Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 997: ta không phải là sợ cô lạc đường sao?

-Đường Kim chết bầm, ngươi tới làm gì – Tần Thủy Dao vừa quay đầu thì đã tháy Đường Kim đang nhăn nhở đứng đó, trong lòng tuy mừng thầm nhưng ngoài miệng vẫn tỏ ra bất mãn trừng mắt nhìn Đường Kim.
- Cô bé ngốc, ta chẳng phải là sợ cô sẽ lạc đường nên mới đặc biệt tới đây sao? – Đường Kim tùy tiện đáp.
-ÊI, đồ háo sắc, ta thực ngốc như vậy sao? – Tần Thủy Dao không vui nói.
-Đúng thế, nếu không làm sao ta gọi cô là Cô bé ngốc được? – Đường Kim cười hì hì nói.
-Ngươi mới là đồ ngốc ấy. – Tần Thủy Dao trợn mắt nhìn Đường Kim:
-Không cần ngươi giúp ta, ta tự mình làm được.
-Thật không cần giúp? – Đường Kim nghiêm túc hỏi.
-không cần. – Tần Thủy Dao ngẩng cao đầu:
-Một mình ta đủ để giải quyết rồi.
-Vậy được, ta đi đây. – Đường Kim đáp một tiếng rồi lập tức biến mất.
-Này.... – Tiếu Thiền vừa kịp hò một câu thì Đường Kim đã không thấy bóng dáng, nàng tức giận giậm chân thùm thụp, tên sắc lang kia nói đi liền đi thật.
Nàng vừa buồn bực vừa có chút hối hận, ai mà ngờ được sắc lang kia lại dứt khoát như vậy chứ?
-Hừ, một mình ta cũng chẳng sao, ta mói không cần hắn trở lại. – Tần Thủy Dao thầm nhủ một câu rồi tiếp tục ngẩng cao đầu tiến về phía trước.
Đúng vào lúc này một nam sinh khá là cao to dẹp tria xuất hiện trước mặt Tần Thủy Dao, đang lúc nàng cảm thấy người này có chút quen mắt thì nhắn đã rất khách khí lên tiếng chào hỏi nàng:
-Gặp qua đại tẩu?
Đại tẩu?
Tần Thủy Dao ngẩn ra, nhất thời không kịp phản ứng, bất quá một giây sau nàng đã nhớ ra thân phận của người này.
-Ngươi là Uông Tùng? – Tần Thủy Dao hỏi. Lúc này nàng cũng đã nhớ ra hồi học cấp 3 hình như hắn là tiểu đệ của Đường Kim.
-Đại tẩu còn nhớ tên ta làm ta cảm thấy rất vinh hạnh. – Uông Tùng khẽ cười một cái:
-Đại tẩu, đại ca giao cho ta giúp người an bài việc nhập học, mấy ngày này đại ca hình như rất bận.
-không cần, ta tự mình làm được. – Tần Thủy Dao không hề có ý muốn nhận sự giúp đỡ của Uông Tùng:
-Ngươi đi đi, đừng theo ta nữa, ta thích đi một mình.
-Vậy được. – Uông Tùng ngập ngừng một lát rồi cũng đành rời đi.
Tần Thủy Dao tiếp tục tiến bước, bất quá tâm tình nàng đã tốt lên không ít.
...
Thời gian rất nhanh đã tới ngày 13 tháng 9, hôm nay là hạn chót để nhập học của đại học Thiên Nam.
Đại học Thiên Nam nằm ở khu phía nam của Minh Hồ Thị, chiếm lĩnh diện tích khoảng 5000 mẫu đất, cho dù danh khí không bằng đại học Yến Kinh và đại học Thiên Hải nhưng trong toàn quốc cũng được tính vào hàng trường top, căn cơ thâm hậu, trong khắp mấy tỉnh xung quanh hoàn toàn có thể xưng là đệ nhất học viện.
Chuyên ngành tốt nhất của đại học Thiên Nam là luật và công nghệ sinh học, khoa luật ở đây hoàn toàn có thể xếp ngang hàng với học viện pháp luật ở đại học Yến Kinh, còn viện công nghệ sinh học của trường thì càng là xếp thứ nhất toàn quốc.
Đương nhiên mỗi trường đại học điều có những ngành hot riêng của mình, đồng dạng cũng có những ngành ế, đại học Thiên Nam cũng có mấy ngành như vậy ví dụ như lịch sử, triết học còn có cả ngành tiếng Trung nữa.
Khoa tiếng Trung của đại học Thiên Nam là khoa ít sinh viên nhất, mỗi năm chỉ tuyển sinh khoảng 60 người, nhưng cho dù như thế thì điểm chuẩn vẫn thuộc dạng thấp nhất cả trường, đương nhiên trong khoa cũng có một vài chỗ tốt nhất định, tỉ như tỉ lệ nam sinh ít hơn nữ sinh chẳng hạn.
Làm một tân sinh viên khoa tiếng Trung của đại học Thiên Nam, hiện tại Lý Trạch đang cảm thấy có chút thấp thỏm bất an, hắn vốn rất thích văn học, ước mơ trở thành một nhà văn, hắn thi vào khoa tiếng Trung chính là là do thực sự thích ngành này, chỉ là sau khi nhập học hắn mới phát hiện khóa năm nay nam sinh rất ít, tổng cộng chỉ có 14 người, ở đại học Thiên Nam bình thường sẽ là 4 người một phòng kí túc xá, 14 người sau khi xếp vào 3 phòng thì còn dư ra hai người, hai người này sẽ bị xếp vào ở ghép với sinh viên các khoa khác.
Lý Trạch là một trong hai người đó, hắn đã kiến thức qua hai người bạn cùng phòng của mình, cả hai đều học khoa kinh tế, vóc người đều khá là cao lớn, trong đó có một người nhìn hơi hung hăng làm Lý Trạch có chút sờ sợ, hắn vừa thấp thỏm bất an vừa mong đợi sự xuất hiện của người bạn cùng phòng cuối cùng kia.
Người kia cũng cùng khoa tiếng Trung với hắn, Lý Trạch chỉ biết hắn tên là Đường Kim chứ chưa gặp mặt, nhưng dù sao thì cũng là cùng một khoa, đến lúc đó thì chắc cũng tính là cùng một trận tuyến với mình, dưới tình huống 2 cân 2 thì hắn cũng không cần phải lo mình sẽ bị hai tên gia hỏa ở khoa kinh tế kia bắt nạt nữa.Không phải là Lý Trạch nhát gan, Lý Trạch cũng không phải là loại nam nhân nhút nhát, chỉ là dáng người hắn nhỏ con, cao được mét bảy nhưng thân hình gầy gò, do từ nhỏ đến lớn suốt ngày đọc truyện tiên hiệp cho nên mắt cũng bị cận thị nhẹ một chút. Nói tóm lại là nếu thực sự có đánh nhau thì hắn sẽ là người bị ăn đập là cái chắc, lần đầu tiên đi học xa nhà lại gặp phải hai ông bạn cùng phòng không quá thiện chí, trong lòng tự nhiên không khỏi có chút bất an.
-Anh bạn kia cũng thật là kì quái, có người đăng kí nhập học giúp hắn, giường chiếu cũng chuẩn bị cả rồi, sao người còn chưa thấy đâu? – Lý Trạch nhìn chiếc giường bên cạnh mình, trong lòng thầm lẩm bẩm.
Nhìn thời gian thấy đã sắp tới 5 giờ chiều, Lý Trạch cảm thấy anh bạn tên Đường Kim kia chắclà hôm nay không tới cmnr, chỉ là nghe nói ngày mai phải tham gia huấn luyện quân sự rồi, đừng bảo anh bạn kia đến quân huấn cũng trốn luôn nhé?
Cửa phòng kí túc đột nhiên bị mở ra, một nam sinh cao lớn bước vào, đi cùng với hắn còn có một nữ sinh tướng mạo khá xinh,, hai người này Lý Trạch đều biết, nam sinh cao lớn kia là một trong hai ông bạn cùng phòng mới của hắn tên Bàng Hồng Hải, còn nữ sinh là bạn gái của Bàng Hồng Hải, mâm dù hắn đã đưa bạn gái mình về phòng mấy lần nhưng Lý Trạch vẫn chưa biết tên nàng.
-Lý Trạch, Đường Kim của khoa cậu vẫn chưa tới sao? – Bàng Hồng Hải nhìn lên giường của Đường Kim một cái, tùy tiện hỏi.
-Vẫn chưa. – Lý Trạch đáp, Bàng Hồng Hải này nhìn bề ngoài cũng không hung hăng, trước mắt thì chưa thấy hắn có ý định bắt nạt Lý Trạch, đương nhiên vừa mới nhập học đã bắt nạt bạn cùng phòng tuyệt đối là không bình thường.
Lý Trạch vừa dứt lời thì cửa phòng lại bị người đẩy ra, Bàng Hồng Hải và Lý Trạch cùng quay đầu nhìn liền thấy một nam sinh lạ mặt đang bước vào, người này cao khoảng 1m75, nhìn dáng người có vẻ mỏng manh, tướng mạo khá là làm người ta yêu thích, khí chất cũng không tục, chỉ là tên gia hỏa này vừa bước vào cửa, thấy bạn gái của Bàng Hồng Hải liền kinh ngạc hô lên:
-Ý? Nơi này là kí túc hỗn hợp của cả nam và nữ à?
Tên gia hỏa này vừa làm một câu như vậy thì bay nhiêu khí chất thoát tục của hắn liền tan biến sạch sẽ, hai nam một nữ trong phòng chỉ biết cạn lời nhìn hắn, tên gia hỏa này liệu có phải bị ấm đầu rồi hay là đang nằm mơ vậy, thời đại bây giờ ở trường đại học làm sao có khả năng cho nam nữ ở chung chứ? Nằm mơ cũng mơ ngon ăn quá ha?
Bạn cần đăng nhập để bình luận