Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 627: ngày hòa bình thế giới

-Nhưng…nhưng các ngươi vừa nói lát nữa các người sẽ đi tìm cha nuôi? Các ngươi biết cha nuôi của các ngươi đang ở đâu sao? – Ninh Tâm Tĩnh nhất thời chỉ cảm thấy trái tim mình sắp nhảy lên cổ họng mất rồi, nói chuyện cũng lắp bắp không rõ.
Nàng đương nhiên là biết cha nuôi của bốn tiểu nha đầu là ai, nhưng vấn đề là Đường Kim đã mất tích hai năm rồi, nàng cũng đã hai năm không có tin tức của hắn, bây giờ đột nhiên nghe được tin tức của Đường Kim từ trong miệng bốn đứa nhỏ nàng còn có thể bìn tĩnh được sao? chỉ có điều là nàng đang lo lắng là do mình hiểu lầm hoặc bốn đứa nhỏ cố ý đùa như thế.
-Nha! – bốn tiểu nha đầu đồng thanh hô lên một tiếng:
-Hình như chúng ta thực sự không biết cha nuôi đang ở đâu cả nhỉ?
Nghe đến đây Ninh Tâm Tĩnh không tự giác được cười khổ một tiếng, thì ra là bọn nhỏ đang cố ý đùa, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng nàng vẫn không kìm được thất vọn sâu sắc.
Nhưng đúng vào lúc này thì bốn tiểu nha đầu lại bắt đầu mỗi người một câu:
-Các người nói xem cha nuôi bây giờ đang ở đâu?
-Nhất định là không ở chỗ mẹ nuôi rồi, mẹ nuôi giờ này đang đi làm!
-cũng không phải ở chỗ Tuyết Nhu tỷ tỷ và Dao Dao tỷ tỷ, hôm nay bọn họ đều đi học.
-Vậy chắc là ở cùng Oánh Oánh tỷ rồi?
-Không biết nữa, nói không chừng ở cùng Thanh Thanh tỷ cũng nên.
-wa, ta đột nhiên phát hiện cha nuôi rất là háo sắc!
-Đều tại mẹ nuôi, tối hôm qua hai người ngủ cùng nhau sao không giữ cha nuôi lại đợi chúng ta tới đó rồi hẵng đi làm chứ!-Thôi vậy, chúng ta vẫn là đừng đi tìm cha nuôi nữa, đợi cha nuôi tự tìm chúng ta vậy.
-Đúng, cứ như thế đi, chúng ta cứ viết giấy nợ quà trước đã, ờ, còn có cả noel, valentine…
Nghe tới đây thì Ninh Tâm Tĩnh cuối cùng cũng không nhịn được nữa vội vã hỏi:
-Khả Ái Lanh Lợi, cha nuôi của các ngươi thực sự là đã quay về rồi?
-Đúng a, mẹ nuôi vừa gọi điện cho chúng ta! – bốn tiểu nha đầu đồng thanh đáp, sau đó chúng lại tiếp tục thảo luận vấn đề giấy nợ quà:
-Ngày thế giới vì hòa bình hình như cũng tính là một ngày lễ, cứ thêm vào đi…
Ngày thế giới vì hòa bình?
Một bên Trình Lâm và Ngô Ý lập tức đen mặt, sức tưởng tượng của bốn tiểu nha đầu này cũng quá là phong phú đi. ( DG: Đường Kim quả này sạt cmn nghiệp rồi)
Còn Ninh Tâm Tĩnh thì lúc này đầu óc đang loạn thành một đống, Đường Kim vẫn còn sống? hắn, hắn quay về rồi sao?

Tòa nhà Hoàng Kim.
Đường Kim đang đứng dưới chân tòa nhà ngẩng đầu nhìn lên phía trên, hắn nhất thời có một cảm giác vô cùng đặc biệt, mắt hắn dường như xuyên thấu qua vô số tầng sắt thép bê tông, vượt qua vô số chướng ngại để nhìn thấy một nữ tử làm hắn ngày nhớ đêm mong, nữ tử trong ấn tượng của hắn luôn cao quý vào tao nhã vừa mỹ lệ vừa gợi cảm, tuyệt đại giai nhân – Tần Khinh Vũ.
Kỳ thực nhiều lúc Đường Kim cũng nghĩ không thông, luận dung mạo thì Đường Kim gặp qua vài người còn trên cả Tần Khinh Vũ, luận thân hình thì Tống Oánh hay Hàn Tuyết Nhu đều không kém gì Tần Khinh Vũ, còn có cả Tiêu Đại Nhi hay Hàn Băng đã hại hắn phải trốn trong Thiên Đạo Tiên Cảnh hai năm kia thậm chí còn hơn cả Tần Khinh Vũ một chút, nhưng mà dù thế nào thì Tần Khinh Vũ trong lòng hắn vẫn chiếm một vị trí không thể nào thay thế được.
Từ hơn hai năm trước khi hắn lần đầu gặp Tần Khinh Vũ thì hắn đã biết là mình không thể nào quên được nàng rồi, bất luận là sau này hắn gặp phải ai thì nữ tử mới gặp lần đầu đã cho hắn cảm giác vô cùng kinh diễm kia cũng vẫn luôn chiếm một vị trí vững chãi trong lòng hắn.
-Hai năm rồi, không biết Khinh Vũ tỷ tỷ có còn giống như hai năm trước? – Đường Kim tự hỏi mình một câu sau đó như cảm giác được gì đó, hắn giơ tay ra, một đạo bạch quang bắn tới và rơi vào giữa lòng bàn tay của hắn.
-Hoa Hoa, hai năm không gặp ngươi không có biến đổi gì hết a! – nhìn con nhện trong suốt trên lòng bàn tay mình, Đường Kim có chút cảm khái:
-Sao hả? Hai năm nay ngươi sống không tốt à? ờ, thực ra hai năm nay ta cũng không dễ dàng a, ta gặp phải một nữ nhân độc ác, ngươi may mắn hơn ta nhiều, ngươi lúc nào cũng được ở bên cạnh Khinh Vũ tỷ tỷ, ngươi có biết là ta hâm mộ ngươi lắm hay không…được rồi được rồi, ta sẽ nhanh chóng tìm đồ ăn cho ngươi, đằng nào thì ngươi cũng đói hai năm rồi, nhịn thêm vài ngày cũng có sao, ta vừa mới trở về nên còn nhiều việc phải làm…được, cứ quyết định như vậy đi, trước tiên ngươi cứ quay lại bên cạnh Khinh Vũ tỷ tỷ đã.
Hoa Hoa rất nhanh đã biến mất, còn Đường Kim thì hướng về phía cửa của tòa nhà Hoàng Kim thẳng tiến.
Nhưng mà hắn còn chưa có đi vào thì đã bị bảo vệ ngăn lại.
-Tiên sinh, ra vào nơi này cần có thẻ thông hành, ngài có không? – tên bảo vệ này nhìn rất trẻ, hắn mặc đồng phục của công ty bảo an Hoàng Kim, tuy rằng ngăn Đường Kim lại nhưng ngữ khí như vậy cũng tính là khá khách khí.
-Ách, cái đó ta thực không có. – Đường Kim ngẩn ra, hắn thực sự không biết là ra vào chỗ này cũng cần thẻ, nhưng mà hắn cũng không vì bị bảo vệ ngăn lại mà bất mãn,dù sao thì đây cũng là công ty của hắn, bảo vệ làm tròn chức trách cũng là một việc tốt.
Ngừng một chút Đường Kim lại nói tiếp:
-Ta có chút việc tìm Tần tổng.
-Vậy ngài có hẹn trước với Tần tổng không? – tên bảo vệ hỏi lại.
-Cái này thì không có, nhưng mà ngươi chỉ cần nói với nàng một tiếng, nàng nhất định sẽ chịu gặp ta. – Đường Kim không có nói ra tên của mình, tin rằng tên bảo vệ này chắc cũng chẳng nhớ tên của hắn, nói ra cũng chẳng có ý nghĩa gì lớn.
-Vậy xin phiền ngài đợi một chút, ta phải xin chỉ thị một lát. – tên bảo vệ đi sang một bên rồi lấy bộ đàm nói vài câu sau đó lại đi về phía Đường Kim:
-Tiên sinh, xin đợi một chút, chủ quản của chúng ta sẽ tới ngay.
-Được, - Đường Kim bây giờ rất kiên nhẫn, hắn cứ như vậy đứng đợi ở ngoài cửa.
Khoảng hai phút sau thì một thanh âm truyền tới:
-Lại có người muốn gặp Tần tổng à? Để ta xem xem là tên cóc ghẻ nào muốn ăn thịt thiên nga vậy?
Theo âm thanh đó, một nam tử cao lớn mặc phong y bước ra ngoài.
-Chủ quản, chính là vị tiên sinh này. – tên bảo vệ chỉ vào Đường Kim.
-Ai da, tiểu tử kia, mấy tên nam nhân dùng chiêu này để qua cửa gặp Tần tổng ta gặp qua cũng phải 180 lượt rồi, ngươi đừng có chơi lại trò này nữa… - nam tử cao lớn còn chưa nói hết câu thì đột nhiên sắc mặt đại biến, sau đó hắn dùng ánh mắt đầy khó tin nhìn Đường Kim:
-Ta, ta…cmn…gặp quỷ cmnr…
-Sao hả? Ngươi rất muốn gặp quỷ sao? hay là ta tiễn ngươi xuống âm phủ để gặp quỷ nhé? – Đường Kim nhìn tên nam nhân này nhất thời cạn cmn lời, hắn thật không nghĩ tới tổng quản của đám bảo vệ trong tập đoàn Hoàng Kim lại là tên gia hỏa này.
Tên nam nhân cao lớn này chính là Lạc Trần, sát thủ không chuyên ngày trước từng muốn ám sát hắn, bây giờ hắn thực sự đã hoàn lương, sau đó thì được làm chủ quản đám bảo vệ ở đây.
-Ặc, không muốn, một chút cũng không muốn! – Lạc Trần vội vàng đáp, hai năm qua đi Lạc Trần có chút khác so với trước, hình như tên gia hỏa này càng giảo hoạt khôn khéo hơn thì phải, hắn vội vàng đi lên phía trước nghênh đón Đường Kim rồi thấp giọng nói:
-Ta nói Đường lão đại, ngươi ở chỗ này chơi trò gì thế? Công ty này đều là của ngươi, muốn vào thì cứ trực tiếp vào đi, làm thế này làm ta cứ tưởng là tên gia hỏa nào lại đánh chủ ý vào Tần tổng cơ.
-Thường hay có người tới làm phiền Khinh Vũ tỷ tỷ sao? – Đường Kim khẽ chau mày, sau đó nhàn nhạt hỏi một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận