Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

CHƯƠNG 1294: HÌNH NHƯ THẬT SỰ KHÔNG BIẾT

"Ngươi không chém gió sẽ chết à? Ngươi sao không nói ngươi quen chủ tịch nước luôn đi?" Tô Manh đột nhiên rống lên với Đường Kim, vừa mới gặp quá nhiều kích thích làm nàng đã có chút không thanh tỉnh.
"Ồ, người này ta hình như thật sự không biết." Đường Kim nghĩ chút rồi nói.
"Cha Lí Quân nghe nói tên là Lí Ngọc Hổ." Tô Vân Phi lúc này nhẹ giọng nói với Đường Kim:
"Nghe nói cũng không phải người tốt lành gì, Lí Quân mở công ty tiếp nhận một số công việc, kỳ thật đều là làm cho cha hắn, xem như một kiểu rửa tiền bẩn."
Đường Kim lấy di động, trước tiên tra xét một chút về Lí Quân cùng Lí Ngọc Hổ, sau khi xác nhận không lầm, liền gọi cho Kiều Gia Đạt, nói hắn tìm người nhốt Lí Ngọc Hổ vào ngục.
Kiều Gia Đạt tự nhiên lập tức đáp ứng, chút sự tình nhỏ nhoi này, hắn đương nhiên có thể làm được, về phần Lí Ngọc Hổ thật sự tham ô hay không thì Kiều Gia Đạt không quan tâm, Đường Kim cũng không thèm quan tâm.
Đường Kim tới giờ chưa từng là kiểu người có tinh thần trọng nghĩa gì đó, nếu mỗi ngày đều hăng hái giúp nước giúp dân thì chẳng phải sẽ mệt chết sao, người không trêu chọc đến hắn thì hắn sẽkhông để ý, một khi đã chọc tới hắn, cho dù là người tốt hắn cũng xử lý.
"Phi tỷ, ngươi thật sự tin tưởng hắn nhận thức thị trưởng cùng bí thư tỉnh ủy a?" Tô Manh có chút hỏng mất, chẳng lẽ bệnh thần kinh có thể lây truyền? Đường tỷ trước giờ rất bình thường, hiện tại tìm được người bạn trai này nên đầu óc cũng có vấn đề hay sao.
"Tô Manh, hay là ngươi về trước đi, ta cùng Đường Kim đi dạo." Tô Vân Phi thoáng chần chờ một chút rồi nói, thật ra Tô Vân Phi thật sự tin tưởng Đường Kim không nói dối, người này tuy rằng nói chuyện thường xuyên bừa bãi, nhưng Tô Vân Phi không bao giờ hoài nghi năng lực của hắn.
"Ta......" Tô Manh thật sự muốn rời đi, nhưng cuối cùng, nàng lại lắc đầu:"Không được, ta phải ở cùng các ngươi, nhà của ta ở huyện Lâm Biên cũng coi như có uy tín danh dự, nếu thực sự xảy ra chuyện ta còn có thể báo trước tin cho các ngươi."
"Tô lão sư, bên kia hình như có bán phòng ở." Đường Kim đột nhiên chỉ vào ven đường:
"Nhà nàng đang không có phòng ở, có muốn đi mua một cái không?" Dừng một chút, hắn lại bổ sung:
"Hay là nàng hỏi cha mẹ trước, nếu bọn họ nguyện ý trực tiếp đi tỉnh thành, vậy không mua phòng nữa, nếu bọn họ không muốn đi thì chúng ta mua phòng chỗ này luôn."
"Bọn họ hẳn sẽ không muốn đi tỉnh thành, bất quá, phòng ở chỗ này thật đắt tiền...... Tạm thời bỏ qua đi, chờ ta hỏi ý tứ xong rồi nói sau." Tô Vân Phi thực sự có chút động tâm, nhà cửa đã bị sập nát, cha mẹ quả thật cần một chỗ để an thân, hơn nữa bên thôn cũ không biết còn có thể xây phòng ở không, cho dù là xây chắc cũng phải chờ thêm rất lâu nữa, nếu có thể mua ngay chỗ thị trấn thì quả thật đây là biện pháp giải quyết rất tốt.
Về phần tỉnh thành, lúc trước nàng đã muốn cha mẹ đi nhưng bọn họ không nguyện ý, bọn họ đã quen ở sơn thôn, thị trấn với bọn họ còn miễn cưỡng chứ xa hơn thì khó lòng ở được.
"Như vậy à, thế lát nữa nói." Đường Kim có chút thất vọng, kỳ thật hắn không quá thích nơi này, hắn thầm nghĩ nhanh chóng an trí cha mẹ Tô Vân Phi cho tốt.
"Còn mua phòng ư, ngươi nếu thực sự có tiền, liền mua cho Phi tỷ vài món quần áo tốt đã, ngươi nhìn quần áo trên người nàng xem, có cái nào vượt qua hai trăm tệ không?" Tô Manh không thể nhịn được nữa nói, nàng đối với Đường Kim càng ngày càng khó chịu, nàng cảm thấy người này toàn là cậy mạnh cơ bắp, sau đó lại chém gió khoác lác, làm cho đầu óc vị đường tỷ xinh đẹp bị choáng váng.
Tô Manh còn ở trong lòng nói thầm, khí lực mạnh hơn nữa thì để làm gì, nhiều nhất là lợi hại hơn một chút lúc ở trên giường, nhưng hai người yêu nhau đâu phải chỉ là chuyện XXX?
"Vậy ngươi biết chỗ nào có bán quần áo tốt không?" Đường Kim nhìn về phía Tô Manh, thuận miệng hỏi một câu.
Kỳ thật Đường Kim không hiểu biết gì về quần áo, ở trong mắt hắn, quần áo hai trăm khối cùng quần áo hai vạn cũng không thấy chỗ nào khác biệt rõ ràng, bởi vì hắn đang ở cố gắng đạt đến cảnh giới "trong mắt có quần áo, trong lòng không có quần áo", quần áo chỉ là chút bài trí, hắn càng thích thân thể thành thục xinh đẹp bên trong hơn.
"Như thế nào? Ngươi thật muốn đi mua quần áo cho Phi tỷ?" Tô Manh hiển nhiên vẫn không tin Đường Kim có tiền, người này một thân nhìn rất phổ thông.
Kỳ thật Đường Kim không hề thiếu quần áo tốt, Kiều An An mua cho hắn không ít thứ xa hoa, có điều chính hắn tùy tiện chọn mấy bộ giá rẻ bình thường, nhìn qua quả thật quá cùi bắp.
"Đương nhiên là mua cho Tô lão sư, chẳng lẽ lại mua cho ngươi sao?" Đường Kim có chút không kiên nhẫn, nữ nhân này không xinh đẹp còn thích nói lời vô nghĩa. Xem mỹ nữ lão sư thật kìa, chả thèm nói một câu.
"Hừ, đến lúc đó ngươi đừng nói không đủ tiền!" Tô Manh hừ lạnh một tiếng, bước nhanh đi đến phía trước, "Đi theo ta!"
Huyện Lâm Biên tuy rằng chỉ là một thị trấn không lớn, nhưng nơi này cũng không ít kẻ có tiền, đồ xa xỉ cũng không tính là ít, mà ở huyện Lâm Biên có một nơi phục vụ riêng chuyên giành cho người giàu, đó là Qúy tộc thiên địa.
Quý tộc thiên địa nhìn qua có vẻ là một cửa hàng có mặt tiền rất bình thường, nhưng những thứ bán ở đây đều tương đối sang quý, hơn nữa còn bán đủ loại mặt hàng, mặc kệ muốn mua cái gì thì hầu như ở trong này đều có, bất quá bình thường chủ yếu vẫn là các loại quần áo châu báu túi xách.
Mà hàng hiện có cũng chủ yếu là các loại quần áo xa hoa, đây có thể nói là nhà bán quần áo xa hoa nhất huyện Lâm Biên, nguyên nhân vì như thế, với ý định muốn làm Đường Kim bẽ mặt, Tô Manh liền trực tiếp đưa Đường Kim cùng Tô Vân Phi đến nơi này.
ẳ ấ"Phi tỷ, thử váy đi, hẳn là rất xứng đôi dáng người của ngươi......"
"Phi tỷ, túi xách này không tồi......"
"Phi tỷ, đôi giày rất được......"
"Phi tỷ, áo ngực này, thật biết bảo hộ bộ ngực a......"
Sau khi bước vào, Tô Manh liền lôi kéo Tô Vân Phi thử quần áo thử giầy, một bên còn thầm quan sát Đường Kim, tựa hồ muốn thấy vẻ mặt kích động của hắn, bởi vì mỗi một vật nàng lấy đều trên một vạn, ngay cả áo ngực kia cũng vậy, đáng tiếc là, Tô Manh rất nhanh liền thất vọng.
"Cái này không tồi, mua!"
"Cái này đẹp, lấy đi !"
"Cái này cũng mua......"
Đường Kim cũng rất phối hợp, mở miệng đều nói mua, đương nhiên, ánh mắt Tô Manh thật đúng là không tồi, váy túi xách giày đều thật sự xứng đôi với Tô Vân Phi, làm cho Tô Vân Phi vô hình dung tăng thêm vài phần mị lực.
Kết quả là, không đến nửa giờ, Tô Vân Phi từ trong đến ngoài đều triệt để thay đổi, trên cổ còn đeo một vòng cổ trân châu, váy dài đen vừa người, làm cho nàng thêm vài phần lãnh diễm cao quý, trong lúc nhất thời, làm cho Đường Kim nhìn đến mức có chút xuất thần, người dựa vào ăn mặc, mỹ nữ cũng cần ăn mặc a!
"Lão bản, mọi đồ trên người nàng, ta đều muốn !" Một thanh âm lại đột nhiên truyền đến, theo thanh âm này, một nữ nhân tuổi trẻ cũng xuất hiện ở trong tầm mắt Đường Kim, nàng lấy tay chỉ vào Tô Vân Phi, vẻ mặt cao ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận