Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1119: Ngươi cũng tự động tìm đến cửa sao?

Cho dù thân làm tu tiên giả nhưng bản chất của Đường Kim vẫn là một người thế tục, bất quá Kiều An An bất luận là dung mạo hay khí chất cũng đều có thể coi là tiên nữ chân chính.
Nếu như để người ngoài đánh giá thì Đường Kim nên sống trong thế tục còn Kiều An An thì phải tới Tiên giới.
Đường Kim không có hứng thú lắm với cái gọi là Tiên môn hay Tiên giới, bất quá hắn lại rất hứng thú với tiên nữ ở Tiên môn và Tiên giới, cả buổi chiều hôm ấy nam nhân vĩ đại trong giới thế tục Đường Kim đã phát động công kích với người được mệnh danh là tiên nữ ở Tiên giới – Kiều An An, xách thương ra trận, đại chiến với tiên nữ mấy trăm hiệp, đánh đến mức tiên nữ phải cầu khẩn xin hàng, mãi đến hơn 7 giờ tối trận chiến này mới kết thúc, Đường Kim mới thỏa mãn li khai thân thể tuyết trắng của Kiều An An, hắn và Hắc Võng có một cuộc hẹn, hiện tại là lúc phải đi rồi.
..
8 giờ tối tại Minh Hồ Sơn Trang.
Đây không phải là lần đầu Đường Kim tới Minh Hồ Sơn Trang, trên thực tế địa phương này có không ít kí ức tốt đẹp đối với hắn, phải biết là lúc đầu hắn gặp Tiêu Đại Nhi chính là ở đây.
Đi vào trong Minh Hồ Sơn Trang, trong đầu Đường Kim không tự giác được lại nổi lên hình ảnh yêu diễm của Tiêu Đại Nhi, thân hình làm người ta phải điên cuồng của nàng cứ thỉnh thoảng lại lướt qua trong dầu hắn, cho dù vừa rồi hắn vưa mới ăn thịt một tiên nữ nhưng vẫn không thể nào đem cỗ xung động này áp chế xuống được.
Hít một hơi thật sâu, Đường Kim tạm thời khu tán thân ảnh của Tiêu Đại Nhi, nhanh chóng tới trước cửa phòng 101, sau đó gõ cửa
Bên trong không có người phản hồi.
Đường Kim khẽ nhíu mày, linh giác tiến nhập vào bên trong do thám, bên trong đúng là có một nữ nhân, chỉ bất quá nữ nhân này cư nhiên đang tắm.
-Cô ta định giở trò gì? – Đường Kim thu lại linh giác, tiếp tục gõ cửa , cho dù hắn có thể dùng năng lực thuấn di trực tiếp đi vào, nhưng hắn không muốn để lộ năng lực của mình trước một nữ nhân xa lạ, hắn muốn xem nữ nhân rất có khả năng tới từ Hắc Võng này rốt cuộc muốn làm gì.
Đại khái lại đợi thêm khoảng 1 phút nữa, cửa phòng cuối cùng cũng mở ra, một nữ nhân đang quấn khăn tắm xuất hiện trước mặt Đường Kim, nữ nhân này mái tóc vẫn đang còn ươn ướt, hiển nhiên là chưakịp sấy khô, trên mặt, trên người đều có thể nhìn rõ vẫn còn vài hạt nước đọng lại, xem ra đúng là vừa mới tắm xong, bất quá chính vì như thế mà làm nàng càng trở nên hấp dẫn.
Cho dù là với ánh mắt kén chọn của Đường Kim, thì nữ nhân này cũng tính là khá xinh đẹp, tuy rằng không bằng cấp bậc tiên nữ như Kiều An An, nhưng luận dung mạo, nàng cũng đủ để không phân cao thấp với Mộc Vũ, hơn nữa so với Mộc Vũ càng thêm có mùi vị nữ nhân.
Đây là một thiếu phụ thành thục khoảng trên dưới 30 tuổi, trên người nàng từ trên xuống dưới đều toát lên phong tình thành thục của mỹ phụ, trên người nàng quấn một chiếc khăn tắm, hai bán cầu trước ngực lộ ra hơn phân nửa, cặp đùi trắng toát thoắt ẩn thoắt hiện càng thêm dụ hoặc, đến Đường Kim cũng phải liếc thêm vài cái.
-Ờm đùi non còn hơi nhiều thịt một chút. - Đường Kim âm thầm đánh giá một câu, với nhãn lực cường đại của hắn, cuối cùng cũng tìm ra được một khuyết điểm ở trên người nàng.
-Cậu là Đường Kim? – thiếu phụ thành thục hỏi, tựa hồ như có chút kinh ngạc, sau đó lại khẽ điềm đạm cười:
-Thật ngại quá, ta vừa mới từ bên ngoài về, thời tiết hơi nóng nên mới đi tắm một cái.
Không đợi Đường Kim đáp, thiếu phụ lùi sau một bước, thân thể khẽ tránh ra một bên:
-Đường tiên sinh, mời vào.
Đường Kim cũng không khách khí, trực tiếp đi vào trong, đưa mắt nhìn quanh một cái, phát hiện đây là một phòng khách bình thường, tuy khá rộng nhưng ngoại trừ một cái giường lớn ra thì chỉ còn một bộ sô pha nhỏ và một cái bàn trà.
-Nói đi, cô là ai? – Đường Kim tới trước sô pha, vắt chân chữ ngũ ngồi xuống, lười biếng hỏi. đồng thời ánh mắt còn không ngừng quét quanh người của thiếu phụ này, làm ra bộ dáng giống hệt như một tên sắc lang.
Mỹ thiếu phụ cũng từ từ đi tới chiếc sô pha, ngồi xuống bên cạnh Đường Kim, một cỗ hương thơm nước hoa nhàn nhạt khẽ lọt vào trong mũi Đường Kim, thanh âm nhỏ nhẹ của mỹ thiếu phục cũng phiêu vào trong tai hắn:
-Ta tên Lý Ngọc Quỳnh, Lương Đống là chồng ta, ta và lão công đều là người của Hắc Võng.
-Ào. – Đường Kim dùng ánh mắt quái dị nhìn Lý NgỌC Quỳnh:
-Sáng hôm nay chồng cô tự mình tìm đến trước mặt ta, hiện tại tới lượt cô lại tự tìm đến cửa rồi hả? không thể không nói ta rất là hiếu kì, chẳng lẽ người của Hắc Võng các người đều là loại thích tự mình tìm đường chết sau?
-Kì thực ta cũng từng là sinh viên của đại học Thiên nam, sau đó ta ra nước ngoài du học 4 năm, sau đó lại gặp được lão công của ta, lúc đó ông ấy vẫn chưa phải phó thị trưởng, chúng ta quen biết nhau 1 năm thì chính thức kết hôn. – Lý NgỌC Quỳnh dùng một ngữ khí rất chậm trần thuật lại mọi việc:
-Chỉ là lão công của ta không hề biết, sở dĩ ta quen biết ông ấy hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên.
-Cô nói là cô cố ý tiếp cận ông ta, sau đó kết hôn, cuối cùng là thuận tay kéo luôn ông ta xuống nước, làm cho ông ta trở thành thành viên của Hắc Võng có phải không? – Đường Kim lười biến hỏi.
-Đúng vậy, chính là như thế. – Lý NgỌC Quỳnh gật đầu.
-Được rồi, ta nói cho cô biết, ta không có hứng thú với chuyện riêng của cô, ta chỉ muốn biết tại sao cô lại tới tìm ta, trực tiếp một chút đi, ta rất bận, không muốn lãng phí thời gian. – Đường Kim bộ dáng rất là thiếu kiên nhẫn.
-Đường tiên sinh, bất luận anh có tin hay không thì ta vẫn muốn ói rằng vừa mới đầu ta chỉ là phụng mệnh tiếp cận lão công, nhưng sau đó ta thực sự đã yêu ông ấy, ông ấy vốn phải có một tiền đồ sáng lạn, nhưng cũng vì ta mà bị hủy đi tất cả, tội của ta không thể nào tha thứ, nhưng kì thực ông ấy vẫn chưa làm việc gì thương thiên hại lí, ông ấy không nên phải mang tiếng là phần tử khủng bố để phải ngồi tù cả đời. – trên mặt Lý NgỌC Quỳnh khẽ lấp lánh ánh sáng kì dị, trong mắt cùng tràn ngập vẻ thâm tình:
-Cho nên, Đường tiên sinh, ta muốn làm một giao dịch với anh.
-Giao dịch gì? – Đường Kim không nhanh không chậm hỏi.
-Ta biết anh đã bắt được Vương Huy, nhưng ta muốn nói rằng địa vị của ta ở Hắc Võng cao hơn Vương Huy nhiều, ta cũng biết rất nhiều chuyện về Hắc Võng. – Lý Ngọc Quỳnh nhìn thẳng vào mắt Đường Kim:
-Chỉ cần anh có thể tha cho lão công của ta, ta có thể đem tất cả mọi chuyện nói cho anh biết.
Đường Kim dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lý Ngọc Quỳnh, không nhanh không chậm nói:
-Nhưng mà cho dù ta không thả chồng cô ra thì ta cũng có biện pháp để cô phải khai ra mọi chuyện, nếu đã như vậy thì cuộc giao dịch này có ý nghĩa gì với ta chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận