Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 617: Các người rất muốn vào trong?

-Vương Mai, sao cậu có thể như thế chứ? – Lục Tử Hiên nhất thời rất khẩn trương, khó khăn lắm hắn mới mời được Vương Hiểu Viên một lần, nếu như lần này bất thành thì hắn sẽ đâm đầu vào tường mất.
-Lục Tử Hiên, ta đây là đang quan tâm tới bạn cùng phòng, lẽ nào như thế không được sao? – Vương Mai lý lẽ thẳng thừng nói:
-Nếu như cậu không đưa chúng ta vào trong thì mấy người chúng ta lập tức sẽ đi về!
Vừa kéo Vương Hiểu Viên, Vương Mai vừa trực tiếp đi thẳng về hướng nhà bếp riêng của Đường Kim, hai nữ sinh kia cũng lập tức đi theo sau, mãi đến khi chỉ còn cách nhà bếp riêng của Đường Kim có vài chục mét họ mới chịu dừng lại.
-Không thể tiến lên nữa, nếu vẫn tiến lên sẽ có người ngăn chúng ta. – Vương Mai nói một câu rồi sau đó quay lại nói với Lục Tử Hiên:
-Này, Lục Tử Hiên, bây giờ phải xem biểu hiện của cậu rồi, xem cậu có thành ý mời Vương Hiểu Viên ăn cơm không?
Lục Tử Hiên nhìn cánh cửa lớn một lúc lâu, nhất thời hắn có chút do dự, hắn muốn đi vào nhưng lại không dám, nhưng mà vấn đề là nếu không đi vào thì chắc chẳng còn cơ hội theo đuổi Vương Hiểu Viên nữa.
-Các người rất muốn vào trong? – đúng lúc này một thanh âm lạ lẫm đột nhiên vang lên.
5 người cùng quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy một nam tử mặc áo gió đang dùng ánh mắt kì quái nhìn bọn họ.
Không đợi ai kịp trả lời, nam tử mặc áo gió kia nhìn Lục Tử Hiên:
-Ngươi nói là ba ngươi làm việc ở trong này? Vậy là ngươi họ Lục?
-Đúng vậy, ta là Lục Tử Hiên, ba ta là Lục Quốc Tề. – Lục Tử Hiên tuy rằng cảm thấy có chút mê hoặc nhưng vẫn gật đầu thật thà đáp.
-Ờ, vậy được, theo ta vào trong đi. – nam tử mặc áo gió nhẹ nhàng nói một câu rồi lập tức quay người đi về phía cửa.
-Này, đợi đã, không thể tùy tiện vào được đâu! – Lục Tử Hiên vội vàng đuổi theo nói.
-Ta biết là không thể tùy tiện đi vào, nhưng ta tùy thời đều có thể đi vào. – nam tử mặc áo gió cười nhẹ một cái rồi vẫn tiếp tục bước vào trong.
Lục Tử Hiên ngẩn ra, đang định hỏi là vì sao thì một chân của nam tử kia đã bước qua ngưỡng cửa, hắn rất nhanh đã tiến hẳn vào trong.
-Ý? Hắn thật sự có thể đi vào! – Vương Hiểu Viên kinh ngạc nói.
-Kỳ quái, sao lại không có ai ra ngăn chứ? – Vương Mai cũng nghĩ không thông.
-Ai da, Lục Tử Hiên, người ta có thể vào tại sao chúng ta lại không thể? – một nữ sinh khác hỏi.
-Cái này…ách…chúng ta cũng vào đi. – Lục Tử Hiên tuy rằng cảm thấy khó hiểu nhưng nhìn thấy một người lạ có thể tùy tiện đi vào hơn nữa người kia còn mời hắn cùng đi vào thì hắn lập tức quyết định cứ thử xem thế nào.
Vừa bước vào trong phòng thì Lục Tử Hiên liền nhìn thấy nam tử kia đang đứng ở giữa phòng ánh mắt có chút thất thần, đồng thời thì cũng có một trung niên nam nhân đi từ bên trong ra.
-Ba! – trung niên nam nhân này chính là lão Lục hay cũng chính là phụ thân của Lục Tử Hiên – Lục Quốc Tề.
-Tử Hiên, ai cho con vào đây? Lại còn đem cả người khác vào nữa? Mau đưa hết ra ngoài, nhanh! – lão Lục nhìn thấy con trai nhưng không có chút vui vẻ nào mà ngược lại còn kinh ngạc mắng lớn.
Lục Tử Hiên nhất thời không biết phải làm gì, bốn nữ sinh kia bị lão Lục mắng như thế trên mặt cũng có vẻ mất tự nhiên, hiển nhiên là lúc này họ đã biết Lục Tử Hiên không có nói dối.
-không sao cả, là ta để cho hắn vào. – nam nhân mặc áo gió kia bất ngờ lên tiếng:
-Hắn theo đuổi một cô gái cũng không dễ dàng , coi như giúp hắn một chút đi.
Nam nhân mặc áo gió vừa lên tiếng thì lão Lục mới phát hiện nơi này còn có một người nữa, vừa rồi lực chú ý của lão Lục đều đặt hết lên người con trai mình, chỉ là vừa nhìn thấy người này thì sắc mặt lão Lục lập tức biến đổi tiếp theo đó là vừa kinh hỉ vừa nghi hoặc:
-Người, người là Đường thiếu?
-Lục đại thúc, hai năm không gặp không ngờ ông vẫn ở đây. – nam nhân mặc áo gió kia tất nhiên là Đường Kim.
-Ngài thực sự là Đường thiếu? – lão Lục cuối cùng cũng xác định thân phận của Đường Kim, sau đó mới thở dài một hơi:
-Cuối cùng ngài cũng quay về rồi, thực ra là do Tống tiểu thư yêu cầu nơi này phải giữ nguyên dạng cho nên ta vẫn luôn ở lại đây.
Đường Kim khẽ gật đầu một cái, nơi này đúng là vẫn y hệt như hai năm trước, dường như không thay đổi chút nào cả.
Một cỗ hàn khí đột nhiên xông tới, nhiệt độ trong phòng lập tức hạ xuống mấy độ, những người trong phòng đều theo quán tính nhìn về hướng hàn khí truyền tới, 5 người Lục Tử Hiên lập tức trừng mắt kinh ngạc bởi vì bọn họ đều nhìn thấy một nữ nhân, một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, tóc bạc chạm mông, chân trần tiếp đất, eo thon ngực nở, khuôn mặt baby tuyệt mỹ làm 4 nữ sinh kia nhất thời đều cảm thấy vô cùng tự ti, còn Lục Tử Hiên thì lập tức thu lại ánh mắt mà không dám nhìn thẳng nhưng mà khóe mắt hắn vẫn không tự giác được khẽ liếc qua mỹ nữ tóc bạc kia một cái.
Chính tại lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng bỗng nở ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào như gió mùa xuân, cùng với nụ cười đó thì hàn khí trong phòng đều bị quét bay, âm thanh thánh thót động lòng người của nàng cũng theo đó mà vang lên:
-Chàng về rồi!
-Oánh Oánh bảo bối, tóc nàng dài hơn một chút rồi. – Đường Kim cười xán lạn.
Mỹ nữ tóc bạc này tất nhiên là Tống Oánh, hai năm qua nàng dường như không có biến hóa gì mấy, bất luận là khí chất hay dung mạo của nàng đều vẫn như trước kia, điều khác biệt duy nhất là mái tóc màu bạc của nàng trước kia chỉ dài tới eo nhưng giờ đây đã chạm mông rồi.
-Nếu như chàng không thích ta có thể cắt nó về như trước. – Tống Oánh nhẹ nhàng nói.
-Cho dù là dài hay ngắn thì ta đều thích. – Đường Kim cười thật tươi sau đó dang tay ra ôm Tống Oánh vào lòng:
-Chúng ta lên lầu đi!
-Ừm. – Tống Oánh vẫn ôn thuận như ngày nào.
-Lục đại thúc, không cần chuẩn bị bữa tối cho ta, cứ làm cơm cho con trai ông đi. – Đường Kim nhẹ nhàng phân phó một câu rồi lập tức ôm Tống Oánh đi thẳng lên lầu.
Trong phòng, lão Lục và Lục Tử Hiên còn có cả bốn người Vương Hiểu Viên đều đang ngây ngốc, nửa ngày cũng không có ai nói được câu gì.
-Tử Hiên, con và bạn cứ ngồi đi, ta đi chuẩn bị bữa tối. – Cuối cùng lão Lục vẫn là người đầu tiên tỉnh lại, dù sao thì đây cũng không phải lần đầu tiên ông gặp Tống Oánh, chẳng qua là hai năm nay đây là lần đầu tiên ông gặp lại Đường Kim nên mới thấy kinh ngạc như vậy mà thôi.-Ba, người vừa rồi là ai thế? – Lục Tử Hiên nhịn không được hỏi.
-Con không nhìn tên của nơi này sao? – lão Lục lắc đầu sau đó lập tức đi thẳng vào phòng bếp.
-Ta biết rồi, hắn chính là Đường Kim! – Vương Mai đột nhiên hô lớn, sau đó lại lại lập tức thấp giọng nói:
-Nơi này chính là nhà bếp của Đường Kim nên chắc chắn hắn là ông chủ rồi!
-Thì ra hắn là Đường Kim à! – một nữ sinh khác chớp chớp mắt:
-haiz, các cậu lên diễn đàn của trường xem chưa? Đường Kim hình như là bạn trai của Hàn Tuyết Nhu đó.
-Suỵt! nhỏ giọng một chút, đừng để nữ nhân vừa rồi nghe được! – Vương Mai nhất thời ra hiệu nói khẽ.
Mấy người lập tức nhỏ giọng xuống thì thầm với nhau, còn trên lầu thì Đường Kim vừa mới kịp cởi bỏ y phục trên người Tống Oánh, tối nay hắn không cần ăn thêm thứ gì khác, mà cô nàng bọ cạp xinh đẹp này sẽ là bữa tối tốt nhất của hắn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận