bởi vì bọn họ phát hiện Judy một mực không có dừng bước, cứ như thế đi thẳng tới lòng ngực Đường Kim.
Không sai, chính là lòng ngực hắn, Judy đem thân thể phong mãn đầy gợi cảm của mình toàn bộ dán chặt lên người Đường Kim, thanh âm dị thường yêu kiều:
-Honey, chúng ta về nhà đi!
Vố số năm nhân trừng mắt há mồm, tim như muốn tan nát, nữ thần tóc vàng kia bị người ta ngoắc tay một cái đã theo hắn về nhà rồi sao? ông trời ơi ông có mắt không vậy?
-Ừm, đợi lát về, ta giải quyết chút chuyện trước đã. – Đường Kim rất vừa lòng với biểu hiện ngoan ngoãn của Judy, hắn tạm thời buông nàng ra đi về phía Lý Trạch.
-Những kẻ nào từng đánh các cậu? – Đường Kim nhìn Lý Trạch một cái, lại nhìn Đới Phong và anh bạn châu Phi kia, anh bạn châu Phi kia người cũng thật cao, chắc phải đến gần 2m, trong lòng đang ôm một nữ tử còn chưa tới 1m6, gnhifn chứ như là đang ôm con gái mình, mà nữ tử kia cư nhiên chính là Tô Đan Đan, hiển nhiên người này chính là kẻ đã đào góc tường Đới Phong rồi.
Đường Kim không nhịn được khẽ lắc đầu, đầu năm nay con người thật là không có phẩm vị a.
-Ách, tên này, hắn khẳng định là đã động thủ qua, những người khác thì nhìn không rõ, bất quá đều là lão ngoại, đại bộ phận đều là người da đen. – Lý Trạch nhỏ giọng nói.
-Như vậy hả, thế thì đơn giản thôi. – Đường Kim quét mắt nhìn 4 phía một cái, đột nhiên một cước xuất ra đem đại hán châu phi cao gần hai mét kia đạp ngã, sau đó thân thể hóa thành một cái bóng, lấy tốc độ mắt thường khó nhìn thấy lướt qua một lượt quanh quán bar.
-a…
-á…
-âu…
Hàng loạt tiếng kêu thảm cộng với tiếng mắng chửi phẫn nộ vang lên khắp nơi, một loạt người bị đánh ngã, nằm dưới dất kêu gào chửi bới, những người này đều có một đặc điểm chung, thứ nhất là nam nhân, thứ hai là người nước ngoài.
-Xong rồi, còn lão ngoại nào đang đứng nữa không? – Đường Kim đột nhiên trở lại vị trí ban đầu, khẽ phủi tay một cái, tùy ý hỏi.
Bốn phía mọi người lại được thể trừng mắt há mồm lượt nữa, con hàng này là ai vậy?
Lý Trạch cũng có chút dở khóc dở cười, Đường Kim quả thật là nhân tài a, thà đánh nhầm còn hơn bỏ xót?
-bạch bạch bạch… - tiếng vỗ tay của Judy vang lên:
-Thân ái, chàng thật lợi hại a!
Tiếp theo Judy đột nhiên dùng tay chỉ vào phía không xa:
-Honey, tên kia là người Hàn Xẻng, kia là Nhựt Bổn, đừng để ngoại hình của bọn chúng lừa nha.
-Ách.
Lại vài tiếng kêu đau đớn vang lên, đánh thương cho mấy tên gia hỏa bị Judy mách Đường Kim.
-Thu công, về nhà thôi. - Đường Kim cũng không phải đặc biệt tới đây để ra mặt cho Đới Phong, cho nên hắn tự nhiên là phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết chuyện này rồi.
Mặc kệ chúng nhân đang ngơ ngác đứng hình tại chỗ, Đường Kim đã trở lại bên cạnh Judy và Tô Vân Phi, mỗi tay một nàng, đi ra ngoài quán bar.
Lý Trạch cũng lập tức kéo Đới Phong theo đuôi Đường Kim, hắn không ngốc, bây giờ không đi ngay lát nữa muốn đi cũng không được nữa, Đới Phong lúc này tuy đã uống nhiều nhưng cũng bị sự cường đại của Đường Kim chấn trụ, cư nhiên không nói lời nào hết, ngoan ngoãn đi theo Lý Trạch.
Nhưng đúng lúc này phía cửa quán bar truyền tới một thanh âm:
-Đánh khách của ta bị thương mà còn đòi chuồn hả?
Theo thanh âm đó, phía cửa xuất hiện một nam nhân, nam nhân này một thân áo xẻ đuôi yến, cao lớn anh tuấn, phong độ ngời ngời nhưng lại là tóc vàng mắt xanh, hiển nhiên là người ngoại quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận