Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1054: Khuyên các người một câu thật lòng.

Nam sinh này nhìn tướng mạo rất bình thường, chiều cao còn hơi thấp hơn Đường Kim một chút, sắc mặt hắn cũng lãnh đạm y như ngữ khí, bất quá Đường Kim chỉ cần liếc một cái là cũng nhìn ra được nam sinh này đã từng luyện qua công phu, nhưng mà chỉ là cổ võ giả mà thôi.
-Ta không thích đánh nhau, ta là người yêu hòa bình. – Đường Kim không nhanh không chậm tới trước mặt nam sinh này, cánh tay đột nhiên vươn ra vỗ nhẹ lên vai hắn vài cái, một bộ dáng đầy hảo ý khuyên nhủ:
-Người trẻ tuổi, đừng có cậy mình học được chút bản lĩnh mà suốt ngày đi đánh nhau, phải biết là lạm dụng vũ lực là hành vi sai trái đó.
Cả đám người chỉ muốn mở miệng chửi đê mờ thật to, con hàng này mà yêu hòa bình? Hắn đem người ta vùi dưới cát thế kia mà còn không biết xấu hổ nói ra những lời đó?
Hàn Tuyết Nhu cũng có chút dở khóc dở cười, bạn trai nàng yêu hòa bình từ bao giờ vậy nhỉ?
Một giây sau mọi người mới phát hiện tình huống có gì đó sai sai, nam sinh vừa mới xuất hiện hình như sao lại thấp đi rất nhiều a? nhìn kĩ lại thì mọi người mới kinh ngạc đến rớt hàm bởi vì không phải nam nhân kia bị lùn đi mà từ đầu gối trở xuống của hắn đều đã lún vào trong cát.
-Ngươi…ngươi… - nam sinh lãnh đạm kia cũng biến sắc, hắn nhìn Đường Kim, trên mặt lộ ra vẻ đầy khó tin.
-Sao hả? vẫn muốn đánhnhau với ta sao? – Đường Kim lười biếng hỏi.
Nam nhân kia chỉ biết cắn răng nói:
-không, không muốn!
-Vậy mới đúng chứ! – Đường Kim lại vỗ vai hắn thêm vài cái, sau đó cảm khái:
-Ta vẫn thật vĩ đại a, thế giới này lại nhiều thêm một thanh niên yêu tổ quốc yêu hòa bình, tương lai của thế giới có hi vọng rồi a!
Hằn vừa dứt lời thì phần chân bị chôn trong cát của thanh niên kia đột nhiên được rút lên một cách quỷ dị, nhưng lúc này Đường Kim không để ý tới hắn nữa mà nhìn về phía những nam sinh khác:
-Còn ai muốn đánh nhau không? Muốn đánh nhau thì qua hết đây, ta sẽ giáo dục lại các người, để các người hiểu không thể tùy tiện dùng bạo lực.
Cả đám người quay mặt nhìn nhau, tình cảnh này làm ai ai cũng cảm thấy quỷ dị, rốt cuộc có nên lên đánh một trận không ta?
-Sợ cái gì, cùng lên a! – có người đột nhiên hô lên:
-Cho dù hắn có giỏi đánh nhau thì cũng chỉ có một mình mà thôi, chúng ta mấy nghìn người sao phải xoắn?
-Đúng vậy, cùng lên đê anh em.
-Con hàng này thật là thái độ.
-Đánh hắn.
Cả đám người nhốn nháo phụ họa, sau đó liền cùng lao về phía Đường Kim.
Nhưng một giây sau những người này đều thảng thốt sợ hãi.
-Ta làm sao thế này?
-Sao ta lại không động đậy được?
-Vl, sao ta lại bị lún xuống cát?
-Cứu, ai kéo ta lên với!

Những người xung quanh rất nhanh đã phát hiện ra đám người lao về phía Đường Kim đột nhiên đều khựng lại một cách quỷ dị, nhìn kĩ thì là bọn họ đã bị lún dần xuống dưới cát như gặp phải dòng sa lưu.
Có vài người thử chạy tới giúp kéo những người này lên nhưng dù kéo như thế nào cũng không kéo lên nổi, hơn nữa chính bản thân cũng bị lún xuống theo.
Nhất thời những nam sinh đang lún dần xuống dưới nền cát đều cảm thấy lạnh sống lưng, những người vây xem xung quanh cũng kinh hoàng sợ hãi, tràng diện này thật quá quỷ dị, lẽ nào gặp phải sự kiện linh dị sao?
-Đều tập trung ở đó làm gì?
-Xảy ra chuyện gì thế?
Lúc này hai tiếng quát lớn đột nhiên vang lên, hai vị giáo quan đi xuyên qua vòng vây bên ngoài, nhìn thấy mấy chục nam sinh đang bị lún xuống dưới nền cát liền đại kinh thất sắc.
-mau, mau rời khỏi đây, khả năng là có dòng sa lưu chảy ở dưới. – một giáo quan hét lớn.
-Các em mau rời đi, gọi những giáo quan khác tới đây. – một giáo quan khác cũng lớn tiếng la.
-Các người đừng lo, ở đây không có sa lưu. – thanh âm lười biếng của Đường Kim lại vang lên:
-Ta chỉ phạt bọn họ đứng nghiêm theo cách đặc biệt một chút mà thôi.
-Cậu là ai? – một giáo quan nhìn Đường Kim trầm giọng quát.
-Đây là cậu làm? – một giáo quan khác nhìn hai người bị Đường Kim vùi dưới đất, sắc mặt lại biến đổi lần nữa.
-Ờ, coi là vậy đi. – Đường Kim gật đầu;
-Tên gia hỏa này nói không thích ăn cơm dẻo, cho nên ta mới cho hắn ăn cứng một chút, còn tên này thì muốn ta nhảy xuống biển tự tự cho nên ta mới chôn hắn dưới cát, còn bọn họ ấy à, bọn họ bạo lực quá, sinh viên mà ưa bạo lực không phải là sinh viên tốt cho nên ta mới giáo dục lại bọn họ một chút, để bọn họ biết yêu tổ quốc yêu hòa bình mới là sinh viên gương mẫu, phải rồi, hai vị giáo quan, các người có yêu hòa bình không?
-Cậu nói linh tinh gì thế? – một giáo quan khẽ cau mày.
-Hàn Tuyết Nhu, đây là bạn trai em sao? – một giáo quan khác quay sang hỏi Hàn Tuyết Nhu.
-Ây, thôi bỏ đi, cho họ lên đi. – Hàn Tuyết Nhu nhỏ giọng nói với Đường Kim, nàng không muốn chuyện này làm lớn lên.
-Ừ, Thân ái, nếu nàng đã mở lời thì ta cho bọn chúng lên vậy. – Đường Kim khẽ ngáp một cái rồi đột nhiên vỗ một chưởng xuống đất, một giây sau mấy chục người cùng bật thẳng lên trên, bao gồi hai tên nam sinh lúc đầu cà khịa với Đường Kim cũng từ trong cát bay ra, bay cao hơn một mét mới rơi xuống đất, sau đó thì một loạt tiếng kêu đau ui da vang lên.
Nhìn thấymột màn này hai giáo quan kia cũng chỉ biết trừng mắt há miệng, không hiểu Đường Kim làm thế nào mà làm được như vậy.
Vô số ánh mắt nhìn về phía Đường Kim như nhìn quỷ mị.
-Cái kia… giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn trai ta, chàng tên Đường Kim, thật ra chàng là một nhà ảo thuật, vừa rồi chỉ là một tiết mục ảo thuật mà thôi. – Hàn Tuyết Nhu phát hiện tình huống không đúng liền lên tiếng giải thích.
Nhà ảo thuật?
Vừa rồi chỉ là ảo thuật?
Không ít người thở phào một hơi, nếu là ảo thuật thì mọi thứ đều được giải thích hợp lí rồi.
Đương nhiên vẫn có vài người hoài nghi trên đời có loại ảo thuật lợi hại như thế sao?
-không sai, ta chính là ảo thuật gia, thân làm một ảo thuật ra ta nhất định phải khuyên mọi người một câu thật lòng. – Đường Kim cười hì hì:
-Đó chính là đừng bao giờ đánh chủ ý lên người bạn gái của ảo thuật gia, bằng không ảo thuật gia tùy tiện đều có thể dùng chiêu đại hô biến, làm các người biến mất đó.
Bốn phía một phen tĩnh lặng, lúc trước mấy chục nam sinh bị ăn chút đau khổ lúc này ánh mắt nhìn Đường Kim đều tràn đầy vẻ sợ hãi, mọi người đều nghe ra được bất kể tên gia hỏa này có phải là ảo thuật gia thật hay không thì câu nói vừa rồi là một câu uy hiếp trắng trợn!
-Thân ái, huấn luyện buổi chiều mới bắt đầu, chúng ta qua bên kia chơi đi. – Đường Kim kéo Hàn Tuyết Nhu đi về bãi biển phía xa, chỉ chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Đám người im lặng lúc này mới bắt đầu trở nên ồn ào, mọi người đều bàn tán về Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu, lúc này nam sinh nào cũng hiểu một điểm đó là muốn tán Hàn Tuyết Nhu sẽ phải chịu đựng một chút phong hiểm nhất định, bạn trai của nàng luôn miệng nói hắn là người yêu hòa bình nhưng trên thực tế hắn lại dùng một phương thức bạo lực để tuyên bố quyền sở hữu với nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận