Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 738: Cậu không cần tới nữa đâu.

Buổi tối ngày valentine, lúc Đường Kim đang vui vẻ cùng Kiều An An và Hàn Tuyết Nhu thì ở tỉnh thành Minh Hồ thị, nàng cã sĩ thích khoe ngực Cao Kỳ kia cũng đang ở trên người một nam nhân phơi bày ra bộ ngực hùng vĩ cùng với tuyệt kĩ giường chiếu cao siêu của mình, nam nhân này chính là con trai của phó giám đốc đài truyền hình Thiên Nam, Đặng Thiên Thành.
Khoe ngực cũng cần có kĩ thuật, phải hở ra sao cho vừa đủ, bán thân tuy rằng là công việc cần thể lực nhưng đồng dạng cũng cần kĩ thuật, có điều là Cao Kỳ này bất luận là thể lực hay là kĩ thuật đều khá là ổn, nhìn bộ dáng hưởng thụ của Đặng Thiên Thành là đủ biết hắn đang rất mãn ý.
-Đặng thiếu, người thật là lợi hại… - mười mấy phút sau, Cao Kỳ nằm ẹp trên người Đặng Thiên Thành, thanh âm vô cùng ngọt ngào, nàng còn cố ý phát ra một vài tiếng thở gấp nhè nhẹ.
-Đợi lát nữa vẫn còn càng lợi hại hơn cơ. – Đặng Thiên Thành nhất thời tâm tình cực tốt, lật mình lại đè Cao Kỳ xuống dưới.
-Đừng mà Đặng thiếu, người ta không được nữa rồi… - Cao Kỳ nũng nịu cầu xin:
-Đặng thiếu, trước tiên nghỉ một chút, nói chuyện vài câu với người ta có được không?
-Nàng muốn nói chuyện gì? – một tay Đặng Thiên Thành nắm lấy bộ vị hùng vĩ trước người Cao Kỳ, vừa nắn bóp vừa hỏi.
-Cũng không có gì cả, chỉ là hôm nay gặp phải chút chuyện không vui, muốn tâm sự với người khác một chút, người cũng thấy rồi đó, ta bị tiện nhân Tiếu Thiền kia chơi một vố rất thảm. – Cao Kỳ có chút ủy khuất, thân thể vốn đang nhiệt tình của nàng đột nhiên không động nữa, tựa hồ phút chốc đã mất đi hứng thú.
-Chỉ có chuyện này thôi à. Có gì mà không vui chứ,chỉ cần một câu nói của ta là có thể làm cho Tiếu Thiền kia bị gạt ra khỏi danh sách biểu diễn rồi. – Đặng Thiên Thành lập tức an ủi Cao Kỳ.
-Thật sao? – Cao Kỳ lập tức làm bộ kinh hỉ.
-Đương nhiên là thật, yên tâm , việc này cứ để ta. – Đặng Thiên Thành lập tức thề thốt.
-Đặng thiếu, người thật là tốt a! – thân thể Cao Kỳ bắt đầu ưỡn ẹo chuyển động.

ổBuổi sáng ngày thứ hai.
Cảm thụ được một khối mềm mại trong lòng mình đang rục rịch, Đường Kim mở mắt ra liền thấy thân thể trắng chẻo mê người của Kiều An An.
-Chồng, ta phải đi làm rồi, chàng ngủ tiếp đi. – thấy Đường Kim tỉnh dậy, Kiều An An vừa mặc quần áo vừa ôn nhu nói.
-Bệnh viện quỷ quái gì thế, lúc nào rồi mà vẫn còn phải đi làm. – Đường Kim bất mãn oán giận một câu, sau đó đột nhiên nhớ ra một chuyện:
-Phải rồi, Thất tiên nữ, tên gia hỏa Kiều Gia Đạt nói với ta,người Kiều gia ngày kia sẽ tới đón nàng về tỉnh thành đấy.
-Ừm, việc này ta cũng đã biết, ngày kia ta vẫn phải đi làm buổi sáng, buổi trưa bọn họ sẽ tới đón ta. – Kiều An An gật đầu, hiển nhiên là Kiều Gia Đạt đã liên lạc trước với nàng.
Không nhanh không chậm đem thân thể mê người của mình bọc kín lại, Kiều An An cúi đầu hôm nhẹ lên má Đường Kim một cái:
-Chồng, ta đi làm đây!
Không đợi Đường Kim đáp ứng, Kiều An An liền rời khỏi phòng ngủ, vài phút sau Đường Kim liền nghe được tiếng đóng cửa.
-Ta cũng phải về rồi! – âm thanh có chút lười biếng của Hàn Tuyết Nhu truyền tới, không biết nàng cũng đã thức dậy từ lúc nào:
-Mẹ gửi cho ta rất nhiều tin nhắn, đang dục ta nhanh chóng trở về, hôm nay bên ấy có chị gái đi lấy chồng.
-Ừ, để ta đưa nàng về. – Đường Kim cũng bật dậy.
Hia người cùng ăn bữa sáng, sau đó Đường Kim đưa Hàn Tuyết Nhu về lại chỗ gần Hàn gia thôn hai người hẹn nhau lúc trước, còn bản thân hắn tất nhiên là lại quay về Ninh Sơn rồi.
Nhưng mà lần này hắn không có quay về kí túc của mình mà trực tiếp trở lại biệt thự Tần gia, chính xác hơn là trực tiếp tới bên cạnh Tần Khinh Vũ.
Tần Khinh Vũ đang ngồi trong phòng khách dang một cánh tay trắng muốt của nàng ra, trên cổ tay nàng có một con nhện trong suốt nho nhỏ, chính là Hoa Hoa, hiển nhiên lúc này nàng đang cho Hoa Hoa ăn.
Hai mắt Tần Khinh Vũ khép hờ, khuôn mặt tuyệt mỹ nhìn bề ngoài vẫn bình thường, chỉ là nhìn kĩ mới thấy cặp mày liễu của nàng đang khẽ chau lại, hiển nhiên vừa rồi nàng vừa mới phục dụng độc dược kì thực cũng không phải là dễ chịu gì.
Cho dù Đường Kim đã tận lực cải tiến một chút độc tính của độc dược, nhưng dù sao độc dược cũng là độc dược, cho dù một một số ít độc dược hoàn toàn không cho người ta cảm thấy đau đớn, nhưng tuyệt đại đa số độc dược vẫn sẽ cho người phục dụng một cảm giác vô cùng thống khổ và khó chịu.
Cũng may là vài phút sau hai hàng lông mày của nàng khẽ dãn ra, mà Hoa Hoa lúc này cũng rời khỏi cổ tay của Tần Khinh Vũ, biến mất trước ngực nàng, mãi đến lúc này Tần Khinh Vũ mới mở mắt ra.
-Đường Kim, ngươi tới rồi. – Tần Khinh Vũ có chút bất ngờ, hiển nhiên là bây giờ nàng mới cảm nhận được Đường Kim vừa xuất hiện.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, sắp tới năm mới rồi, có cần ta để Cô bé ngốc ra ngoài bồi tiếp tỷ không? – Đường Kim cất tiếng hỏi.
-Không cần đâu. – Tần Khinh Vũ lắc đầu:
-Dao Dao cũng lớn rồi, thêm nửa năm nữa nó cũng sẽ phải đi thành phố khác, ta cũng phải từ từ làm quen với những ngày tháng không có nó.
-Khinh Vũ tỷ tỷ, bây giờ mỗi ngày tỷ vẫn phải tới công ty làm việc sao? – Đường Kim nghĩ một lát rồi lại hỏi.
-Ừ, ở nhà cũng không có việc gì, kì thực ta cũng khá thích ở trong công ty. – Tần Khinh Vũ cười hiền hòa một cái rồi đứng thẳng dậy:
-Ta phải tới công ty đây, nếu có việc gì có thể trực tiếp tới phòng làm việc tìm ta!
-Khinh Vũ tỷ tỷ, hay là ta đưa tỷ tới công ty đi. – Đường Kim đề nghị.
-Không cần đâu, ta tự mình lái xe cũng được, mỗi ngày ta đi về đều có bảo an theo rõi ta đi vào đi đi ra, nếu như ta đột nhiên xuất hiện hay đột nhiên rời đi sẽ làm hỗn loạn công việc của bảo an. – Tần Khinh Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó cười nhẹ một cái:
-Ta đi trước đây, ngươi cũng đi làm việc của mình đi.
Tần Khinh Vũ thon thả rời đi, Đường Kim nhìn theo bóng lưng mê người của nàng, trong ánh ánh mắt xẹt qua vài tia si mê, đồng dạng còn có cả một chút vô nại.
Đúng là phiền não a!
Đường Kim tự lẩm bẩm một mình, Tần Khinh Vũ này thật là không dễ tán chút nào, vấn đề cốt lõi nhất vẫn là hắn tới bây giờ vẫn chưa dám chính thức theo đuổi nàng.
-Hình như không có việc gì để làm nữa rồi, trước tiên ăn vài viên Thiên Đạo Đan đề thăng công lực cái đã. – Đường Kim tự nhủ, đến bây giờ hắn vẫn còn chưa kịp ăn đan dược, đối với hắn mà nói muốn hấp thu hết dược lực của một viên Thiên Đạo Đan cũng không cần bao nhiêu thời gian, trên dưới một ngày chắc là không có vấn đề gì.
Nhưng đúng này chuông điện thoại của hắn lại vang lên.
Lấy điện thoại ra nhìn một cái, người gọi tới là Tiếu Thiền, hắn nhấc máy uể oải nói:
-Chúng ta không phải là đã diễn luyện xong hết rồi sao? Còn tìm ta làm gì nữa, yên tâm đi, đợi đến ngày tất niên ta nhất định sẽ tới tìm cô.
-Không phải vấn đề diễn luyện, ta chỉ gọi để báo cho cậu, ngày tất niên cậu không cần phải tới nữa đâu. – ngữ khí của Tiếu Thiền có chút thiếu tự nhiên, tựa hồ còn có chút thất lạc.
-Tại sao? – Đường Kim nhất thời có chút sửng sốt, sau đó lập tức bất mãn:
-Này, tuy rằng ta không có hứng thú với biểu diễn, nhưng mà hôm qua ta đã tốn thời gian nửa ngày để luyện tập với cô, bây giờ cô lại bảo ta không cần tới nữa, vậy không phải là lãng phí mất thời gian của ta hay sao?
-Đường Kim chết bầm, cậu nghĩ là ta muốn vậy sao? – Tiếu Thiền lập tức có chút bực mình, ngữ khí dường như còn có chút ủy khuất:
-Cậu chỉ lãng phí có nửa ngày thời gian mà thôi, còn ta, nỗ lực hai năm nay của ta đều phải lãng phí hết mất rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận