Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1089: Có phải cậu rất muốn

-Đổi bảo tiêu? – Tiếu Thiền khẽ ngẩn ra:
-Đang yên đang lành sao tự nhiên lại đổi bảo tiêu a? còn có vừa rồi cậu muốn khai trừ hai bảo tiêu của ta là có ý gì? Lẽ nào cậu biết có người muốn làm hại ta sao?
-Cái này thì còn chưa chắc, gần đây ta có đắc tội một đám người điên, đám người đó dưới tay ta bị thiệt thòi cũng vài chục tỉ, cho nên trước khi ta làm thịt sạch sẽ bọn chúng, có lẽ chúng sẽ không ngừng gây phiền phức cho ta, tuy rằng cô chỉ là tài xế riêng của ta nhưng nói không chừng bọn chúng cũng có thể nhằm vào cô. – ngữ khí của Đường Kim khá hời hợt:
-Tuy rằng hiện tại cô đã có bảo tiêu, nhưng năng lực của mấy người này sợ rằng còn chưa đủ, cho nên ta muốn kiếm cho cô vài người càng lợi hại hơn.
-Cậu định để ai làm bảo tiêu cho ta? – Tiếu Thiền có chút tò mò hỏi, trong lòng thì bất giác vui vẻ hơn rất nhiều, bất luận thế nào thì tên gia hỏa này cũng thật lòng quan tâm đến nàng.
-Cái này à, thật ra ta cũng đang suy nghĩ. – Đường Kim nhất thời có chút khó khăn, theo hắn thì muốn đảm bảo an toàn cho Tiếu Thiền chỉ có hai lựa chọn.
Lựa chọn thứ nhất là để nàng trở thành tu tiên giả, một khi Tiếu Thiền có năng lực tự bảo vệ mình thì nàng tự nhiên sẽ được an toàn, lựa chọn thứ hai là tìm một cao thủ Tiên môn làm bảo tiên cho nàng, như vậy thì vấn đề an toàn của nàng cũng không cần phải lo lắng gì nhiều nữa.
Nghĩ tới đây, Đường Kim liền hỏi:
-Gần đây cô có thời gian không? Có thể xin nghỉ một thời gian khoảng nửa tháng không?
-Đương nhiên là không được, gần đây ta đang bắt đầu đi lưu diễn, phải tới rất nhiều nơi, làm gì có kì nghỉ nào chứ. – Tiếu Thiền lắc đầu nói.
-vậy hử, vậy trước tiên chỉ có thể tạm thời tìm cho cô vài bảo tiêu thôi. – Đường Kim lẩm bẩm nói, có điều vấn đề là đi đâu tìm bảo tiêu cho nàng bây giờ?>
Tuy rằng hắn kiến lập ra một cái Đường Môn, nhưng ngoại trừ môn chủ là hắn ra thì trong môn phái chỉ toàn là môn chủ phu nhân, hắn tự nhiên không thể nào để các nàng đi làm bảo tiêu cho Tiếu Thiền được, nếu thế thì chỉ còn cách từ trong Vân Môn tìm vài người thôi, bất quá không biết trong Vân Môn ai có thể tin tưởng được.
-Vẫn là nên tìm Vũ Tuyết tỷ tỷ hỏi thăm một chút, nói không trừng trong Vân Môn có thể tìm được người đáng tin cậy. – Đường Kim rất nhanh đã làm ra quyết định, sau đó liền nói với Tiếu Thiền:
-Ta đi tìm bảo tiêu cho cô, lát nữa sẽ quay lại ngay.
Không đợi Tiếu Thiền lên tiếng Đường Kim đã trực tiếp biến mất, hắn tiến vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, cho dù là ở bên ngoài cũng có thể câu thông với nàng nhưng hắn vẫn cảm thấy thỉnh thoảng tiến vào gặp mặt nàng vẫn tốt hơn.
Trong Thiên Đạo Tiên Cảnh hiện tại đang là ban đêm, Vân Vũ Tuyết đang ngồi bên suối nước nóng ngâm chân, trên tay nàng cầm một quyển cổ tịch, đang đọc một cách rất chăm chú.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, tỷ đang nghiên cứu luyện đan sao? – Đường Kim ngồi xuống cạnh nàng, rất tự nhiên mở lời hỏi.
-Ừm. – Vân Vũ Tuyết ngẩng đầu khẽ cười một cái:
-Đường Kim đệ đệ, có chuyện gì sao?
-Không có gì, thật ra ta chỉ muốn vào gặp Vũ Tuyết tỷ tỷ mà thôi. – Đường Kim cười hì hì đáp.
-Được rồi, bộ dạng này của đệ lừa không được ta đâu, nói đi, có việc gì? – Vân Vũ Tuyết híp mắt cười.
Đường Kim cuối cùng cũng chịu nói thật:
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, ta cần hai bảo tiêu cấp Tiên môn, tốt nhất là nữ nhân, hơn nữa tuyệt đối phải đáng tin cậy, tỷ có nhân tuyển nào thích hợp không?
-Làm bảo tiêu cho người trong thế tục sao? – Vân Vũ Tuyết hỏi.
Đường Kim gật đầu:
-Đúng vậy.
-Ờ, Nếu vậy thì tu vi không cần yêu cầu quá cao, hiện tại Vân Môn cũng có khá nhiều nhân thủ, nhưng nếu nói tuyệt đối tín nhiệm thì những người trước kia của Vân Môn đều đáng tin tưởng, phải rồi Vân Thải Vân Hà các nàng đệ đều đã gặp qua, ta nghĩ hai nàng rất thích hợp, thời gian trước hai người còn nói với ta muốn tới thế giới thế tục nhìn xem thế nào. – Vân Vũ Tuyết rất nhanh đã đề cử nhân tuyển thích hợp.
Vân Thải, Vân Hà?
Đường Kim rất nhanh đã nhớ ra cặp tỷ muội kia, các nàng dung mạo không tệ, lúc đầu Vân Môn chính là vì hai tỉ muội các nàng mà phát sinh sung đột với Đỗ Môn, nếu như để các nàng làm bảo tiêu cho Tiếu Thiền thì đúng là không còn gì thích hợp hơn.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, vẫn là tỷ cơ trí, vậy quyết định để bọn họ đi, ta đi tìm họ đây. – Đường Kim nói.
-Đường Kim đệ đệ, để ta đi. – Vân Vũ Tuyết lắc đầu:
-Đệ đưa ta về Vân Môn, ta sẽ bảo hai nàng tới tìm đệ, phải rồi người cần bảo vệ đang ở đâu?
-Thiên Hải. – Đường Kim đáp.
-Ừm, vậy ta sẽ bảo các nàng tới Thiên Hải tìm đệ, bí mật đệ có thể thuấn di tạm thời không nên để các nàng biết, nếu không có gì thay đổi thì ngày mai các nàng có thể tới Thiên Hải. – Vân Vũ Tuyết không nhanh không chậm nói.
Đường Kim cũng tán thành với ý kiến của nàng, tiếp theo hắn liền đưa Vân Vũ Tuyết trở lại Vân Môn, sau đó ở gần đấy đợi, khoảng mười phút sau Vân Vũ Tuyết rời khỏi Vân Môn, Đường Kim đưa nàng trở lại Thiên Đạo Tiên Cảnh rồi mới thuấn di trở lại căn phòng của Tiếu Thiền.
-Cậu đi đâu tìm bảo tiêu cho ta vậy? – Tiếu Thiền vẫn đang ở trong phòng đợi hắn.
-Một nơi rất xa. – Đường Kim thuận miệng đáp:
-Bất quá hai người kia ngày mai mới tới được, trước khi các nàng tới ta sẽ tạm thời làm thiếp thân bảo tiêu cho cô vậy.
-Ý cậu là từ giờ đến mai cậu sẽ ở lại đây sao? – Đường Kim có chút cao hưng hỏi.
-Đúng vậy, bất quá ta làm bảo tiêu cho cô phải thu phí đấy. – Đường Kim cười hì hì, ánh mắt nóng rực khẽ quét qua ngực Tiếu Thiền một cái:
-Hơn nữa không phải là loại thu phí bình thường đâu.
-Sắc lang. – Tiếu Thiền khẽ lườm Đường Kim một cái.
Khẽ chần chừ một chút, sắc mặt Tiếu Thiền hơi đỏ lên, thanh âm bất tri bất giác nhỏ đi:
-Này, cậu…cậu có phải thực sự rất muốn…
Nói tới đây sắc mặt nàng đã đỏ bừng, tựa hồ không thể tiếp tục được nữa.
-Rất muốn gì cơ? – Đường Kim làm bộ ngây thơ hỏi lại.
-Đồ chết bầm, ta hỏi cậu có phải rất muốn sờ chỗ đó của ta không, nếu thực sự muốn thì cứ sờ đi. – Đường Kim cắn răng vội vã nói, dứt lời liền ưỡn ngực lên, chỉ là sắc mặt đã đỏ như trái gấc chín.
-Thật ra ta cũng không phải rất muốn… - tuy ngoài miệng Đường Kim nói thế nhưng cánh tay hắn lại làm ngược lại, rất nhanh đã chiếm lĩnh khối cao địa kia rồi khẽ dùng vừa xoa nắn vừa khẽ lẩm bẩm;
-Xúc cảm càng ngày càng tốt a….
-Không muốn thì đừng có sờ. – Tiếu Thiền tức giận nói, tên sắc lang này thật là khi dễ người quá đáng, cho hắn sờ rồi hắn còn làm bộ không vui.
-Càng sờ càng muốn sờ thêm… - Đường Kim tỏ ra vô tội:
ể-Cái này không thể trách ta được, là cô dụ hoặc ta đó nha.
-Đồ chết bầm, không cho cậu sờ nữa! – Tiếu Thiền nhất thời tức ngẹn họng, thân thể khẽ nghiêng sang một bên muốn tránh thoát ma chưởng của Đường Kim, chỉ tiếc là lần này một tay khác của hắn đã ôm lấy eo nàng, còn cánh tay khẽ rất nhanh đã linh hoạt luồn vào bên trong yếm, chạm thẳng vào da thịt nàng.
-Cộp cộp cộp cộp… - đúng lúc này thì tiếng gõ cửa chợt vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận