Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1355: Vịt cồ hoàn lương.

Trên mặt Mộc Tuyển vẫn là nụ cười đầy mê người, nhưng nếu như nhìn kĩ thỉnh thoảng sẽ phát hiện hắn có chút khinh khỉnh với Đường Kim, đồng thời còn cảm giác được khát vọng của hắn với Kiều An An, ánh mắt nhìn như thâm tình nhìn Diệp Tiểu Mạn kia trên thực tế thỉnh thoảng lại liếc qua Kiều An An một cái.
Diệp Tiểu Mạn là một mỹ nữ, nhưng rõ ràng không thể nào so được với Kiều An An.
Kiều An An và Diệp Tiểu Mạn vẫn đang hăng say nói những chuyện mà nữ nhân hứng thú, tỉu nữ hôn lễ của Diệp Tiểu Mạn, kế hoạch du lịch xong kết hôn, Kiều An An chúc phúc Diệp Tiểu Mạn, cũng vui thay cho nàng, nhưng như vậy làm nàng tạm thời không thể đưa đoạn video của bốn tiểu nha đầu cho Diệp Tiểu Mạn được, bởi vì nàng không biết Diệp Tiểu Mạn đã cho Mộc Tuyển biết chuyện nàng từng có con chưa.
-Huynh đệ, làm nghề gì đấy? – Mộc Tuyển cuối cùng cũng nhịn không được bắt chuyện với Đường Kim.
-Cái này à, sinh viên có tính không? – Đường Kim cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, một bộ dáng mê mang hỏi.
-ồ? Cậu vẫn đang đi học à? – Mộc Tuyển tỏ ra kinh ngạc:
-Học trường nào? Ngành gì thế?
-Đại học soái ca, khoa tán gái. – Đường Kim tùy tiện đáp.
-ẶC. – Mộc Tuyển khẽ ngẩ ra, sau đó thì có chút ngại ngùng:
-Người anh em thật là biết đùa a.
-Đùa người khác không phải là sở trường của ta, con người ta thích người thật việc thật. – Đường Kim nghiêm trang nói, sau đó hướng Mộc Tuyển chớp chớp mắt:
-Cái kia, vị đại ca này, anh hình như là người làm ăn nhỉ?
-Kì thực cũng không tích là sinh ý, làm riêng mà thôi, làm ăn nhỏ ý mà, trong tay cũng điều động được khoảng vài tỉ tiền vốn. – Mộc Tuyển ngữ khí thoạt nhìn có vẻ khiêm tốn, nhưng nghe vào tai người khác thì rõ ràng là một loại khoe khoang.
-Ồ, mấy tỉ cơ à, vậy đúng là làm ăn nhỏ rồi. – Đường Kim gật đầu như thật.
Mộc Tuyển sắc mặt hơi cứng lại, hắn chỉ là tỏ ra khiêm tốn mằ thôi, con hàng này thật cho hắn là làm ăn nhỏ?
Nhất thời trong lòng Mộc Tuyển thầm mắng Đường Kim, con mẹ nó ngươi là học sinh, đến cả trường của mình cũng ngại nói ra, chắc quá nửa là nơi khỉ ho cò gáy 9 điểm 3 môn nào đó, cư nhiên dám chê vài tỉ của hắn là làm ăn nhỏ.
Cũng may lúc này đồ ăn đã được đưa lên, Mộc Tuyển không nói gì với Đường Kim nữa mà thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Diệp Tiểu Mạn, một bộ dáng như nam nhân cưng chiều lão bà.
Chỉ bất quá một lúc sau Mộc Tuyển đã triệt để buồn bực, bởi vì cặp đôi trước mặt so với hắn hoàn toàn tương phản, Đường Kim ngồi yên đó chỉ việc há miệng để Kiều An An gắp thức ăn cho hắn.
-Vương bát đản, ta trù ngươi tối nay trym éo cứng lên được. – Mộc Tuyển trong lòng thầm trù úm Đường Kim, nhưng ngoài mặt vẫn cười hiền hòa.
Không khí bữa tối khá là ấm cúng, hai đôi tình lữ đều nhu tình điềm mật với nhau, Diệp Tiểu Mạn nhìn càng như dung quang lấp lánh, trẻ ra vài tuổi.
-Ta đi vệ sinh một chút. – một tiếng đồng hồ sau, Diệp Tiểu Mạn đứng dậy.
-Ta cũn đi. – Kiều An An cũng đứng dậy theo, nàng muốn tìm một cơ hội để đưa video kia cho Diệp Tiểu Mạn, thuận tiện hỏi xem nàng đã thẳng thắn hết mọi chuyện với Mộc Tuyển chưa?
Hai nữ nhân vừa đi thì bàn ăn bỗng yên tĩnh xuống.
-Cho ngươi một cơ hội, hiện tại mau biến đi. – Đường Kim đột nhiên lên tiếng, ngữ khí rất bình thản nhưng lại mang theo một tia lãnh ý.
-Huynh đệ, ngươi đây là có ý gì? – Mộc Tuyển khẽ cau mày:
-Sao tại lại nghe không hiểu vậy?
-Gốc gác của ngươi ta rất rõ ràng, ngươi hiện tại nếu như chủ động biến mất thì nói không chừng ta còn chưa ngươi một con đường sống. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-Nếu như ngươi cứ nhất định để ta phải động thủ vậy thì ngươi khẳng định không còn đường sống đâu.
-Tuy rằng ta không hiểu ngươi muốn nói gì, nhưng ngươi đang uy hiếp ta sao? – Mộc Tuyển tỏ ra rất kinh ngạc, còn có chút mơ hồ:
-Ta nói huynh đệ này, ngươi có phải nhận nhầm người rồi không? Chúng ta mới gặp nhau lần đầu thì phải?
-Được rồi, ta đã cho ngươi cơ hội rồi đấy. – Đường Kim lười biếng nói một câu rồi lại tiếp tục cúi đầu nhìn điện thoại.
Sắc mặt Mộc Tuyển âm trầm bất định, mãi đến khi Kiều An An và Diệp Tiểu Mạn cùng nhau xuất hiện sắc mặt hắn mới khôi phục như thường, lại nở ra nụ cười mê người lúc trước.
Thời gian tiếp theo bầu không khí rất là hòa bình vui vẻ, tựa hồ như vừa rồi Đường Kim không có nói gì với Mộc Tuyển.
Đại khái khoảng nửa tiếng nữa, tức là khoảng 8 giờ tối, bữa tối này mới triệt để kết thúc.
-An An, hay là hai người cùng chúng ta lên lầu ngồi một lát đi. - Diệp Tiểu Mạn đề nghị.
-Không cần, Tiểu Mạn, thời gian cũng không sớm nữa, chúng ta không làm phiền hai người. – Kiều An An cười hiền hòa.
-Vậy hai người ở đâu? Đã đặt phòng chưa? – Diệp Tiểu Mạn lại hỏi, lúc tước nàng chưa hỏi Kiều An An mấy vấn đề này.
-Tiểu Mạn, không cần quản chúng ta dâu, chúng ta có nơi ở rồi. – Kiều An An vội nói.
-Ờ, vậy được, chúng ta về phòng trước đây. – Diệp Tiểu Mạn cũng không nói gì nữa, nàng tự nhiên biết Đường Kim và Kiều An An không cần nàng phải chiếu cố.
Diệp Tiểu Mạn và Mộc Tuyển cùng tiến vào thang máy, đợi thang máy đóng cửa lại Kiều An An mới nói với Đường Kim:
-Lão công, chúng ta cũng về thôi.
-Thất tiên nữ, trên đời này tại sao lại có nữ nhân xui xẻo đến như vậy chứ? Mỗi lần đề gặp phải người không ra gì là sao? – Đường Kim không có lập tức rời đi, mà chỉ cảm khái một câu.
-Lão công, lời này của chàng là ý gì? Không phải là bạn trai của Diệp Tiểu Mạn có vấn đề đó chứ? – sắc mặt Kiều An An khẽ biến, nàng biết lão công mình tuy rằng hay thích đùa cợt nhưng hắn sẽ không thể nào đột nhiên buột ra một câu như vậy được.
-Vấn đề rất lớn là đằng khác. – Đường Kim lắc đầu:
-Thân ái, nàng nói chúng ta có nên quản chuyện này không?
-Đương nhiên là phải quản rồi, việc của tiểu Mạn sao chúng ta có thể không quản chứ? – Kiều An An không hề có chút do dự, cấp bách hỏi:
-Lão công, Mộc Tuyển kia rốt cuộc có vấn đề gì?
-Đơn giản mà nói hắn là một tên lừa đảo. – Đường Kim đáp.
-Lão công, chàng nói hắn không phải là thương nhân? – Kiều An An khẽ nhíu mày.
-Nếu như bán thân cũng tính là làm ăn thì hắn xác thực là một thương nhân, hơn nữa còn là một doanh nhân rất thành công. – Đường Kim lười biếng nói.
-Bán thân? – Kiều An An đầu tiên là ngẩn ra, sau đó sắc mặt khẽ đỏ lên, còn có chút khó tin:
-Lão công, hắn sẽ không phải là…là vịt cồ ( trai bao) chứ?
-không sai, tên gia hỏa kia đúng là một chú vịt cồ rất thành công, căn cứ theo tư liệu của ta, hắn chính là vịt cồ nổi tiếng nhất Cảnh thành, rất được các phú bà bên đó yêu quý. – Đường Kim gật đầu:
-Ta chỉ là có chút khó hiểu, tên gia hỏa đó kì thật làm vịt cồ rất có tiền đồ, tại sao hắn phải đi lừa Diệp Tiểu Mạn? lẽ nào hắn muốn hoàn lương?
Thời đại bây giờ chân dài nổi tiếng rất giàu, trai bao nổi tiếng cũng vậy, nói đến lừa tiền thì Mộc Tuyển xác thực không cần lừa Diệp Tiểu Mạn, nói đến lừa tình thì Diệp Tiểu Mạn tuy là mỹ nữ nhưng với bản lĩnh của Mộc Tuyển, muốn tán gái cũng không có gì khó.
-Ý, Tỷ phu? Sao ngươi lại ở đây? – một thanh âm đột nhiên truyền tới từ sau lưng Đường Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận