Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1059: Nàng mới là xinh đẹp nhất.

Hàn Tuyết Nhu đột nhiên dừng bước, quay người nhìn Đường Kim, có chút kì quái hỏi:
-Hoắc Tâm Mai.
-Thân ái, sao nàng biết là cô ấy? – Đường Kim ngạc nhiên hỏi.
-Ta mới tới đây có một tuần, người ta quen biết hơn nữa lại có tiền mua biệt thự gần biển ngoài Hoắc Tâm Mai ra thì còn ai nữa? - Hàn Tuyết Nhu khẽ bĩu môi:
-Lại nói nếu như không phải cô ta, chàng cũng chẳng cần phải nói điều này với ta làm gì.
-Hì hì, thân ái, nàng vẫn thông minh như vậy a. – Đường Kim cười hỏi:
-Vậy tối nay nàng có muốn tìm cô ta tính sổ không?
-không, đợi sau này tìm cô ta đi, nếu đã là hàng xóm thì sau này còn nhiều cơ hội. – Hàn Tuyết Nhu không hề do dự liền quyết định, trong mắt nàng thì ở bên Đường Kim càng quan trọng hơn.
Nói tới đây nàng lại kéo tay Đường Kim:
-Nhanh chút, chúng ta mau tới xem nhà mới đi.
Đường Kim thuận tay ôm lấy eo Hàn Tuyết Nhu, trực tiếp thuấn di tới trước cửa căn biệt thự kia, sau đó trao chìa khóa cho Hàn Tuyết Nhu:
-Thân ái, nàng mở cửa đi.
-Thật đẹp a, wow, nơi này thật là tốt. – Hàn Tuyết Nhu kinh ngạc hoan hô, nàng không có mở cửa ngay mà đưa mắt nhìn bốn phía một lát rồi dùng tay chỉ về phía xa:
-Hoắc Tâm Mai sống ở kia có phải không?
-Đúng vậy, chính là ở đó, biệt thự của cô ấy trồng toàn hoa hồng. – Đường Kim gật đầu đáp.j
-Hừ, đợi một thời gian nữa ta sẽ vặt hết hoa hồng của cô ta. – Hàn Tuyết Nhu yêu kiều hừ một tiếng, sau đó mới mở cổng kéo Đường Kim đi vào:
-Để ta nhìn xem bên trong thế nào!
Hàn Tuyết Nhu buông tay Đường Kim ra, một mình chạy vào trong biệt thự, căn biệt thự này có tất cả ba tầng, nàng đi một lượt quan sát kĩ từng nơi, càng nhìn càng cảm thấy thích thú, nơi này cứ như là đặc biệt chuẩn bị cho nàng, bất luận là nội thất hay là thiết kế bài trí tất cả đều là loại hình mà nàng thích.
Hàn Tuyết Nhu mất một tiếng đồng hồ mới quan sát hết tất cả mọi ngóc ngách trong biệt thự, cuối cùng mới trở lại phòng khách, sau đó từ phòng khách chạy ra chỗ ban công hướng ra biển:
-Đường Kim, chàng mau tới đây!
Đường Kim vẫn một mực theo phía sau Hàn Tuyết Nhu, nhìn nàng hưng phấn như thế trong lòng hắn cũng cảm thấy rất vui, vừa thấy nàng gọi mình hắn lập tức liền đi tới.
Căn biệt thự này chính là một căn biệt thự giáp biển chân chính, cổng lớn quay về hướng thành phố, ban công phía sau ở ngay cạnh biển, nếu như mực nước biển ở đây cao hơn bảy tám mươi phân nữa thì hoàn toàn có thể ngồi trên ban công đưa chân xuống biển ngịch nước.
-Mau nhìn, đại hải thật là đẹp! – Hàn Tuyết Nhu hưng phấn nhảy lên.
Tất nhiên nàng cũng đã ở khu vực bãi biển huấn luyện cả tuần nay rồi, đây không phải lần đầu tiên nàng thấy biển nhưng cảnh biển tối hôm nay cho nàng một cảm giác có thể nói là tuyệt vời nhất từ trước tới giờ, có lẽ là do trời đã hơi tối, cũng có lẽ do nàng lần đầu tiên đứng trong biệt thự nhà mình nhìn ra biển lớn, cùng một khung cảnh, tâm cảnh bất đồng cho nên kết quả cũng bất đồng, tóm lại lúc này nàng chỉ cảm thấy đặc biệt hùng quan mỹ lệ, nàng như đã được nhìn thấy bãi biển đẹp nhất thế giới này.
-Thân ái, trong mắt ta nàng mới là đẹp nhất. – Đường Kim từ phía sau ôm chặt lấy eo Hàn Tuyết Nhu;
-Hay là chúng ta ăn tối trước đi.
-Chàng không muốn ăn ta sao? – Hàn Tuyết Nhu đột nhiên quay đầu cười quyến rũ, thanh âm tràn đầy dụ hoặc nói.
Trong lòng Đường Kim khẽ nổi lên một cỗ lửa nóng, nhưng lúc này thân thể mềm mại của Hàn Tuyết Nhu đột nhiên trở nên phi thường linh động, khi hắn đang chuẩn bị hưởng thụ thì đột nhiên cảm giác vòng ngực trống rỗng, Hàn Tuyết Nhu rời khỏi vòng tay của hắn, dùng một tư thế ưu mị dị thường lao thẳng về phía biển lớn.
Trên mặt biển, Hàn Tuyết Nhu thỏa thích uốn éo thân thể, tạo ra đủ loại tư thế gợi cảm, bơi lướt đi trên mặt biển.
Đường Kim vẫn đứng yên đó k,g có đuổi theo nàng, bởi vì hắn biết nàng đang múa cho hắn xem.
Nửa tiếng đồng hồ tiếp theo, Hàn Tuyết Nhu ở dưới biển biểu diễn cho Đường Kim xem đủ loại tư thế nghệ thuật đầy quyến rũ, từ từ bơi ra xa rồi lại từ từ quay lại, mãi đến lúc trở lại ban công, y phục trên người nàng mới chậm chầm rời khỏi thân thể, nàng hướng mặt về phía biển, bày ra một tư thái kiều mị động nhân đến cực điểm.
Lửa tình của Đường Kim đã sớm bị Hàn Tuyết Nhu đốt lên, hắn không nhịn được nữa mà đem thân thể mình áp tới.
Cả đêm hôm đó trong căn biệt thự mới của hai người, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không ngừng quấn quít lấy nhau, từ phòng ngủ ra phòng khách, đến mọi căn phòng trong biệt thự đều lưu lại dấu tích vui vẻ của hai người, mãi đến sáng sớm hai người mới trở lại phòng ngủ.
Trên chiếc giường hào hoa, hai người lại tiếp tục chiến đấu, mãi đến khi hao hết thể lực mới chịu ôm nhau nằm ngửa ra giường thở nhẹ từng cơn.
-Hỏng rồi, buổi huấn luyện hôm nay ta sắp đi muộn rồi. – thanh âm mềm như bông kèm theo chút lười biếng của Hàn Tuyết Nhu vang lên, cho dù nàng có là tu tiên giả thì một đêm như thế cũng đủ hao hết thể lực của nàng.
-Không sao, không đi nữa là được mà. – Đường Kim cảm thấy không đi cũng chả sao.
-Ừ, vậy sáng nay ta không đi nữa, giáo quan chắc cũng sẽ không nói gì đâu. – Hàn Tuyết Nhu cong môi nói một câu:
-Phải rồi, tối hôm qua ta đã định hỏi chàng, căn biệt thự này có phải là chàng đã sớm mua từ trước không? Nếu không tại sao nội thất và bài trí bên trong đều là theo sở thích của ta? Có phải chàng cố ý cho ta kinh hỉ không?
-Thân ái, tuy rằng cũng muốn nói là tất cả do ta chuẩn bị, bất quá thật sự là không phải, đương nhiên hiện tại ta đã bắt đầu hòa nghi đóa Hỏa Mai Khôi kia sớm đã chuẩn bị căn biệt thự này để tặng nàng. – Đường Kim khẽ ngáp một cái:
-Thôi kệ, đừng quan tâm đến cô ấy, chúng ta ngủ đi.
-Ừ, mặc kệ cô ta. – Hàn Tuyết Nhu khẽ thổi phù một tiếng, cảm giác mệt mỏi kéo tới làm nàng rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Đợi nàng tỉnh lại thì đã là buổi trưa, hơn nữa còn là bị kinh tỉnh khi phát hiện Đường Kim không có trên giường, nàng vội vàng mặc quần áo chạy ra khỏi phòng ngủ, vừa tới phòng khách thì liền thấy Đường Kim đang ngồi cạnh bàn ăn, trên bàn đã bày sẵn một bữa ăn cực kì phong phú.
-Thân ái, chuẩn bị ăn trưa thôi. – Đường Kim cười thật tươi với Hàn Tuyết Nhu.
-Cái này… là do chàng làm sao? – Hàn Tuyết Nhu nhìn một bàn đầy thức ăn, vô cùng cảm động hỏi.
-Ách, cái này kì thực không phải, kĩ nghệ nấu ăn của ta không tốt lắm… - Đường Kim thành thật nói.
-Hì hì, như nhau cả, dù sao cũng là chàng chuẩn bị, ta đi tắm cái đã, sẽ nhanh thôi! – Hàn Tuyết Nhu vẫn rất vui vẻ ,nói rồi liền chạy thẳng một mạch vào phòng tắm.
-Kính coong! – tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, lẽ nào là Hoắc Tâm Maitìm đến cửa sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận